Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“Nghe đồn là, nếu cậu bị ngã trên con dốc này thì trong vòng 3 năm sẽ phải “đi gặp ông bà” đó.”
Vừa bước lên cầu thang, Tenka vừa vui vẻ nói về cái chuyện rùng rợn như thế.
Cô nàng có vẻ như rất thích mấy câu chuyện về lời nguyền hay những thứ huyền bí thế này.
Nhưng đối lập, cũng có những người ghét chủ đề đó.
“Hả? C-cái gì vậy chứ…”
Arisa xanh lét mặt mày.
Trông cô nàng thực sự sợ hãi khi mà lập tức bám chặt lấy cánh tay “chồng” như để tránh việc bị ngã.
… Ngược lại thì khả năng bị ngã của Yuzuru trở nên cao hơn.
“Ửm? Cậu nghe đồn hả? Sao cứ như là thứ gì đó được ghi trong mấy cuốn sách tranh cho con nít vậy…”
Sei nghiêng đầu thắc mắc.
Ra vậy, quả thật Yuzuru cũng cảm thấy dường như đã nghe câu “chỉ còn sống được tối đa 3 năm” ở đâu đó.
Cái đó thì đúng là…
“Hình như cái đó là về Sannentouge mà?”
Sau khi Soichiro nói vậy, Sei lập tức la lớn lên “Chính là nó!”.
Yuzuru cũng nhớ ra.
Hồi tiểu học, cậu từng đọc về nó trong sách giáo khoa tiếng Nhật.
“… Tớ cũng biết về nó. Hồi đó nó làm tớ mất ngủ cả đêm luôn.”
“Hả…”
Nghe Arisa với gương mặt tái mét phát biểu khiến Yuzuru cảm thấy cạn lời.
Quả thật nửa đầu thì nó khá đáng sợ, nhưng cuối cùng lại là một câu chuyện với kết thúc có hậu.
Ít nhất thì nó không đủ đáng sợ để khiến ai đó phải mất ngủ cả đêm.
“Nhưng ít ra thì cũng đâu phải là nói về Kiyomizudera đâu…”
Ayaka mỉm cười nói với Arisa, rồi cô tiếp tục.
“Sannentouge là một câu chuyện dân gian Hàn Quốc. Mà, nó chỉ là truyền thuyết ngụ ý rằng nếu cậu làm cùng một chuyện gì đó 3 lần, cậu sẽ bị nguyền rủa, chứ không chỉ giới hạn ở Kiyomizudera hay nơi chốn cụ thể nào cả. Chắc là… những con dốc hay đèo gần đây cũng được tính không chừng.”
Ayaka vừa cười nhăn nhở, vừa nhìn Arisa giải thích.
Còn nàng Arisa nghe xong thì run rẩy lầm bầm.
“… Từ giờ tớ sẽ tránh xa mấy con dốc.”
Rõ ràng là với Arisa, “Sannentouge” là một câu chuyện đáng sợ đến mức gây ám ảnh.
Không biết nếu mình cho em ấy xem một bức ảnh kiểu “nếu bạn nhìn thấy nó 3 lần, bạn sẽ chết” đang tràn lan trên mạng thì sẽ ra sao đây…
Yuzuru rất tò mò, nhưng vì trông “vợ” như sắp “thăng” thật đến nơi rồi, nên cậu quyết định từ bỏ trò đùa ác đó.
“Lời nguyền không thể nào có tồn tại được. Bởi nếu có thì gia tộc Takasegawa diệt vong từ lâu rồi.”
Chiharu vui vẻ nói.
Nghe thế, Arisa ngước gương mặt nhợt nhạt lên nhìn “chồng”.
“… Từ xưa, nhà Takasegawa và họ hàng thân thích đã bị nguyền rủa thì phải…”
“T-thế có nghĩa là… e-em cũng thuộc đối tượng bị nguyền sao?”
“Chịu… cái đó phải hỏi người gieo lời nguyền mới biết được.”
Yuzuru nhìn Chiharu trong khi nói.
Còn người được nhìn thì nhún vai.
“Tớ không biết. Người đã gieo lời nguyền là tổ tiên của tớ cơ.”
Chiharu cười toe toét nói với Arisa.
Và Arisa thì trở nên lo lắng hơn nữa.
“T-tớ… tớ không muốn chết đâu. C-cậu, có thể làm gì với nó được không?”
“Dù cậu có nhờ tớ thì… người nguyền rủa đã hẹo lâu rồi. Mà như cậu thấy đó, Yuzuru-san vẫn ổn, và gia tộc Takasegawa vẫn hưng thịnh hơn bao giờ hết, thế nên cũng có ảnh hưởng gì đâu nào.”
“Cuối cùng thì lời nguyền cũng chỉ là huyễn tưởng thôi.”
Những lời của Yuzuru và Chiharu phần nào khiến Arisa cảm thấy yên tâm đôi chút.
Bởi gương mặt cô trông đã thả lỏng hơn rồi.
.
Nhắc đến Kiyomizudera…
Thì phải nói đến “Vũ đài của Kiyomizu” nổi tiếng với “Nhảy xuống từ vũ đài của Kiyomizu”.
Và một địa điểm nổi tiếng khác nữa là…
“Bói tình yêu… chính xác không thế?”
Tenka hỏi với vẻ bán tín bán nghi.
“Jishu jinja” nằm trong khuôn viên Kiyomizudera là đền thờ của vị thần hôn nhân nổi tiếng với những là bùa và bói toán tình duyên.
“Nó được đánh giá là rất chuẩn… có vẻ thế.”
Sei trả lời trong khi nhìn vào điện thoại.
Chiharu thấy thế bèn nhún vai.
Lời nguyền hay bói toán đều thuộc phạm trù những thứ tưởng tượng.
Biểu cảm của cô dường như muốn nói điều gì đó như thế.
Có lẽ vì đây là một đền thờ khác của nhà cô nên Chiharu đã không nói ra miệng.
“Với tôi và Arisa thì không cần phải đú làm gì.”
“Chúng tớ đã là người yêu, thậm chí còn đính hôn luôn rồi.”
Arisa tiếp lời của Yuzuru cùng một nụ cười tự tin.
Ayaka cũng cười ám muội với 2 người.
“Chà… cái đó thì chưa biết à nha. Không chừng bói được 2 người từ giờ trở đi sẽ như thế nào thì sao?”
“Tụi này vừa mới cãi nhau một trận ngớ ngẩn gần đây đó. Cứ để yên không tốt hơn à?”
Yuzuru và Arisa ủ rũ nói.
Bởi cách Ayaka nói cứ như thể 2 người sẽ còn cãi nhau trong tương lai vậy.
Nhưng cũng không ai đảm bảo là chuyện đó sẽ không còn xảy ra nữa.
“Mà, omikuji giống như lời khuyên từ các vị thần hơn là bói toán. Xem qua rồi mặc kệ nó cũng không có vấn đề gì đâu ha? … Tuy nội dung của chúng thường thuộc loại vô thưởng vô phạt thôi.”
Nghe Chiharu nói, cả Yuzuru và Arisa đều gật đầu.
Họ nghĩ rằng xem thử cũng không hại gì.
Và như thế, cả 7 người trong nhóm đều rút ra một lá xăm tình duyên.
Và kết quả là…
“Ồ, là Cát…”
“Tớ cũng là Cát…”
Sei và Tenka có chút vui vẻ reo lên.
Tuy không được Đại Cát thì kết quả đó cũng không tệ chút nào.
“Ah, Đại Cát nè! Quả nhiên là nhờ vào “tích đức” hàng ngày ha.”
Giờ thì đến lượt Chiharu hứng khởi cao giọng.
Tuy không tin vào bói toán hay nguyền rủa… nhưng có vẻ cô nàng hài lòng với kết quả của mình.
Giống như kiểu kết quả tốt thì tin tưởng, còn xui thì vứt vậy.
“Bán Cát à… Thà là Đại Cát hoặc Đại Hung còn tốt hơn…”
“Ư… Tiểu Cát… chưa đến mức may mắn nhưng cũng không đến nỗi xui xẻo, không biết nên phản ứng ra sao luôn.”
Ayaka và Soichiro đều cười gượng với kết quả của mình.
Họ dường như không mấy tin tưởng vào omikuji.
Chỉ đơn giản là tham khảo cho vui thôi.
Và…
“M-Mạt Cát…”
“… Em cũng là Mạt Cát.”
Gò má của cả Yuzuru và Arisa đều co giật.
Kết quả này không thể được gọi là tốt.
Nhưng ít ra thì không phải Hung, nên cũng không đến mức tệ.
“Chiharu-san… Mạt Cát là khoảng như thế nào?”
Arisa lo lắng quay sang hỏi Chiharu.
Và cô thành thật trả lời trong khi nhìn vào kết quả omikuji của Arisa.
“Ờm, hiện tại thì không nhưng sau này sẽ trở nên tốt hơn chăng? Mà, nếu sau này tốt thì chẳng phải cũng là kết quả tốt rồi sao?”
“V-vậy à…”
Tuy Chiharu đã động viên nhưng biểu cảm của Arisa vẫn mang vẻ chán nản.
Suy cho cùng thì Arisa thuộc kiểu người tin sái cổ vào mấy thứ như bói toán hay omikuji này… khi mà nhận phải kết quả tệ.
“Dù sao vẫn còn tốt hơn là kết quả xấu đúng chứ?”
“Ừ. Mà nói lại… chẳng phải ông cũng để tâm đến kết quả đó sao Yuzuru-san?”
“Hả? Ờ... ừm, chút chút.”
Yuzuru cười gượng trước câu hỏi mang vẻ ngạc nhiên của Chiharu.
Thực tế, không xét đến việc có tin hay không, gia đình Takasegawa vẫn rất xem trọng việc bói toán và cầu nguyện.
“Không lẽ hiện tại các cậu đang cảm thấy không tốt sao?”
“Hả? Làm gì có…”
“Dĩ nhiên là không rồi.”
Yuzuru và Arisa vội phủ định nghi vấn của Chiharu.
Chiharu thì cười khổ như thể đã nhận ra gì đó từ biểu hiện của 2 người bạn.
“Mấy cái này được viết để áp dụng cho tất cả những ai bốc trúng. Thế nên đừng quá để tâm.”
Cặp đôi chỉ nở nụ cười mơ hồ.
_____
Trans: Yuzuru và Arisa đang xoắn xuýt chuyện “tiến thêm bước nữa trong mối quan hệ” ấy mà. Cả 2 đều muốn, nhưng Yuzuru thì sợ Arisa chưa sẵn sàng, không muốn làm cô sợ hay khó xử; còn Arisa thì lại không muốn Yuzuru nghĩ mình thuộc loại hứ*g tì*h, dễ dãi. Thành ra cứ dậm chân tại chỗ hoài. Ngoài ra thì còn cái drama việc làm tương lai của Arisa sau khi kết hôn với Yuzuru nữa.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage [Đèo “Sannen” (Tam Niên Đèo)], “sannen” trong tiếng Nhật là “3 năm”. Trừ nàng Arisa =.=’ Nhà thằng ku gây nghiệp dữ lắm hay gì? (¬_¬) Địa Chủ Thần Xã – Đền Jishu(Địa Chủ) Ta nói… gáy sớm thì ăn… à mà thôi =)) Theo tui biết thì kết quả xăm bên Nhật có 2 loại chính là Cát (may mắn) và Hung (xui xẻo), từ 2 loại đó lại phân chia làm nhiều cấp độ khác nữa như Đại Cát (rất may mắn), Đại Hung (đen như đêm 30) hay Tiểu Cát (hơi hơi may mắn), Tiểu Hung (chưa đen nhưng cũng xám xám) v.v… Một nửa may mắn. Kanji của từ Mạt có nghĩa là “kết thúc”, “cuối cùng”. Chắc là mức thấp nhất của Cát rồi. Mấy tờ giấy khi đi xin xăm tại các đền thờ có ghi những câu đại loại như “Bạn sẽ gặp người định mệnh ở…” hay “Chuyện tình cảm không được suôn sẻ…” bla bla, thường thấy trong anime/manga ấy.