Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Hoàn thành)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

567 5232

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

187 969

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

288 6369

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

278 5517

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

397 6161

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

94 417

Quyển 5 - Chương 15: Thứ thật sự không thể để ngài xem.

Cốc… cốc…

Tiếng gõ cửa sắc lạnh vang lên.

Trong âm thanh ấy, tôi như cảm nhận được một điềm chẳng lành sắp sửa ập đến, nếu là trong phim thì chắc chắn sẽ có một bản nhạc cổ điển bi tráng làm nền.

Vừa kịp nghĩ vậy thì cánh cửa bật mở.

Tôi chỉ thấy các tiểu thư, với Reiko dẫn đầu, nối bước nhau tiến vào như những thanh tra hùng hổ.

Mỗi người tỏa ra một luồng khí chất nặng nề đến lạ, khiến tôi có cảm giác da thịt như đang run lên bần bật, căn phòng dường như cũng trở nên quái dị hơn khi họ bước vào.

Reiko và mọi người tuần tự, ngăn nắp ngồi xuống hàng đệm đã xếp sẵn, hệt như những quân cờ domino.

Rồi họ bất động – cứ thế dán mắt vào một điểm nhất định trong phòng.

Đó là Eri.

Với nụ cười mỉm trên môi (trừ Hakua), họ chăm chú nhìn Eri đang khoanh tay nằm vờn trên giường.

Trong đầu tôi, đột ngột hiện lên từ "Đại Áo"*.

Nói cách khác, thật là đáng sợ.

*Đại Áo (大奥): Khu vực nội cung dành cho phụ nữ trong các lâu đài của Tướng quân Nhật Bản thời Edo, nơi thường diễn ra những cuộc tranh giành quyền lực ngấm ngầm.

Eri trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, nhưng cô ấy chẳng hề nhíu mày. Ánh mắt đáp trả của cô ấy như muốn nói: "Hừ, rồi sao nữa?".

"……………………"

Ngồi kế bên, mồ hôi tôi vã ra ròng ròng bên thái dương.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Sao trong căn phòng này lại có cảm giác như hai băng nhóm không đội trời chung vừa đụng mặt ở cùng một hậu trường vậy?

Từ bao giờ? Vì lý do gì?

Có chuyện gì đã xảy ra ở nơi tôi không thấy sao?

"À, mấy tiểu thư có muốn uống trà không?"

Không thể nhịn được nữa, tôi đành lên tiếng. Nhưng –

"““““………… ”””””

Hoàn toàn bị ngó lơ! Sự phớt lờ đến mức kinh người!

"Cô Eri"

Reiko mỉm cười cất tiếng chào.

Một đóa hồng trắng đang nở rộ. Nhưng bông hoa ấy, vì quá đỗi hoàn mỹ, trông lại như thể một bông hoa giả.

"Sau đây cô có bận việc gì không ạ?"

Nghe câu đó, tôi nhìn đồng hồ, trời cũng sắp về chiều rồi.

"Cậu định thế nào?"

Tôi cũng lo lắng hỏi.

"Cậu bảo ngày mai sẽ giải quyết xong mọi chuyện, vậy cậu sẽ không ở lại tối nay chứ –"

(Lườm)!

Bị lườm một cái tóe lửa, tôi lập tức im bặt.

Nhân tiện nói thêm, dù tôi rất muốn xóa bỏ sự hiểu lầm về mối quan hệ giữa tôi và Eri, nhưng Eri lại dặn tôi: "Thôi cứ để vậy đi". Chắc là cô ấy có tính toán gì đó, nên tôi cũng tạm thời làm theo.

"Vậy cô sẽ về ngay chứ?"

"Sao giọng cậu nghe phấn khích thế, phiền phức quá đi."

"Ơ, tôi đâu có ý đó."

Tsk, Eri tặc lưỡi.

"Không được, trời tối thế này không về được đâu."

"Vậy cậu tính sao?"

"Thì đành phải ở lại thôi chứ sao."

"…Ở đâu cơ?"

Eri thoáng né tránh ánh mắt,

"…Không phải chỉ có chỗ này thôi sao?"

Chỗ này đúng là… phòng của tôi ư?

"Này!"

Tôi vừa định nói gì đó thì –

"“““ ””””

Một luồng áp lực mãnh liệt như bão tố từ phía các tiểu thư ập đến.

Cái quái gì thế này!? Chướng khí à!?

"Anh không cần lo lắng."

Quay đầu lại, Reiko mỉm cười như không có chuyện gì.

"Dù biết là mạo muội. Nhưng em đã xin phép được sử dụng phòng giải trí, và muốn tổ chức một 'buổi tiệc ngủ' ở đó, với mục đích thắt chặt tình bạn với cô Eri. Anh thấy thế nào?"

Buổi tiệc ngủ.

Đúng là một đề xuất rất ra dáng Reiko.

Mang đậm phong cách con gái, hệt như một buổi "pajama party" vui nhộn. Nghe thì có vẻ là một hoạt động rất vui vẻ… đáng lẽ phải là như vậy.

Nhưng sao tôi lại run rẩy thế này?

Phải chăng là vì trong ánh mắt của Reiko, Aika và Karen – dù đang mỉm cười – lại không hề có chút vui vẻ nào?

Phải chăng là vì ánh mắt Hakua đang nhìn tôi khiến tôi đứng ngồi không yên?

"Chúng em có rất nhiều chuyện muốn trò chuyện với cô Eri ạ."

Nhịp tim của tôi tăng vọt theo đường thẳng đứng.

Bản năng gõ chuông cảnh báo, thúc giục tôi "mau rời khỏi đây".

Thế này có ổn không? Chẳng lẽ mình không nên ngăn cản họ sao…?

"Được thôi ạ!"

Eri mỉm cười hệt như một idol và vui vẻ chấp nhận.

Thật không vậy —-.

Nụ cười của các tiểu thư và nụ cười idol của Eri giao thoa với nhau, tạo nên một bầu không khí căng thẳng đến mức tôi ngờ rằng cả không khí cũng sắp bị ion hóa.

"…Vậy còn tôi thì sao…?"

"Thành thật xin lỗi, chúng em mong các quý ông không tham gia ạ."

"Phải rồi nhỉ."

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Thật sự có những thứ không thể để anh nhìn thấy đâu ạ."

Reiko điềm nhiên nói.

…………………Khục khặc…………

Đầu gối tôi run lẩy bẩy.

Rõ ràng đó chỉ là một câu nói mang tính xin lỗi, nhưng nghe vào tai tôi lại ra một ý nghĩa hoàn toàn khác.

"Vậy em sẽ chuẩn bị ngay đây!"

"Wow, mong chờ quá đi ạ!"

Trong bầu không khí kỳ lạ mà ngay cả người ngoài cuộc như tôi cũng cảm nhận được, các tiểu thư và Eri bắt đầu màn "đùa giỡn" hòa nhã của mình.

Con gái đáng sợ quá.