Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3373

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

50 398

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

67 36

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

118 136

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

5 6

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

60 63

4-1: Thăm nhà các cô nàng gyaru - Chương 08: Nagumo-kyun và 'Nagumo-kyun' của anh ấy ra mắt

Lỗ golf số 3. Quả bóng tôi đánh cắm thẳng vào hố cát.

Phập

"Ha ha ha!! NAGUMO, CHOI-TE-LAM!!"

"BUON-CUOI, KHONG-NHIN-DUOC!!"

"Hự..."

Tôi bị cặp vệ sĩ da đen song sinh cười phá lên. Bị hai anh em biến thái trong "bộ trang phục caddie bó sát màu hồng toàn thân" ôm bụng cười nắc nẻ.

"LUC-NAY, NOI-SAO, NHI? DO, M-I-S-A-C-H-A-N-, HAY-NOI, DO"

"A A. CAI-DO-CHAC-LA, 'BUON-CUOI-GHE', NHI"

"O, DUNG-ROI-DUNG-ROI"

"BUON-CUOI-GHE!" "BUON-CUOI-GHE!"

Hai anh em đầu trọc, phiền phức vãi...

Không cần phải nói thêm, trang phục của hai anh em tất nhiên là hàng tự may. Một bộ đồ caddie thứ thiệt vừa vặn với thân hình khổng lồ cao hơn 190 cm thì làm gì có bán trên thị trường.

'DOI-TRUONG-KAEDE-, DA-, MAY-CHO-CHUNG-TA-CHO-NGAY-NAY. DE-THUONG-KHONG!'

Họ đã nói vậy.

Không, đội trưởng Kaede là ai chứ. Đúng là làm chuyện thừa thãi.

Bản thân họ có vẻ rất thích, nhưng cứ mặc vest như bình thường là được rồi. Nổi bật quá mức...

"Nagumo-kun, không cần phải để tâm đến cú đánh vừa rồi đâu. Mới chơi golf được một tuần mà làm được đến thế này là tốt lắm rồi."

"Ngài nói vậy, tôi thật không dám nhận."

Khác với cặp song sinh chế nhạo tôi, chủ tịch Yotsuba thật sự rất hiền.

Tuy mới chỉ chào hỏi nhau ở sảnh được khoảng một tiếng, nhưng chúng tôi đã có thể trò chuyện cởi mở như thể không phải lần đầu gặp mặt. Tất cả là nhờ phái đoàn của chủ tịch đã chào đón tôi một cách nồng hậu. --Ngoại trừ khoảng một người, nhưng mà.

"Xin lỗi, Seijuurou-san. Đã làm vướng chân cậu."

Tôi đuổi kịp người cháu trai mỹ nam đang đi một mình phía trước và cất tiếng gọi.

"K-không cần bận tâm đâu ạ."

Cùng với câu trả lời đó, cậu ta liền quay phắt mặt đi. Người này từ đầu đến cuối cứ như vậy.

Tưởng rằng cậu ta đang liếc nhìn về phía mình, thì lại lập tức quay mặt đi, và dù có bắt chuyện như lúc này thì cũng nhanh chóng bị cắt ngang.

――Cảm giác như mình đang bị xa lánh.

Tuy tuổi tác trẻ hơn tôi, 26 tuổi, nhưng cậu ta thực ra lại là giám đốc điều hành của 'Yotsuba Foods'. Với tư cách là một nhân viên của công ty thực phẩm, đây là một đối tượng mà tôi rất muốn làm thân, nhưng mà... mình đã làm gì khiến người ta ghét à?

"NAY, NAGUMO. HO-CAT-THI, DUNG-CAY-NAY."

Cặp song sinh... là anh hay em thì tôi hoàn toàn không phân biệt được, nhưng anh chàng caddie to con vạm vỡ đưa cho tôi một cây gậy y như một caddie thứ thiệt.

"A, cảm ơn."

"DUNG-GONG, NHAM-TRUOC-BONG, MOT-CHUT, ROI-DAP-XUONG-CAT, MA-DANH."

"Ra là vậy."

Tôi thử nhắm và vung gậy theo như lời chỉ dẫn.

Phập

Đúng như dự đoán, một lượng lớn cát bay lên mù mịt.

"MAY, DUA-A?"

"NGHIEM-TUC-DI-CHU."

"Không có đùa đâu!!"

"Ha ha ha ha ha! Thú vị, thú vị!"

"(Dáng vẻ lúc chơi cũng thật tuyệt vời...)"

Cứ như vậy, trận golf đầu tiên với chủ tịch Yotsuba đã diễn ra trong một bầu không khí hòa nhã từ đầu đến cuối.

Sau khi kết thúc vòng đấu. Tôi được chủ tịch và mọi người dẫn đến nhà tắm công cộng lớn trong nhà câu lạc bộ. Tại phòng thay đồ, sau khi cởi quần áo và quấn một chiếc khăn quanh hông, năm ngón tay to bè đã xoa bóp bắp tay tôi một cái.

"MAY, CO-BAP-GHE!"

"CO, CO-BAP, DEP-DO!"

Tiếp theo, tôi bị xoa nắn cơ ngực từ phía đối diện. Bị hai người cuồn cuộn cơ bắp như trong manga nói vậy, tôi cũng không có cảm giác như đang được khen.

Mà khoan, đừng có sờ mó lung tung chứ. Phiền phức. Lỡ bị hiểu lầm thì sao. Rằng đàn ông với nhau lại thân mật như vậy.

"――O-oái!?"

Đấy, nói rồi mà. Cậu cháu trai đang nhìn về phía này và hoảng hốt kìa.

"Cậu có tập luyện à, Nagumo-kun?"

Chủ tịch, người cũng đã sẵn sàng vào tắm trong bộ dạng khỏa thân quấn khăn, cũng tỏ ra vô cùng hứng thú với cơ thể của tôi... làm gì có chuyện đó.

"Vâng! Tôi có sở thích tập luyện ạ. Gần đây tôi lại càng tập luyện kỹ càng hơn!"

"Ồ, thật là đáng khen. Đối với một doanh nhân, cơ thể chính là vốn quý mà."

"V... vâng ạ!"

Vì bạn gái của mình đã tăng lên bốn người, và khả năng phải chiến đấu tám hiệp cũng đã xuất hiện――một động cơ không trong sáng như vậy, tất nhiên là không thể nói ra được. Rằng tôi đang tập trung rèn luyện các cơ bắp bên trong để có thể nhấp hông, dù có bị xé miệng ra cũng không thể nào nói được.

"Nói vậy chứ, trông chủ tịch cũng có vẻ rèn luyện rất kỹ càng thì phải?"

Ông đang phô bày một cơ thể đẹp đến mức không thể tin được là đã ngoài 60.

"Thật ra thì mỗi tuần ta đến phòng gym hai lần đó. ...Ồ, phải rồi. Nagumo-kun, nếu được thì lần tới, cùng nhau tập luyện nhé?"

"Vâng, rất sẵn lòng!!"

"Seijuurou cũng đi cùng thì sao?"

Chủ tịch cất tiếng gọi cậu cháu trai nãy giờ cứ liếc nhìn về phía này.

"K-không ạ! Con xin phép!"

Cậu cháu trai vội vàng trả lời như vậy, rồi vừa hơi cúi người vừa đi thẳng về phía nhà tắm.

...Nhưng, có lẽ do vừa đi vừa cúi đầu nên cậu ta có vẻ không nhận ra sự tồn tại của cánh cửa kính phía trước. Cứ thế này sẽ đâm sầm vào cửa mất.

"Seijuurou-san! Cẩn thận!"

Tôi bất giác nắm lấy cánh tay cậu ta và kéo mạnh lại. Kết quả là, hai người đàn ông, trong tình trạng chỉ quấn một chiếc khăn, đã ôm chầm lấy nhau.

"Cậu có sao không?"

Seijuurou-san tựa vào ngực tôi, vừa ngước nhìn mặt tôi vừa đỏ bừng mặt, bắt đầu lúng túng.

Và rồi, như thể đã đến giới hạn, cậu ta hét lên.

"N-n-Nagumo-kyun!?"

"Hửm? Kyun?"

Và, ngay khoảnh khắc đó――chiếc khăn quấn quanh hông tôi tuột xuống sàn. Cậu con trai trần trụi của tôi bị lộ ra.

"N-n-Nagumo-kyunnn!?"

Mắt của Seijuurou-san dán chặt vào háng của tôi. Bị một người đàn ông mới quen hôm nay nhìn chằm chằm vào của quý trần trụi ở cự ly gần như thế này... chà, thật là đáng xấu hổ.

"Hô hô. Cũng khá là đáng nể đó."

"NAGUMO, CU, TO-GHE!!"

"TO! TO!"

"Mọi người đừng có trêu chọc nữa. ...A, xin lỗi, đã để mọi người phải thấy thứ khó coi."

Tôi vừa xin lỗi Seijuurou-san vừa nhặt chiếc khăn lên và quấn lại quanh hông.

"K-không!? Tôi đã được thấy một thứ khá là hay... đối với tôi cũng rất là vui..."

Phần cuối tôi không nghe rõ lắm, nhưng dù sao thì, cậu ta không bị thương là tốt rồi.

Sau đó, tuy tần suất nói chuyện với Seijuurou-san không tăng lên đột ngột, nhưng tôi có cảm giác khoảng cách trong lòng đã được thu hẹp lại phần nào.

"NAGUMO, DE-TAO, KY-LUNG, CHO!"

"Không, không cần đâu ạ."

"DUNG-KHACH-SAO-MA!"

"A, này!? Đừng!? Dừng lại đi màààààà――!!"

Bị kẹp giữa hai cơ thể đen bóng nhớp nháp của hai anh em đầu trọc và bị xoa nắn túi bụi――tôi đã phải trải qua một địa ngục như vậy.

Cùng lúc đó, các cô nàng gyaru thì――

Vừa thấp thỏm chờ đợi người chồng yêu dấu của mình trở về, vừa quây quần bên bàn trong phòng của Yuuki, mỗi người đều đang dồn hết tình yêu của mình vào để nặn những "nắm cơm onigiri theo sở thích của riêng mình".

"Aa-chan, khéo tay quá."

"Vậy sao? Cảm ơn em."

"Của Rii-chan dễ thương."

"Phì phì. Chứ sao? Misaki thì sao? Có làm được cái nào dễ thương không?"

"Tất nhiên. Nè, nhìn đi. Cơm・nắm・hình・con・cu."

"...........Ể? Cái đó thì có gì dễ thương?"

Bức màn của một bữa tiệc onigiri vui vẻ, vui vẻ sắp được vén lên.