Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“C-cái gì đây… A-Arisa?”
“Mời anh vào nhà ạ.”
Arisa nói cùng với nụ cười lịch thiệp.
Nụ cười ấy hơi khác so với thường ngày… Nó là nụ cười kiểu thương mại được đào tạo từ công việc làm thêm của Arisa.
“Nụ cười” đó là thứ Yuzuru thường xuyên nhìn thấy khi làm việc, nhưng đây là lần đầu nó hướng về chính cậu.
D-dễ thương quá…
Yuzuru cảm thấy xây xẩm mặt mày vì sức hủy diệt quá lớn.
Cậu thích nụ cười ngây thơ hồn nhiên của Arisa, nhưng nụ cười phục vụ này cũng không tệ chút nào.
“Để em xách đồ giúp anh.”
“Hả? À, ừ…”
Trước khi Yuzuru kịp nhận ra thì đã bị “vợ” lột áo khoác của bộ đồng phục.
Sau khi cẩn thận gấp nó lại và cầm chiếc cặp của Yuzuru, Arisa dẫn cậu về phía phòng khách.
Ở đó…
Ờm, không có gì đặc biệt ở đây.
Không có trang trí gì hết.
Cũng đúng thôi, thời lượng của bộ phim đâu có nhiều lắm đâu.
“Mời anh ngồi.”
“Ờ.”
Cậu ngồi xuống theo chỉ dẫn.
“Để em mang một ít thức uống cho anh.”
Nói xong, Arisa biến mất vào phòng bếp rồi trở lại cùng với một chai nước và một cái ly.
Cô đặt ly lên bàn và rót đồ uống ra.
Đương nhiên, Yuzuru không hề để tâm đến thứ đồ uống…
Mà thay vào đó, ánh mắt cậu dán chặt vào ngực “vợ”.
Cậu cảm thấy khá quan ngại về cái “khe núi” trắng ngần đang lộ ra từ bộ đồ hầu gái.
“Đây là nước trái cây… kiểu sâm banh… Xin anh chờ một chút, em sẽ mang bữa tối lên ngay ạ.”
Ngay sau khi rót đồ uống xong, Arisa lập tức nói và vào bếp mang thức ăn ra.
“Đây là sốt cá hồi hun khói tẩm gia vị ạ.”
“C-cảm ơn em…”
Nước sốt của món cá hồi được để trong một chiếc ly nhỏ sành điệu.
Món ăn trông khá bắt mắt và công phu với màu xanh lục.
“… Anh ăn đây.”
Yuzuru dùng nĩa chấm vào nước sốt rồi cho vào miệng.
Arisa thì nhìn chằm chằm Yuzuru bằng đôi mắt xanh ngọc lục bảo của mình.
“Món ăn thế nào anh?”
“Rất ngon.”
Nghe “chồng” khen, Arisa mỉm cười hạnh phúc.
Nhưng… không lẽ cái này chính là bất ngờ?
Nếu là một bữa ăn được nấu tại gia thì món này đúng là đáng tự hào, nhưng…
Lượng thức ăn như thế này thì không thể nào là món chính được.
Nhưng nếu nghĩ rằng chính sự “thiếu thốn” đó là điều “bất ngờ” thì cũng có thể lý giải được.
“… Tiếp đến là món khai vị à?”
Yuzuru hỏi để kiểm tra thử.
Rồi Arisa mỉm cười.
“Vâng, tất nhiên rồi ạ.”
“Vậy à…”
Có vẻ bữa tối hôm nay là một thực đơn đầy đủ.
Mà chính điều đó lại khiến Yuzuru cũng cảm thấy ngạc nhiên.
“Nhân tiện thì Arisa, em không định ăn cùng với anh à?”
“Hôm nay em định tập trung vào việc phục vụ cho chủ nhân, nhưng…”
Phục vụ.
Trong khoảnh khắc, Yuzuru cảm thấy choáng váng trước từ ngữ đó.
“Có phần cho em không vậy?”
“Có, nhưng… chủ nhân có vui lòng để em dùng bữa cùng không ạ?”
“Mọi thứ đều vui hơn khi có em.”
Dù cho có ăn những món công phu như thế nhưng nếu phải ăn một mình, đến Yuzuru cũng sẽ cảm thấy cô đơn.
Tất nhiên cậu cũng hiểu rõ đó là tấm lòng của Arisa, và đây là kiểu tình thú mà người ta gọi là “cosplay hầu gái”, nhưng…
Yuzuru vẫn muốn chia sẻ khoảng thời gian hạnh phúc với Arisa.
“… Thật ra em cũng đã đoán được là anh sẽ nói thế.”
Nói xong thì Arisa đứng dậy và mang thứ gì đó trông như món khai vị ra từ nhà bếp.
Lần này không phải một người, mà là phần cho hai người.
Có vẻ cô cũng mang theo chiếc cốc của mình và chai thức uống lúc nãy.
“Để anh rót đồ uống cho em.”
“Ể? À, không được…”
Hiện tại Arisa đang là hầu gái, còn Yuzuru là chủ nhân.
Theo bối cảnh đó thì dường như không hay cho lắm nếu cậu rót đồ uống cho “vợ”.
Nhưng nếu cứ khăng khăng tuân theo luật thì cũng không thú vị mấy.
“… Em định khướt từ ý tốt từ chủ nhân mình sao?”
“K-không có mà… cảm ơn anh…”
Cô tỏ vẻ ngạc nhiên trước những lời của “chồng” rồi cũng ngoan ngoãn nghe theo.
Sau khi Arisa cũng đã cầm ly của mình lên, Yuzuru nhẹ nhàng nâng ly.
“Vậy thì… cạn ly.”
“… Cạn ly, ạ.”
Hai người cụng nhẹ chiếc ly thủy tinh vào nhau.
.
Giờ thì, tiếp tục với món khai vị…
Súp, món cá, món đổi vị, món thịt… Arisa lần lượt mang hết món này đến món khác ra.
Dĩ nhiên là món nào cũng được chế biến một cách hết sức chăm chút.
Lúc đầu Yuzuru cứ nghĩ rằng sẽ là một bữa ăn theo thực đơn, nhưng không ngờ rằng cuối cùng lại là một “bữa ăn đầy đủ”.
Cậu không thể không ngạc nhiên.
“… Làm đến mức này cực lắm đúng không em?”
Sau khi ăn xong phần thịt, Yuzuru hỏi Arisa.
Cô khẽ gật đầu.
“Thì cũng có chút… nhưng nói thật là lúc đầu em không định làm đến thế này đâu.”
“… Nghĩa là sao?”
“Ừm… em đã khá cao hứng trong khi nấu, và rốt cuộc là làm hết món này đến món khác…”
“Ra vậy…”
Rõ ràng là chính bản thân Arisa cũng tận hưởng việc nấu ăn.
Yuzuru cảm thấy nhẹ nhõm vì điều đó.
Nếu “vợ” cực đến thế này chỉ vì để phục vụ mình thì Yuzuru sẽ cảm thấy rất đau lòng.
“Vậy thì… cũng đến lúc mang món chính thực sự của hôm nay, và cả món tráng miệng lên chứ nhỉ?”
Yuzuru gật đầu sau khi nghe Arisa nói thế.
Phải, hôm nay là sinh nhật của Yuzuru.
Mà nói đến sinh nhật thì…
“Chủ nhân… chúc mừng sinh nhật.”
Đúng thế, dĩ nhiên là phải có bánh sinh nhật rồi.
_____
Trans: hóng chương sau nhé ae =))
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Phục vụ đến cả lúc ngủ cho tròn vai gái êi. “Tình thú” là “tạo hứng thú/hưng phấn/cảm xúc trong tình yêu”, ghép từ “tình yêu” và “hứng thú/thú vị” chứ không chỉ bao gồm nghĩa giường chiếu nha. Trong những nhà hàng, “bữa ăn theo thực đơn” thường có số lượng đồ ăn khá ít, không đủ no hoặc chỉ no lưng lửng chứ không phải theo kiểu ăn no mới nghỉ như bữa ăn hằng ngày.