Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3373

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

50 398

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

67 36

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

118 136

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

5 6

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

60 63

4-1: Thăm nhà các cô nàng gyaru - Chương 10: Nagumo, bỏ việc đi thôi

Thứ Hai, hai ngày sau trận golf tiếp đãi――à nhầm, buổi gặp mặt thân mật với chủ tịch Yotsuba. Ngay khi giờ nghỉ trưa vừa bắt đầu.

"Nagumo-ku~n♪"

Trưởng phòng Yowakida với vẻ mặt vui vẻ, vừa lúc lắc cái bụng bia của mình vừa nhảy chân sáo một cách nhẹ nhàng đến bàn làm việc của tôi.

"Mới lúc nãy, anh đã nhận được điện thoại cảm ơn từ chủ tịch Yotsuba đó. Ông ấy có vẻ rất vui. Chà, đúng là một công trạng lớn nhỉ~"

Vai tôi bị xoa bóp nhiều hơn mọi khi.

"Vậy thì tốt quá ạ."

"Ông ấy còn nhờ anh gửi lời hỏi thăm đến cậu Nagumo nữa đó. Được một nhân vật tầm cỡ như vậy quý mến, thật là đáng ghen tị quá đi~, này này~♪"

Tôi bị huých khuỷu tay. Trưởng phòng mỗi khi vui vẻ là lại hết mình trêu đùa. Đúng là một người dễ hiểu.

"A, phải rồi. Chuyện・đó・mà chủ tịch Yotsuba đã đề nghị, chúng ta cứ tiến hành luôn nhé?"

"Chuyện đó...?"

Hử?

"Thiệt tình, còn giả vờ nữa~♪"

Tôi lại bị chọc chọc bằng khuỷu tay.

"Được chính・chủ・tịch・đưa・ra・lời・mời, đúng là một vinh dự lớn đó. Anh nghĩ cậu nên nhận lời~"

"Dạ..."

Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

"A, không cần lo lắng về bên này đâu nhé. Nhân cơ hội này, có khi chúng ta lại được tăng thêm nhân sự cũng nên!"

"...........A."

Hay là chuyện đó? Bên kia đã bắt đầu hành động để tiến tới việc ký hợp đồng với chúng ta? Có hơi nhanh quá không nhỉ...

"Nguyện vọng của cậu thành hiện thực, công ty cũng được lợi! Đúng là một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi! Chà, tuyệt vời quá~!"

Nhưng mà, nhìn vẻ hớn hở này của trưởng phòng――cũng có thể lắm chứ.

"Giới trẻ bây giờ những lúc như thế này hay nói thế này đúng không! 'Vãi chưởng~ vãi chưởng~' nhỉ!"

Không phải, nhưng mà, về mặt hình thức thì cũng đúng nên thôi không sửa lại nữa.

Tuy vẫn còn đang trong giai đoạn thảo luận, nhưng nếu hợp đồng được ký kết, họ sẽ trở thành đối tác lớn nhất của công ty chúng ta. Không có lựa chọn nào là từ chối cả.

"Em cũng nghĩ vậy! Xin hãy tiến hành chuyện・đó・đi ạ!"

Tôi trả lời một cách mạnh mẽ.

"Hiểu rồi! Vậy thì, trong vòng một tháng, cậu hãy hoàn thành việc・bàn・giao・công việc hiện tại nhé!"

...Hửm?

"Ừm... là công việc nào ạ?"

"Chuyện đó thì đương nhiên là tất cả rồi. Cậu Nagumo, hài hước ghê~"

Tôi không có ý định nói đùa.

"Cũng đừng quên đi chào hỏi các đối tác nhé!"

"Ừm..."

"Không cần lo đâu! Các cấp dưới của cậu, ai cũng đã đủ sức làm việc độc lập rồi!"

"Dạ..."

Mà, điều đó thì đúng thật.

"Vậy thì, nhờ cậu nhé!"

Trưởng phòng Yowakida xoa vai tôi thêm một lần cuối rồi vui vẻ quay về bàn làm việc của mình. Nhìn theo bóng lưng của ông ấy, cuối cùng tôi đã đi đến một suy nghĩ.

...Hay là, mình sắp được giao cho một dự án cực kỳ lớn?

Kể từ đó, khoảng ba tuần đã trôi qua.

Có vẻ như chủ tịch Yotsuba đã quý mến tôi, và tôi đã được mời đi ăn vài lần.

Cảm giác như chủ đề nói chuyện riêng tư nhiều hơn là chuyện công việc. Như là cách trải qua ngày nghỉ, sở thích... mà nói mới nhớ, tôi còn được hỏi ý kiến về quan điểm hôn nhân――đặc biệt là về 'hôn nhân chênh lệch tuổi tác'.

'――Nếu đối phương là học sinh trung học, có đúng không ạ? Để xem nào. Tất nhiên, tôi có mong muốn tôn trọng ý chí của đối phương, nhưng tôi nghĩ cũng có rất nhiều điều chỉ có thể trải nghiệm được khi còn trẻ. Cho nên, nếu là tôi, có lẽ tôi sẽ nói rằng, sau khi học lên đại học hoặc đi làm rồi kết hôn cũng chưa muộn.'

Khi tôi trả lời như vậy.

'Ta cũng đồng ý kiến. Từ sở thích cho đến cách suy nghĩ, chúng ta có vẻ rất hợp nhau nhỉ. Từ nay về sau mong được cậu giúp đỡ lâu dài nhé.'

Việc xây dựng mối quan hệ với đối tác kinh doanh mới đang vô cùng thuận lợi.

Còn về phía công việc, việc bàn giao theo chỉ thị của trưởng phòng cũng đã hoàn thành một cách suôn sẻ, và bây giờ tôi chỉ chuyên tâm vào vai trò hỗ trợ. Về phần trưởng phòng, ông ấy đang bận rộn chuẩn bị cho dự án mới, ngày nào cũng hối hả chạy khắp công ty.

Chỉ là, không hiểu sao, đến giờ tôi vẫn chưa được gọi tên... Cảm giác như chỉ có mình tôi là hoàn toàn bị cho ra rìa. Các đồng nghiệp không hiểu sao lại nói với tôi những lời "như thể tiếc nuối chia tay", và hơn nữa, trong buổi đi nhậu tay đôi với trưởng phòng lần trước――

'Nếu cậu mà đi, tôi... tôi không biết phải làm sao đâuuuuu――!!'

ông ấy đã khóc nức nở như vậy.

"..."

Lạ thật... cảm giác như 'flag báo hiệu nghỉ việc' đang được dựng lên...?

Không, thì, tôi nghĩ chắc là do mình tưởng tượng thôi. Tại vì tôi có nói là sẽ nghỉ việc đâu. Tôi cũng khá là thích công ty đó mà.

Mà, tạm thời cứ đi đến điểm hẹn với Misaki-san và các bạn đã.

Misaki

【Nhà hàng gia đình, tập hợppppp】

Đã có lệnh triệu tập rồi.

Sau khi tan làm, tôi trở về nhà ga gần nhất, đi qua khu vực trước ga vào cuối tháng 10 đã bắt đầu có hơi thu, và hướng đến nhà hàng gia đình quen thuộc 'Danny's'.

Đến được bàn của các cô nàng gyaru đang đợi mà không bị người bạn cùng lớp Yamamoto làm phiền――tôi đã nghĩ vậy, nhưng ở đó lại có một nhân vật bất ngờ đang ngồi cùng.

"Ể..."

Trong đầu tôi, bài hát chủ đề của một bộ phim khoa học viễn tưởng nổi tiếng bắt đầu vang lên.

Đe-đen-đen, đe-đen! Đe-đen-đen, đe-đen!

"Lâu rồi không gặp, Nagumo-san."

(Phụ đề: I'll be back...)

"..."

Nữ Kẻ Hủy Diệt KAEDE cũng ở đây á?

Tiêu đề là một cách nói nhại lại (parody) tên của một cuốn tiểu thuyết và bộ phim rất nổi tiếng của Nhật Bản là 桐島、部活やめるってよ (Kirishima, Bukatsu Yameru tte yo - "Kirishima bảo, bỏ câu lạc bộ đi thôi"). Tên do JPN Fansub dịch.