Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“A-Arisa… chúng ta hãy ra ngoài đã nhé?”
“Hừm… anh sẽ hôn em khi chúng ta ra ngoài chứ?”
“Ừ, anh sẽ làm mà. Nào, ra ngoài thôi.”
Yuzuru kéo Arisa đứng dậy.
Còn cô nàng thì loạng chà loạng choạng đứng lên… rồi nhảy xổ vào người Yuzuru, nhắm vào gương mặt cậu.
“Có sơ hở!”
“D-dừng lại đi Arisa. Anh sẽ hôn em đàng hoàng mà…”
Yuzuru dùng tay giữ vai cô và cố xoay sở để tránh nụ hôn.
Arisa thì trưng ra biểu cảm không hài lòng.
“Khi nào anh mới làm thế?”
“Sẽ làm sau khi ra bên ngoài mà.”
“Bên ngoài là ở đâu cơ?”
“Trước mắt thì chúng ta ra ban công ha? Ra đó hít thở chút khí trời nào.”
“Ư… anh mà không hôn em ngay thì, em dỗi!”
“D-dù em có nói thế đi chăng nữa…”
Yuzuru liếc sang Ayaka cầu cứu.
Nhưng cô chỉ đang hứng thú theo dõi với biểu cảm như đây chuyện của người khác…
“Arisa-chan yếu với chất cồn ghê ha…”
“Mặc dù nhìn bề ngoài thì mạnh mẽ vậy mà.”
“Tớ cứ nghĩ là cậu ấy còn uống được cả vodka cơ.”
Ayaka, Chiharu và Tenka cứ thích nói gì thì nói, đúng kiểu chuyện không liên quan đến mình.
Mặt khác, Soichiro và Sei đã quay lưng lại.
Tụi này hông thấy gì hết ớ.
Thích hôn hít kiểu nào thì cứ mần thoải mái đê.
Như muốn nói thế.
“Dù thế nào thì anh cũng muốn ra ngoài à?”
Arisa hỏi với biểu cảm như thể không còn cách nào khác.
Dường như cô cũng cảm thấy muốn ra ngoài rồi.
Yuzuru lập tức trả lời.
“Ừm!”
“Vậy thì bế em kiểu công chúa đi.”
“Nếu chỉ thế thì không vấn đề.”
Yuzuru ôm “vợ” lên trong vòng tay của mình.
Nét mặt Arisa thể hiện sự hài lòng, còn Ayaka và các cô gái khác thì ồ lên ngưỡng mộ.
“T-tụi này… ra ngoài một lát đây… Akaya-chan, bà mở cửa giúp tôi được không?”
“Rồi rồi. Đi vui vẻ.”
Vừa nói, Ayaka vừa mở cánh cửa kính ra.
Sau khi Yuzuru bước ra ngoài với Arisa trong vòng tay, cô nhanh chóng đóng cửa rồi kéo rèm lại.
Với điều đó, bất kể Yuzuru và Arisa chim chuột dưới hình thức nào ngoài ban công thì từ bên trong, họ cũng sẽ không nhìn thấy được.
“Trước hết thì… đây, Arisa, ngồi xuống…umgu!”
Khi Yuzuru đang cố để Arisa ngồi xuống ghế…
Cô đột ngột ôm lấy đầu “chồng” bằng cả 2 tay và dùng môi mình bịt miệng cậu lại.
Lưỡi của Arisa chui vào miệng Yuzuru.
Mắt cậu trợn tròn hết cỡ vì kinh ngạc.
Cậu để mặc “vợ” muốn làm gì thì làm trong một lúc…
Cảm giác như khoảng một phút đã trôi qua.
Dường như đã hài lòng, Arisa buông Yuzuru ra.
“Hà… E-em hài lòng rồi chứ Arisa?”
Yuzuru hỏi “vợ” trong khi dùng tay chùi miệng.
Arisa lại lắc đầu như trống bỏi.
“Hứm… chưa đâu.”
“… Vậy anh nên làm sao đây?”
“Trước tiên thì ngồi xuống đã.”
Yuzuru ngồi xuống chiếc ghế đối diện Arisa theo lời cô bảo.
Sau đó Arisa đứng dậy…
“Ehe!”
Và ngồi lên đùi Yuzuru trong khi cười một cách dễ thương.
Xong ôm đầu “chồng” vùi vào ngực mình.
Yuzuru có thể cảm nhận được sự mềm mại từ “2 quả núi” đó.
“Anh thích cái này lắm đúng không Yuzuru-san?”
“À, ờm… đúng là anh có thích, nhưng…”
Nghe Yuzuru trả lời trong bối rối, Arisa hài lòng gật đầu.
“Anh đính hôn với em là vì anh thích em đúng không, Yuzuru-san?”
“Dĩ nhiên. Anh không muốn đính hôn với người anh không thích đâu.”
Yuzuru gật đầu khẳng định trong khi thâm tâm thì nghiêng đầu trước câu hỏi của “vợ”.
Arisa vẫn tiếp tục hỏi.
“Vì yêu em nên anh mới muốn cưới em đúng không?”
“Tất nhiên rồi. Anh không muốn kết hôn với người mình không yêu.”
Chuyện gì đang diễn ra…
Trong khi tự hỏi, Yuzuru vẫn gật đầu.
“Hay vì em ấy đang say…?”
Trong khi Yuzuru đang cười gượng trong lòng…
“Không phải vì hôn nhân chính trị sao anh?”
Trái tim cậu bỏ lỡ một nhịp trước câu hỏi đó.
“… Em vẫn còn để tâm chuyện khi ấy à?”
Với Yuzuru, cuộc hôn nhân với Arisa là vì tình yêu.
Nhưng cũng không có nghĩa là cuộc hôn nhân này không mang đến lợi ích chính trị.
“… Yuzuru-san?”
Arisa lo lắng gọi tên “chồng”.
Nếu chỉ để trấn an Arisa, sẽ rất dễ dàng với câu trả lời “Đúng vậy. Đó không phải là một cuộc hôn nhân chính trị.”.
Nhưng nó chỉ là một sự lừa dối.
Chưa kể… vì cậu đã không trả lời ngay lập tức, nên câu trả lời đó cũng không mang sức thuyết phục.
Mà đã thế thì Yuzuru không còn lựa chọn nào khác là nói ra cảm xúc thật của mình.
“… Anh là người thừa kế của gia tộc Takasegawa.”
Đó chính là ý nghĩa và mục đích ra đời của Yuzuru.
Chỉ vì sinh ra là con trai cả của gia tộc Takasegawa với điều kiện, vị thế và những đặc quyền mà cái giá cậu phải trả là việc kế thừa sức mạnh tài chính và quyền lực chính trị từ ba mẹ mình.
Không có lối thoát cho việc đó. Không, thậm chí là không được phép chạy trốn khỏi nó.
Và cậu cũng không có ý định đó.
Vì thế nên…
“Anh… cảm thấy hạnh phúc và may mắn từ tận đáy lòng mình vì có thể gặp được một cô gái như em, đính hôn và rồi sẽ cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Thật tốt khi được trở thành hôn phu của em.”
Cuối cùng thì Yuzuru sẽ phải kết hôn với ai đó.
Thế nên có thể là người cậu không thích, cũng có thể là người cậu yêu nhưng lựa chọn không kết hôn, ngay từ đầu đã không hề tồn tại.
Yuzuru cảm thấy cũng có khả năng ai đó từ một người cậu không thích trở thành người cậu yêu, hoặc thành người cậu ghét, nhưng cuối cùng thì đó cũng chỉ là cảm giác mà thôi.
“Có thể được gặp em, người mà anh thật lòng yêu và thật lòng yêu anh là sự may mắn lớn nhất mà anh có được trong cuộc đời này.”
Yuzuru rất vui vì Arisa là đối tác mà cậu nhận được trong cuộc hôn nhân chính trị này.
Và cũng thật tốt khi cậu ở vị trí mà có thể được kết hôn với Arisa trong một cuộc hôn nhân vì lợi ích.
Đó là suy nghĩ thật sự của Yuzuru.
“… Như vậy có tệ không em?”
“…”
Sau một khoảng im lặng…
Arisa lẩm bẩm.
“Vậy à? Em hiểu rồi…”
Và gật nhẹ đầu liên tục.
“Em cảm thấy rất may mắn khi có thể làm cho người mình yêu cảm thấy hạnh phúc như thế.”
Cô nói cùng với nụ cười mãn nguyện.
_____
Trans: Tui tự hỏi… Yuzuru nói hết mớ suy nghĩ đó trong khi vẫn úp mặt vào trong ngực Arisa hả? Và vẫn còn sống? o.O
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Công quen rùi giờ thành thụ cái hết hồn =)) Tắt thở…