Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Hoàn thành)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

567 5232

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

187 969

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

288 6374

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

278 5517

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

397 6161

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

94 417

Quyển 6 - Chương 17: Cảm giác như vừa xem xong Eva Q

Sau khi tắm táp xong xuôi, tôi quay về khu ký túc xá.

Dĩ nhiên, ký túc xá cũng có nhà tắm đấy, nhưng vì là thân con trai nên tôi không được phép dùng. Tôi phải đặc biệt chạy sang tận khu nhà thể thao để tắm. Mùa hè thì còn đỡ, chứ mùa đông chắc sẽ khổ sở lắm đây… Vừa nghĩ bụng như thế, tôi vừa đến trước cửa phòng.

Tôi hít một hơi thật sâu. Từ giờ phút này mới chính là thời gian tự do thật sự của mình. Từ sáng tới tận lúc tan học, tôi cứ bị mấy cô tiểu thư bám riết lấy. Giờ thì cuối cùng cũng được giải thoát rồi (tôi không nói điêu đâu, cứ phải căng như dây đàn thế này mệt kinh khủng ấy). Thời gian riêng tư của một người đàn ông cuối cùng cũng đến rồi…

【Tên của cậu~~~♪】

Từ trong phòng vọng ra tiếng hát khe khẽ.

“…………”

Giọng hát này quen thuộc lạ lùng.

Đúng rồi, đó là giọng của cô bạn thanh mai trúc mã làm *seiyuu* (diễn viên lồng tiếng) vẫn hay luyện tập bài hát mới trong phòng— Khoan đã? Chẳng lẽ đĩa CD vẫn bật mà chưa tắt? Ôi cái trí nhớ của mình.

【Hòa~ tan~ vào~ gió~~~ Chậc, đứa ngốc nào viết cái bài hát quái dị này vậy, làm sao mà bán được chứ】

“………………”

Đĩa CD này còn có cả lời thoại nữa à. Haha…

【Nhưng fan cứng của Eri thì kiểu gì cũng mua, nên doanh số một vạn bản chắc là vẫn có. Cơ mà phản hồi sau này có lẽ không ổn lắm. Phải bảo họ lần sau đừng dùng nhạc sĩ này nữa】

“…………………………”

Tự nhiên hôm nay tôi muốn đổi phòng ngủ quá.

Đi hỏi xem còn phòng trống không nhỉ. Cứ thế đi.

Tôi vừa quay người lại—

【Chạy cái gì mà chạy】

Hiện tại, tôi đang bị Eri bắt phải xoa bóp vai trên giường.

“A, đau ê ẩm cả người! Chỗ này xa kinh khủng!”

Cô nàng nói mình vừa mới đến đây không lâu, lại còn lái xe máy suốt năm tiếng đồng hồ.

“Cậu đâu cần nhất thiết phải đến đây.”

“Hả? Cậu phiền phức ghê.”

“Gặp tai nạn thì sao?”

“Gì vậy? Cậu lo cho tớ hả? *ww*”

“Ai thèm lo cho cậu!”

“Đồ *tsundere* này, ghét quá *www*”

Eri tặc lưỡi cười, trông có vẻ rất vui.

“…Này, cậu đến đây làm gì?”

“Cậu thật sự không biết à? Hay là bị quên tuổi dậy thì rồi?”

Tôi tuyệt đối không thể nào lo lắng cho cái kiểu người như cô ta được. Chẳng dễ thương chút nào.

“Trước đây tớ đã nói sẽ đến đây để lấy tư liệu cho vai diễn mà. Hơn nữa, tớ còn có nghĩa vụ đến đây để đóng vai một *Mẫu vật Dân thường* nữa chứ.”

Hồi đó đúng là đã định vậy thật. Nhưng thái độ của Miyuki lúc đó cứ như kiểu “hình thức thì là đã quyết định thế, nhưng cô cũng không cần thiết phải đến đây (thà đừng đến)”.

“Thế nên ngày mai tớ sẽ đến đây đi học, cùng lớp với cậu.”

“………………”

Không đùa chứ.

Tôi ngừng tay xoa bóp vai, cúi đầu ngẩn người. Đúng lúc đó,

“Làm gì đó? Muốn nhìn trộm ngực tớ à? Ghê tởm chết đi được.”

“Với cái ngực nhỏ xíu của cậu thì ai mà thèm nhìn— Khoan đã!?”

Tôi lãnh trọn một cú thúc cùi chỏ đau điếng.

“Nhỏ chỗ nào!”

“………Này! Cậu…………”

“Vẫn còn khối đàn chị còn nhỏ hơn tớ ấy!”

“Cậu đang nói gì vậy…”

Tôi đau khổ vì bị đánh mạnh, còn Eri thì *phịch* một tiếng nằm sấp xuống giường.

“Tiếp tục xoa bóp đi. Xoa bóp chân ấy.”

“Ai thèm xoa bóp cho cậu.”

“Bớt nói nhảm đi, xoa đi.”

Eri nằm sấp trên giường bất động.

Hôm nay Eri cũng mặc quần đùi. Từ cặp mông đầy đặn kéo dài xuống là đường cong quyến rũ hiện rõ mồn một. Làn da căng mịn phản chiếu thứ ánh sáng mê hoặc.

“…Thật, thật hết cách với cậu mà.”

“À đúng rồi, chỉ cần xoa bóp bắp chân thôi nhé.”

Cứ như vừa xem xong *EvaQ*, tôi chìm sâu xuống đáy vực thẳm của sự tuyệt vọng.