"Bọn em bốn đứa ấy mà. Thỉnh thoảng có qua nhà nhau chơi đó."
"Vậy sao. Mà, bốn đứa đều là bạn bè mà nhỉ. ...A, trong lúc ăn không được vung dao như cây đũa chỉ huy đâu nhé?"
Sau khi nhanh chóng chén xong 2 hạt cơm, tôi vừa đánh lừa cơn đói bằng quầy đồ uống tự phục vụ, vừa đáp lại câu chuyện của Misaki-san một cách qua loa.
"Cho nên nhé. Mọi・người・đều biết chuyện của bọn em hết rồi."
"Mọi người là sao?"
"Gia đình của bọn em."
Misaki-san gập ngón tay đếm.
"Chị gái của Risa nè. Mẹ của Ayane nè. Ông và anh trai của Maria nè. Với lại, mẹ và bố của em, và cả em gái Mikuri nữa!"
"A. Là cô em gái học cấp hai mà em đã cho anh xem ảnh lần trước đúng không? Xinh đẹp và dễ thương không thua gì Misaki-san."
"Ể!? Anh hai cũng đang nhắm đến cả Mikuri-chan nữa à!? Học sinh cấp hai thì không được đâu..."
"Làm gì có chuyện đó..."
Dù Risa-san nói vậy chứ ngoại hình của em ấy cũng hoàn toàn không được rồi đó. ...Mà, dù có bị xé miệng ra tôi cũng không nói ra đâu.
"Nè, bọn em sang năm là 18 tuổi rồi đúng không? Đã là người lớn rồi còn gì?"
"A, bây giờ là vậy thì phải?"
Vẫn chưa quen được. Việc hạ thấp độ tuổi trưởng thành.
"Nè. Bọn em có nói chuyện với nhau, là đến khi cả bốn đứa đều 18 tuổi, thì sẽ cùng nhau sống・chung."
"...........Hửm?"
Sống... chung...?
"Sau khi tốt nghiệp cấp ba, bọn em đã nói chuyện với nhau, là sẽ cùng nhau kết・hôn."
Kết... hôn...?
"Nhưng màね, lúc nói với・bố・thì bị bảo là không được. Rằng chuyện bốn người thì không thể nào được."
Bố... à...?
"Cho nên, em đã nói với bố nhé. Rằng vì mọi người đều đang hòa thuận làm・4P, nên là không sao đâu."
"...........Ể?"
Trong đầu tôi trống rỗng.
"Tuy chỉ một tuần một lần thôi~♡ Nhưng bọn em đã dành trọn 6 tiếng để 'share sex ngọt ngào tan chảy' đó~♡ Mọi người đều siêu thỏa mãn luôn~♡ đó."
Share sex ngọt ngào tan chảy!?
"A, sắp tới Maria cũng sẽ tham gia thành 5P nữa, em cũng đã nói rõ rồi nên anh cứ yên tâm!!"
Misaki-san dứt khoát giơ ngón tay cái lên, làm một vẻ mặt đắc ý hết cỡ.
"..."
A đau đau đau đau đau đau đau đau đau đau đau đau đau đau――!?
"Xong rồi nhé. Không hiểu sao, bố tự nhiên bắt đầu cười toe toét. Bảo là 'dẫn ông chú đó đến gặp tao'."
Ể?
"Thứ Bảy tới, dẫn anh đến nhà em. Bảo là 'sẽ chào đón nồng nhiệt'."
Không không, cái đó, tuyệt đối không phải là được chào đón đâuuuuu――!?
"Phụtttt!!"
Kaede-san, người luôn bình tĩnh lạnh lùng, đã không thể nhịn được cười mà phun cả ra.
"...Mà khoan!? Có cả Ayane-san và Risa-san ở đó, tại sao lại để xảy ra tình huống như vậy!?"
"Không, dù anh có nói vậy thì. Em vẫn chưa thân thiết với bố của Misaki đến mức đó."
"Chuyện đó thì... mà, đành chịu thôi..."
"Em cũng không được đâu!? Tại vì, bố của Misaki bình thường thì rất hiền, nhưng lúc nổi giận thì mặt・lại・giống・như・yakuza, đáng sợ lắm!?"
Y-yakuza...?
"Ể~, đâu có đâu~"
"Có đó! Đúng không, Maria-chan!"
Maria-san bị hỏi đến, khẽ gật đầu rồi dùng hai ngón trỏ kéo xếch đuôi mắt lên và phồng má "bưm".
"Bố của chị Mii-chan, lúc nổi giận sẽ có mặt như thế này nè."
A, dễ thương.
"Thế nên là~♡ Thứ Bảy tới, đến nhà em chơi nhé~♡"
Không, không phải là ở mức độ nhẹ nhàng như đi chơi đâu...
"Bố em cũng nói là, 'sẽ đào hố đợi mày' đó~"
Hố?
"Mà nói mới nhớ, lúc chúng ta về, bố của Misaki đang đào một・cái・hố・lớn・ở trong vườn đó. Không biết cái hố đó để làm gì nhỉ?"
"Ai biết đâu~?"
Ự... mình sẽ bị chôn sống...!?
"Phụtttt!!"
Kaede-san lại một lần nữa phun ra, sau đó khụ một tiếng.
"Đã đến nước này rồi thì việc gặp mặt bố mẹ của Misaki-san là không thể tránh khỏi. Cho nên, tôi có một đề nghị."
"Đề nghị... là gì?"
"Nhân cơ hội này, chúng ta hãy xin phép 'hẹn hò cùng lúc bốn người' từ phụ huynh của cả bốn người."
"...........Ể?"
"Nếu được cho phép chính thức, thì một cuộc sống chung chạ, tha hồ làm chuyện dâm đãng đang chờ đợi đó."
"Vãi~♡"
"Vãi~♡"
Anh sẽ không để một cuộc sống dâm đãng như vậy xảy ra đâu!
"Thế này thì phải làm thôi!!"
"Đúng đó!!"
"Không có dễ dàng như vậy đâu..."
"Ể? Tại sao? Quá là vô tư mà? Đúng không, Risa?"
"Vâng! Tại vì, chúng em và anh hai là..."
Misaki-san và Risa-san qua mặt bàn, chắp tay vào nhau và tạo thành một hình trái tim.
"Siêu yêu nhau~♡ mà nhỉ~♡"
"Nhỉ~♡ Vô địch luôn~♡"
Này này, vui quá đi mất.
"Tất nhiên, tình cảm yêu thương là rất quan trọng. Nhưng sự nghiêm túc của người lớn, đôi khi chỉ có vậy thôi thì không đủ để truyền tải hết đâu."
"Hửm? Ngoài tình cảm yêu thương ra, còn cần gì nữa à?"
"Chuyện đó... tiền bạc chẳng hạn..."
"Ồ, money."
"Ồ, money."
Hình trái tim được tạo bằng tay đã biến thành hình tròn tượng trưng cho đồng xu.
"――Nếu là chuyện tiền bạc, thì không cần phải lo lắng."
Kaede-san, người nãy giờ im lặng lắng nghe, xen vào giữa chúng tôi.
"Nagumo-san và mọi người đã có một người hỗ trợ đắc lực... à không, là một・nhà・tài・trợ・rồi đó."
"Nhà tài trợ?"
"――Chuyện đó, hay là đang nói・về・ta・chăng?"
Bất chợt, một giọng nói của đàn ông vang lên từ phía sau. Là một giọng nói trầm ổn mà tôi đã từng nghe.
"Ta có hiểu nhầm gì không?"
"Không, không nhầm đâu ạ. Thật là thán phục cách diễn đạt của ngài."
"Thật vinh hạnh. Thưa・chủ・tịch."
Chủ tịch...?
Kaede-san sau khi trao đổi vài lời thân mật như vậy, liền lập tức nhường ghế cho người đàn ông.
"Chà, xin lỗi nhé. Đã để mọi người phải đợi."
Một ông chú đẹp lão trong bộ trang phục thanh lịch với chiếc mũ phớt thời trang và một chiếc áo khoác cao cấp có độ bóng nhẹ nhàng, ngồi xuống đối diện tôi.
"Ch-ch-chủ・tịch・Yotsuba――!?"
Trước sự xuất hiện của một nhân vật không thể ngờ tới, tôi suýt ngã khỏi ghế.
"Chào, Nagumo-kun. Khoảng hai tuần rồi nhỉ."
Phía sau chiếc ghế của chủ tịch đang mỉm cười hiền hòa, cặp song sinh vệ sĩ da đen trong bộ vest và Kaede-san đã ngồi vào vị trí.
"A ha ha ha! NAGUMO, LAI, MAT-NGO, LAM-ROI!"
"BUON-CUOI-GHE!"
Tại sao phái đoàn của chủ tịch lại ở đây...?
Trái ngược với tôi hoàn toàn không hiểu được tình hình, các cô nàng gyaru lại vô cùng bình thường――hay nói đúng hơn, là đang nói chuyện thân mật với chủ tịch và mọi người.
"Thiệt tình. Mune-Mune, muộn quá đó."
M-m-Mune-Mune――!?
"Chà, xin lỗi nhé. Misaki-chan."
Misaki-chan!? Ể, mối quan hệ gì vậy!?