Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“Đã cất công đến đây rồi… chúng ta tách nhau ra một lát chứ nhỉ? … Hẳn là cũng có những cặp đôi nào đó muốn đi chơi riêng mà ha?”
Và theo gợi ý của Ayaka, 7 thành viên trong nhóm tách nhau.
Ngoài ra, đề nghị đó còn cân nhắc cho Yuzuru và Arisa, những người muốn nhập vai “cặp bạn bè thân thiết một cách đặc biệt”…
Và một lý do khác là 7 người cùng hoạt động thì khá bất tiện và có thể gây ảnh hưởng đến những người xung quanh nữa.
“Vậy thì, chúng ta cùng đi xem quà lưu niệm nhé?”
Yuzuru vừa nói, vừa đưa tay ra với Arisa.
“Vâng.”
Tay trong tay, 2 người bắt đầu bước đi.
.
“Quả nhiên an toàn nhất vẫn là Yatsuhashi… nhưng loại nào thì tốt hơn đây?”
Arisa nghiêng đầu trong khi cầm hộp Yatsuhashi lên.
Yatsuhashi được bán ở khắp mọi nơi ở Kyoto chứ không chỉ riêng tại Kiyomizudera.
Và cũng có rất nhiều nhãn hiệu khác nhau.
“Cái này chắc ngon đó. Hình như nó gồm nhiêu mùi vị khác nhau.”
“À, trông được đấy. Nhìn khá là thú vị.”
Arisa gật đầu và đặt hộp Yatsuhashi mà Yuzuru chỉ vào giỏ hàng, rồi cô chống cằm.
“Còn Yuzuru-san thì sao?”
“Yatsuhashi cho họ hàng… còn gia đình anh thì chắc là sẽ mua Baumkuchen vậy.”
“Baumkuchen sao?”
Arisa nghiêng đầu.
Yuzuru thì gật đầu cười khổ.
“Em gái anh bảo nó ngán Yatsuhashi tận cổ rồi… Và nghe đâu là người ta có bán vị matcha, thế là anh được nhờ mua hộ luôn.”
“Ra vậy. Nếu là Baumkuchen thì… em thấy ở đâu đó rồi… a! Cái đó đúng không anh?”
“… Ừ, chắc là nó đó.”
Yuzuru đặt hộp Baumkuchen mà họ tìm thấy vào chiếc giỏ Arisa mang theo.
Arisa cũng cho thêm một hộp khác vào giỏ.
“Em cũng mua à?”
“Cho em gái em.”
Arisa cười tinh nghịch.
Có vẻ như theo quan điểm của cô, Baumkuchen hấp dẫn hơn Yatsuhashi.
Rồi sau khi kết thúc việc chọn những thứ cần mua, họ tiếp tục dạo xung quanh xem có thứ gì khác thú vị hay không.
Và thứ lập tức khiến Yuzuru bị thu hút là…
“Anh định mua rau chua à?”
“Anh vẫn chưa quyết định là có mua hay không… nhưng mà trông nó có vẻ ngon.”
Yuzuru thậm chí còn không đủ trình để có thể tự nói rằng mình biết nấu ăn, nhưng tối thiểu thì vẫn nấu được một ngồi cơm trắng.
Nếu có thêm rau chua, trứng luộc, xúc xích và vài nguyên liệu khác thuộc loại cứ làm chín là ăn được ngay thì có thể tạo nên một thực đơn tàm tạm rồi.
“Đúng là trông ngon thật.”
Có nhiều loại rau chua đang được bày bán.
Nếu loại rau được dùng làm nguyên liệu khác nhau thì cách chế biến và phương pháp ngâm cũng sẽ khác nhau.
Và Yuzuru đang gặp khó khăn trong việc chọn cái nào.
May mắn là có vài loại được phép nếm thử.
“Ừm… cái Shibazuke này không tệ chút nào… Em nghĩ sao?”
Yuzuru cho một miếng Shibazuke vào miệng.
Sau đó, cậu dùng một cây tăm mới chọc vào miếng Shibazuke khác và đưa đến trước miệng Arisa.
Cô hé môi nhận lấy nó.
“Ưm… đúng là khá ngon. Nhưng đã “chơi” rồi thì anh có muốn “chơi lớn” tí, mua cái gì đó khác thường hơn chút không? Như cái này chẳng hạn…”
“Ưm…”
Một miếng rau chua khác được cho vào miệng Yuzuru.
Khi dùng răng cắn nó, cậu cảm nhận được độ giòn.
Tiếp theo đó là độ dính kì lạ và hương vị của quả Yuzu.
“Cái này là… Nagaimo à?”
“Phải. Có vẻ như nó được ngâm chung với vỏ Yuzu. Hình như là còn nhiều hương vị khác nữa…”
“Ồ… đúng là có rất nhiều.”
Đã bỏ công nếm thử rồi nên chắc là sẽ nếm thêm cả mấy món khác nữa.
Nghĩ thế, Yuzuru và Arisa vừa đút rau chua cho nhau ăn vừa bình luận cái này ngon, cái kia ngon, cái hồi nãy ngon hơn…
Sau một trận nếm thử hết sức nhiệt tình, cuối cùng thì đã chọn mua được 2 loại là rau chua bình thường và rau chua hơi khác thường.
“… Arisa, em định tự mang những món quà lưu niệm à?”
Yuzuru hỏi Arisa.
Rau chua, Yatsuhashi, Baumkuchen…
Lượng đồ mang theo đã tăng kha khá.
Arisa trông hơi lưỡng lự trước đề nghị từ “chồng”.
“À, ừm…”
“… Em không cần ngại với anh đâu.”
“… Vậy thì…”
Cô gật đầu…
Rồi bàn tay trắng nõn của Arisa chạm vào tay Yuzuru.
“Thay vì hành lý… xin anh hãy nắm tay em.”
Cô đỏ mặt nói trong khi ngước lên nhìn chồng tương lai của mình.
Tuy có hơi ngạc nhiên trong khoảnh khắc, nhưng Yuzuru lập tức gật đầu.
“Ừ, được thôi.”
Rồi nắm chặt tay Arisa.
Và cậu mỉm cười.
“… Nếu té thì chỉ còn sống được tối đa 3 năm nữa thôi đó.”
“Ah… ư, đáng sợ quá! Em quên mất việc đó!!”
Sao anh nhắc lại làm gì cơ chứ!?
Arisa nhướng mày như muốn nói thế với vẻ tức giận.
“Xin lỗi, xin lỗi mà.”
“… Yuzuru-san tồi tệ! Em ghét anh.”
“… Vậy tức là không cần anh nắm tay nữa đúng không?”
“… Cái đó thì không được!”
Trước câu đùa của Yuzuru, Arisa quay ngoắt mặt đi, nhưng… bàn tay lại nắm chặt tay của Yuzuru hơn, những ngón tay của họ đan vào nhau.
Hai người cất bước đi về chỗ đã hẹn trước với mọi người.
“… Yuzuru-san.”
Trên đường đi, Yuzuru quay sang nhìn cô gái bên cạnh khi đột nhiên nghe tên mình được gọi.
Arisa đang nhìn thẳng vào cậu.
“Ừm… em có thể hỏi anh một chuyện được không?”
“Sao thế? Có chuyện gì khiến em bận tâm à?”
“... Vâng. Một chút.”
Arisa trả lời câu hỏi của Yuzuru, rồi cô im lặng một lúc.
“Yuzuru-san có… ừm, cảm thấy bất an về tình hình hiện tại không?”
“Bất an? … Ờm, về mối quan hệ với em sao?”
“K-không… ừ, thì, cũng đại khái là thế.”
Đại khái.
Thế tức là quả thật Arisa đang muốn nói đến mối quan hệ của 2 người.
Yuzuru cân nhắc một tí trước khi trả lời.
“Ừm, cũng không hẳn.”
Đúng là có đôi khi cậu cảm thấy giá trị quan của mình và Arisa hơi khác nhau.
Cũng có đôi khi cảm thấy không thích việc đó.
Thực tế thì loại rau chua mà 2 người mua cũng khác nhau.
Nhưng cũng chỉ có thế thôi.
Ví dụ như… mối quan hệ giữa Arisa và Yuzuru là hôn nhân chính trị hay tình yêu?
Tuy có chút khác biệt trong nhận thức của 2 người, nhưng không đến nỗi nghiêm trọng.
Và vì không nghiêm trọng… nên cũng không đáng giá quá để tâm.
Ít nhất thì Yuzuru hiểu điều đó.
“… Vậy sao.”
“Ờ… em đang lo lắng về omikuji à?”
Nghe “chồng” hỏi thế, Arisa chỉ cười gượng.
“Ah… à… ừm, bởi có vẻ như nó khá nổi tiếng về độ chính xác mà.”
“… Chiharu cũng từng nói rồi, nhưng tốt hơn là đừng quá để tâm vào nó. Mà, nếu có gì đó chợt nảy ra trong đầu và em cảm thấy phù hợp thì tuân theo cũng không hại gì.”
Tuy omikuji chủ yếu chỉ viết những điều vô thưởng vô phạt, nhưng ngược lại thì phần lời khuyên cụ thể có nội dung khá an toàn.
Nếu cảm thấy có điều gì vẫn cải thiện được thì cứ làm thôi.
Với Yuzuru thì omikuji là như vậy.
“… Em biết rồi.”
Arisa khẽ gật đầu.
_____
Trans: Mùi drama ngày càng thơm ~~~
Nói chứ đè ra làm 1 nháy là em nó vững tâm ngay ấy mà =))
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Baumkuchen là một loại bánh xốp xuất xứ từ Đức nhưng lại là món tráng miệng phổ biến tại Nhật. Chi tiết wiki/google. Shibazuke: Rau cắt nhỏ kiểu Kyoto ngâm muối với lá shiso đỏ. ………( ͡° ͜ʖ ͡°) Yuzu: Quả Thanh Yên – một loại quả họ cam quýt. Khoai mỡ Trung Quốc.