Trans: HK.
_____
“Cuối cùng thì chúng ta cũng gần như không học hành được gì”
Trên đường về nhà.
Yuzuru nói với Arisa trong khi cười gượng.
Tất nhiên là ngay từ đầu, cậu cũng đã biết rằng nếu học nhóm với cái đám đó thì sẽ không thêm vào đầu được tí kiến thức nào.
“…Ờm, xin lỗi nhé”
Việc học của Yuzuru không tiến triển thì sao cũng được, nhưng cậu thấy rất có lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến việc học của Arisa.
Vì lý do nào đó mà cậu cảm thấy như mình vừa kéo cô nàng vào con đường tha hóa cùng mình vậy.
–Ngược lại thì, Arisa nở nụ cười.
“Haha… Ừm, chuyện học của tớ không tiến bộ như dự tính, nên tớ sẽ phải học thêm khi về nhà…”
Rồi cô nheo mắt.
“Nhưng lại rất vui”
Arisa chắp tay sau lưng và đi với dáng vẻ tô tư lự.
“Đã lâu rồi tớ không được vui vẻ cùng nhiều người như vậy. Hoặc có lẽ đây cũng là lần đầu tiên không chừng”
“Cho đến giờ cậu chưa từng có buổi học nhóm nào sao?”
Yuzuru không có quá nhiều bạn.
Nhưng ít ra vẫn có những người bạn như Soichiro hay Sei.
Có vẻ như Arisa chỉ từng có những người quen mà cô nàng có thể “trò chuyện vào bữa trưa” thôi. Nhưng chẳng phải những người đó đã từng rủ cậu đi chơi cùng sao? – Yuzuru thầm nghiêng đầu.
Suốt 16 năm thì ít nhất cũng phải có 1, 2 lần được mời như vậy chứ.
“Không, giớ nghĩ lại thì…tớ nhớ là mình có từng được mời. Có vài người từng rủ tớ đi chơi. Tớ đoán đó là lỗi của mình”
Rồi Arisa thở dài.
Mặc dù trước đó còn trong tâm trạng tốt, nhưng giờ đây, cô lại chuyển qua chế độ “tớ là cô gái hư”.
“Quá khứ thì cũng chỉ là quá khứ thôi. Và…cũng không phải vô lý khi cậu làm thế… Vì cậu không muốn, đúng không? Cậu không muốn bị người khác biết về hoàn cảnh gia đình mình”
Khi trở nên thân thiết với ai đó thì khả năng người đó biết về hoàn cảnh bản thân cũng sẽ tăng theo.
Và họ có thể trở nên giữ khoảng cách…
Nếu đúng thế thì ngay từ đầu, tốt hơn là không nên kết thân với ai hết.
Đó là lý do vì sao Arisa hành động như thể cô đang lánh xa mọi người.
Hoặc đó là những gì Yuzuru đã nghĩ, nhưng…
“…Có hơi khác, một chút”
Dường như thực tế thì có chút khác.
“Cái mà tớ muốn là…ừm, tớ chỉ không muốn họ dính líu đến tớ thôi”
“…Ý cậu là không muốn họ bị cuốn vào?”
“Lý do không có tốt đẹp vậy đâu”
Arisa lắc đầu nguầy nguậy với vẻ bất lực.
Rồi cô mỉm cười, nụ cười như đang tự giễu.
“Tớ không muốn vị trí của mình trong nhà thêm xấu đi vì những gì mà họ có thể làm. Chỉ có vậy thôi”
“Tớ hiểu”
“…Ích kỉ, nhỉ?”
“Nếu cậu đang cố để tự bảo vệ mình thì chuyện đó là tự nhiên thôi”
Nếu gọi đó là ích kỉ, có thể đúng là ích kỉ thật.
Nhưng cố bảo vệ bản thân thì không có gì sai cả.
“Nhưng…”
“Đó không phải lỗi của cậu”
Yuzuru cắt ngang Arisa.
Cậu lặp lại điều đó với Arisa đang mang vẻ ngạc nhiên trên gương mặt.
“Đó không phải lỗi của cậu. Tớ nhớ mình từng nói trước đây rồi, nhưng tớ có thể đảm bảo điều đó”
“…Chẳng phải là vì cậu không hiểu rõ tớ sao, Yuzuru-san?”
Đừng nói những thứ vô trách nhiệm như thế.
Cô nói như thể đang oán trách Yuzuru.
Arisa dường như cũng nhận thấy rằng mình đang đổ lỗi lên Yuzuru một chút.
Tuy nói với biểu hiện tức giận, nhưng biểu cảm của cô nhanh chóng trở thành chán nản.
Nhưng có vẻ cô không thể kiềm nén được nữa.
“Tớ xấu xa hơn cậu nghĩ rất nhiều…Yuzuru-san”
“Cậu nghĩ thế sao? Tớ đã biết được cậu 6 tháng rồi. Dù không thể nói là hiểu tất tần tật về cậu, nhưng nếu là tính cách của cậu thì tớ nghĩ tớ đã nắm khá rõ rồi đấy”
Tất nhiên, cậu biết những điểm tốt của Arisa.
Và cũng biết những phần khuyết điểm nữa.
“Đó chỉ là giả dối thôi”
“Tớ sẽ không biết có thật là giả dối hay không cho đến khi cậu chứng minh cho tớ thấy”
“……”
Nghe Yuzuru nói vậy, Arisa trở nên im lặng trong một lúc.
Sau đó, cô lí nhí vài câu.
“Tớ ích kỉ”
“Vậy thôi à?”
Sau khi Yuzuru hỏi, Arisa lắc đầu liên lục.
“Tớ u ám, xảo quyệt, tiêu cực…”
“Tớ biết”
“Kiêu ngạo, hay ghen ghét, dễ tự ái…”
“Tớ cũng biết”
“Xin cậu bác bỏ một chút đi chứ!”
“Nên thêm cả “nghịch ngợm” vào nữa chứ”
Thấy Yuzuru cười khúc khích, Arisa quay mặt sang hướng khác trong khi bĩu môi.
Cô nàng muốn “chồng” phủ nhận những điều không hay của mình.
Nhưng nếu ai đó nói những điều vô trách nhiệm về bản thân trong khi không hiểu chút gì về mình, Arisa cũng sẽ tức giận.
Yuzuru đoán đó là cảm giác của Arisa.
Cô nàng là kiểu người khá-, không, rất rắc rối.
“Tất cả chúng ta đều có vài khuyết điểm mà. Một hoặc hai điểm xấu không thể xem là có tính cách xấu đâu”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả… Nếu cậu là người xấu chỉ vì vài khuyết điểm đó thì tớ là cặn bã xã hội luôn”
Yuzuru nhún vai cùng tông giọng kiểu “ngu ngu”.
Tuy nhiên, Arisa vẫn tiếp tục “nhưng mà, nhưng mà…”.
“Yuzuru-san…cũng có nhiều điểm tốt”
“Cậu cũng có rất nhiều”
“Tớ không…”
“Nghiêm túc, chăm chỉ, nấu ăn ngon, học hành tốt, giỏi thể thao, tốt bụng, quan tâm, chu đáo, ngầu, đáng yêu, xinh đẹp, và cả thân hình…”
“Cái đó là quấy rối tình dục rồi!”
Arisa che tai lại khi nghe đến đoạn đó.
Mặt cô ấy đỏ tưng bừng.
Cô trừng đôi mắt xanh ngọc bích hơi ngấn lệ và cau mày nhìn “chồng”.
“Tớ xin lỗi, tớ hơi bị cuốn đi. Làm ơn tha thứ cho tớ”
“…Tớ sẽ không tha thứ cho cậu”
“Tớ sẽ làm bất cứ điều gì mà”
“…Thế thì, tớ đòi hỏi một điều được không?”
Arisa ngập ngừng.
Cô ngước nhìn Yuzuru với đôi mắt ươn ướt và nói bằng giọng nhỏ dần.
“Xin hãy cho tớ mượn ngực của cậu”
“Xin mời”
_____
Sakuragi Sakura:
“Arisa” bên trong của Arisa là một cô nàng khá rắc rối ha.
Độ True Dere hiện tại: 40% -> 50%.
Không biết có ổn không khi cùng trải qua cuộc đời với Yuzuru-san…
Là thứ cô cảm thấy lúc này.
Vẫn còn trong giai đoạn “Được không nhỉ…?”.
Đó là một sự nhảy vọt mà cô ấy đang không chắc rằng mình có nên tiến tới hay không.
Só rỳ, lỡ hăng quá – Yuzuru said.