[POV của Aina]
“… Ehehe.”
“… Chẳng công bằng gì hết, Aina.”
Giờ ăn trưa, Nee-san có vẻ dỗi khi thấy Hayato-kun đang ngủ trên đùi tôi.
Tôi gặp Hayato-kun sau khi hết tiết học buổi sáng, sau đó chúng tôi tìm phòng trống và cùng ăn trưa.
Hôm nay tôi đã nấu bữa trưa cho anh ấy và như thường lệ, anh ấy vẫn khen rằng nó rất ngon.
Sau bữa trưa, Hayato-kun trông buồn ngủ nên tôi bảo anh nằm lên đùi mình.
“…Su…Suu”
Anh ấy lúc ngủ trông thật dễ thương.
Mặc dù tôi là người muốn được chiều chuộng hơn, nhưng tôi cũng thích chiều chuộng ai đó theo cách này, thậm chí còn hơn thế khi đó là Hayato-kun…
…
“Nee-san?”
"Sao vậy?"
“Hạnh phúc quá đi.”
“Ừ, Chị cũng thế.”
Thật hạnh phúc. Tôi chưa từng mơ có ngày mình lại có thể hạnh phúc như thế này.
Sự việc đó là điều khiến chúng tôi tuyệt vọng nhưng cũng là cơ duyên đã đưa chúng tôi đến với Hayato-kun. Tôi không còn từ nào để giải thích nhưng đội ơn Chúa đã đưa chúng tôi đến với định mệnh này.
“… Ahh, em cũng thấy buồn ngủ quá…”
Khi nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang ngủ ngon lành của Hayato-kun, tôi cũng buồn ngủ theo.
“Sao em không ngủ cùng anh ấy luôn, Aina? Chị cũng sẽ chợp mắt một chút.” (Đm ở trường học mà mấy ông mấy bà ngủ ngon z lỡ có thằng ất ơ nào đi qua và thấy thì… :)) )
"Được ạ? Vậy thì… chỉ một chút thôi.”
Còn ba mươi phút nữa mới vào tiết buổi chiều, và tôi chắc chắn sẽ thức kịp khi tiếng chuông vào học reo. Nee-san cho tôi mượn vai, nên tôi dựa vào chị ấy và chợp mắt một lúc.
Thật kỳ lạ, nhưng chẳng bao lâu sau tôi đã chìm vào giấc ngủ.
Ngay sau đó, tôi mơ về một thế giới không có thật. Và những gì hiện ra trước mắt tôi là một cảnh tượng khác thường, và ở đó tôi thấy một tôi khác.
“Nee-san, chị định làm gì từ giờ đến cuối ngày?”
“Chị sẽ về nhà, những ánh mắt dơ bẩn kia khiến chị cảm thấy ghê tởm.”
Những đứa con trai trong giấc mơ đang nhìn chằm chằm vào “chúng tôi”, còn chị tôi trong giấc mơ thì lẩm bẩm những lời đó, không hề giấu diếm sự ghê tởm.
“Chúng tôi” sau đó bước xuống hành lang, và tôi đi theo sau khi biết rằng mình không thể nói hay chạm vào bất cứ thứ gì, đó là lúc tôi kia va vào người đó khi rẽ vào góc phố.
“Kya!”
"Oops, xin lỗi…!"
À, là Hayato-kun của tôi. (của chị luôn cơ :)) )
Ngay cả trong giấc mơ của tôi, anh ấy cũng rất tốt bụng… Tôi muốn ôm anh ngay bây giờ, và muốn anh ôm lại tôi. Nếu có thể thì tôi muốn anh ấy cởi quần áo của tôi và nuốt chửng tôi ngay tại đó. (hetcuu…)
Cười khúc khích với bản thân vì đã có những ham muốn như vậy, tôi hướng sự chú ý trở lại cảnh tượng trước mắt.
“Cậu ổn chứ?”
“Ừm, ừ… tôi ổn.”
Tôi kia ngã ra đất, và Hayato-kun đưa tay cho cô ta… Và thay vì nắm lấy tay anh ấy, cô ta lại gạt nó đi.
Cô đang làm gì thế? Tại sao vậy? Tôi định tóm lấy cô ta, bộc lộ sự tức giận nhưng tất nhiên không thể vì tôi đang trong giấc mơ.
“Dù sao thì tôi cũng xin lỗi. Hy vọng cậu không sao” (Main)
“Không, tôi vẫn ổn. Vậy tôi đi đây.” (Aina)
Cô vẫy tay một cách kích động và đi ngang qua anh ấy, để lộ sự ghê tởm của mình.
“F**k, thật kinh tởm! Thật kinh tởm khi đụng phải một thằng đàn ông!” (mấy ông eng trans dịch nhẹ nhàng xiu được không…)
Trong giấc mơ, tôi kia lại rất chán ghét Hayato-kun.
Thật lố bịch!?! Sao cô dám thốt ra những lời đó! Anh ấy là người cô yêu! Anh ấy là người mà cô, chị và mẹ cô yêu quý! Cô lại dám nói về anh bằng những lời nhục mạ như thế!
Lòng tràn ngập sự tức giận. Tôi thậm chí còn cố giết cái con khốn chết tiệt trước mặt minh.
Nhưng… Khi nhận ra rằng mình không thể, tôi đã bình tĩnh lại một chút, và đó là lúc tôi hiểu ra điều gì đó. Tôi nhận ra rằng nếu không có vụ cướp đó, tôi đã không nhận ra anh là Hayato-kun trong chiếc mũ bí ngô… và có lẽ tương lai mà ba chúng tôi bên cạnh nhau sẽ không bao giờ xảy ra.
"… Ah, mình hiểu rồi. Con nhỏ kia không phải minh. Cô ta không phải minh nếu không say đắm Hayato-kun.”
Vì lý do nào đó mà tôi đã có thể nói được… và vì đang ở ngay trước mặt cô ta nên chúng tôi chạm mắt nhau, và cô ta đã chú ý đến tôi.
Tôi cười khinh bỉ cô ta, tiếc cho cô ta vì chưa gặp được người để bản thân có thể trao hết mọi thứ mà mình có. Tôi cực kỳ khinh thường cô ta vì không được Hayato-kun yêu thương!
“Cô có thể tiếp tục sống cuộc sống như hiện tại, và nếu từng có ước mơ như tôi, cô sẽ hối hận khi thấy tôi đang hạnh phúc như lúc này! Cô sẽ hối hận khi thấy tôi chịch làm tình và sinh con với Hayato-kun! đồ ngốc!!!” (đã sinh đâu chị hai…)
Tôi vẫn tiếp tục nói.
Như lúc tôi còn nhỏ, lúc tôi còn là một đứa trẻ hay nói xấu người khác.
“Hayato-kun của tôi là một người tuyệt vời mà cô sẽ không bao giờ tìm được. Anh ấy là người đã chiếm lấy trái tim tôi, là người chiều chuộng tôi và cho phép tôi nuông chiều anh ấy. Nếu tôi ở một mình với anh và anh ôm lấy tôi, tôi sẽ không thể kiềm chế mà cầu xin anh cho mình một đứa con, nhưng dù vậy, anh vẫn yêu một người con gái đầy tính chiếm hữu như tôi ”. (hetcuu lần 2…)
… Ah, mình đang nói gì thế này?
Đột nhiên cảm thấy xấu hổ, tôi ngừng lại. Tôi không muốn giấc mơ như thế này, tôi muốn tỉnh lại ngay và nhìn thấy gương mặt Hayato-kun.
“… Hayato-kun.”
Khi lẩm bẩm tên anh, tôi bừng tỉnh.
“…?”
“Ồ, em tỉnh rồi à, Aina.” (Main)
“Em đã ngủ được một lúc rồi à, Aina?” (Arisa)
Điều đầu tiên tôi nhận ra là chị đang cúi xuống nhìn mình.
"…Huh?"
Tôi chắc chắn mình tựa vào vai chị ấy trước khi ngủ… vậy thì ai? Khi đang nghĩ thế, tôi nhận ra người mà mình đang dựa vào là Hayato-kun.
“Ah, em xin lỗi, Hayato-kun.”
“Haha, không sao. Nếu muốn, em có thể tiếp tục đến khi nào thỏa mãn.”
“… Un.”
Ôi không… tôi thực sự sẽ phát điên khi anh đối xử tốt với tôi thế này.
Chị gái tôi, nhìn tôi với nụ cười trên môi khi tôi còn đang say đắm, quay trở lại lớp. Vẫn còn chút thời gian. Vậy nên cho đến lúc đó, tôi sẽ giữ Hayato-kun cho riêng mình.
Tôi cảm thấy như mình đã mơ về thứ gì đó, nhưng nó là gì? Tôi không thể nhớ ra, chắc có lẽ đó là một giấc mơ mà tôi không cần phải nhớ lại.
“Này, Hayato-kun.”
"Sao vậy?"
“Yêu anh, em yêu anh, yêu anh, rấttt nhiều.”
Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi nghĩ ngay đến Hayato-kun, và ngay cả khi không có chuyện gì, tôi vẫn sẽ nghĩ đến anh.
Tôi đúng là một con bé hết cứu luôn nghĩ về Hayato-kun mỗi khi có cơ hội. Nhưng tôi không nghĩ việc đó là xấu, vì nó khiến tôi nhận ra mình có tình cảm mãnh liệt với anh tới chừng nào. (Eng ghi rõ ràng là helpless nên dịch hết cứu là đúng ròi nha mấy ní :)) )
Sẽ rất tuyệt vời nếu chỉ thư giãn và tựa vào người nhau như thế này, nhưng bất ngờ là, Hayato-kun đã ôm tôi.
“Anh chỉ đang tự hỏi… Aina, hôm nay em trông thật dễ thương. Anh không thể kiềm chế được mà ôm lấy em.”
“… Fuwah.”
Ôi, chuyện này thật tệ… khi tôi được ôm, khi tôi ở một mình với Hayato-kun… không, đó chỉ là một phần thôi, thật sự rất tệ khi anh ấy nói những điều khiến tôi hạnh phúc như vậy. Tôi cảm thấy râm ran, sâu bên trong tôi khao khát muốn có anh.
“Hayato-kun…em muốn có em bé.” (hetcuu lần 3…)
“Hả?”
“Làm ơn… em muốn nó.”
Cơ thể tôi không chịu nghe lời, tôi muốn chịch làm tình với anh ngay bây giờ. Và tôi muốn nhận được tình yêu từ anh, xin hãy chịch đè em xuống đi, và yêu em, yêu em…
“Baaaka!!!” (tui để nguyên nha)
Tôi bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng ai đang rủa mình. Nhờ đó mà tôi đã kìm lại được và không làm Hayato-kun khó chịu.
"Em có sao không?"
“Ừm... Hayato-kun, anh biết đấy, tối nay đến lượt em nên…”
Liệu anh có thấy xấu hổ khi nghe tôi nói vậy? Hayato-kun, mặt đỏ bừng, sau một lúc lâu mới gật đầu tỏ ý rằng mình đã hiểu.
[Eng: ”Would you consider it embarrassing as a girl if I don’t mention the rest?”]. (Khúc này hơi lú nên tui dịch theo cách hiểu của mình nha)
“…Ehehe♪”
Vẩn ổn nếu tôi làm cho anh xấu hổ một chút, nhé? Tôi sẽ biến anh thành một Hayato-kun khác. Và đêm nay tôi sẽ yêu anh nhiều đến mức khiến anh tan chảy.
Tôi biết chị và mẹ mình cũng đang nghĩ như thế, tôi sẽ tiếp tục dành thứ tình yêu nặng nề này cho anh.
Tôi sẽ tiếp tục yêu anh cho đến những ngày cuối đời.
Từ giờ trở đi tôi sẽ dành cho anh từng giây, từng phút của cuộc đời mình…
Điều này nghe thật tuyệt vời, và đó là cách tôi muốn sống.
“Nhân tiện, Hayato-kun.”
"Chuyện gì vậy?"
“…Em muốn đi thăm mộ bố mẹ anh. Em muốn gặp họ.”
“… Cảm ơn em, Aina. Hãy cùng đi với mọi người nhé.”
“Un.”
Tôi muốn bố và mẹ Hayato-kun cảm thấy an tâm.
Tôi chắc chắn sẽ nói với họ rằng chúng tôi sẽ ở bên anh ấy cho đến giây phút cuối cùng, để họ có thể yên nghỉ.