Trans: HK.
_____
«Ai là vua nào!?»
Tất cả bốc lấy lá thăm mình chọn.
Và vị vua đầu tiên là…
“Ah, là tớ”
Kỉ niệm đáng nhớ đầu tiên là Arisa.
Vì là lần đầu nên Arisa có chút lo lắng.
“Ờm, vậy thì…người số 4 thể hiện tài lẽ hoặc một kĩ năng tâm đắc của bản thân”
Có lẽ vì tính cách nghiêm túc của mình mà Arisa đã ra một lệnh an toàn.
Và người bốc trúng số 4 là…
“Tớ là số 4”
Chiharu.
“Một tài lẽ hoặc kĩ năng đặc biệt…à. Đúng rồi. Tớ khá giỏi đấu vật. thế nên là, mời cậu đứng lên, Soichiro-san”
“Hả ~ ả? Sao lại là tớ…?”
“Vì tớ không thể biểu diễn một mình được”
‘Ngay từ đầu thì đừng có làm mấy trò mà cậu không thể làm một mình được chứ’ – Phàn nàn thế nhưng Soichiro vẫn giúp một tay.
Ngay lúc đó…
Cơ thể Soichiro lộn ngược lại.
Trước khi nhận ra thì cậu đã bị Chiharu dùng 2 chân kẹp lấy cổ.
“Tớ thua, tớ chịu thua…đủ rồi mà!”
Ku cậu đau đớn la làng.
Nhưng trong mắt của Yuzuru thì dường như thằng đó đang rất phê pha.
Nếu mà vùi mặt vào giữa 2 đùi của Chiharu thì sẽ còn “hời” hơn nữa.
Và khoảng thời gian hạnh phúc đó chỉ kéo dài khoảng 10 giây.
‘Hừ, sao tớ lại phải gặp rắc rối thế này cơ chứ’…… Cậu ngồi lại ghế với vẻ mặt như muốn nói vậy.
“…Có lẽ giờ cũng muộn rồi, nhưng có thể sẽ không hay nếu đưa ra mệnh lệnh liên quan đến người khác mà không chỉ định một con số cụ thể đó nhỉ”
Arisa chỉ ra một sai sót, muộn màng.
Ayaka cũng gật đầu đồng ý.
“Cậu nói đúng. Tớ cũng nghĩ chúng ta nên chỉ định rõ những con số từ giờ vì nếu không thì sẽ chệch luật mất”
Sau khi xác nhận lại quy tắc một lần nữa, họ lại tiếp tục trò chơi…
Những lá thăm lại được bốc.
Lần này, nhà vua là…
“Hừm, là tôi… Nếu được thì tôi muốn trả đũa cho Chiharu”
“Cậu phải chọn con số!”
“Tớ biết rồi mà”
Vị vua hiện tại, Soichiro sau khi suy nghĩ một lúc thì…
“Số 5 thực hiện squat 10 lần. Thế nào?”
“Tớ là số 5 nè. Nhưng mà squat… Tớ có phải chắp tay sau đầu không?”
“Cậu làm sao cũng được miễn là đúng. Nhưng phải “có tâm” vào nhá”
“Vâng ~~”
Ayaka vui vẻ đáp.
Cô nàng chắp tay ra sau đầu và dang rộng chân ra bằng với vai.
Sau đó, cô bắt đầu từ từ ngồi xổm xuống.
“Một, hai, ba…”
Hiện tại thì Ayaka đang mặc váy dài.
Thế nên không thể nào thấy được bên trong, nhưng…
Cái cảnh tượng 6 con người dõi theo một cô gái có ngoại hình “mờ lem” cùng khuôn mặt xinh xắn đang đứng lên, ngồi xổm xuống liên tục với vầng trán lấm tấm mồ hôi thì quá ư là dị.
Cả 6 người, bao gồm Yuzuru đều cảm thấy kì lạ.
“Xong… Xấu hổ quá ha?”
Giữa chừng thì dường như Ayaka cũng nhận ra cái bầu không khí kì cục xung quanh mình.
Với một người luôn năng động và chủ động như Ayaka mà giờ đây lại đang đỏ mặt thì đúng là khoảnh khắc hiếm có khó tìm.
Giờ thì, đến lúc trở lại với trò chơi và tìm ra vị vua mới.
Và người tiếp theo là…
“Được rồi, là tôi. Vậy thì…ừm, số 3 chạy 1 vòng quanh dinh thự này nhanh nhất có thể”
Sei đề nghị một mệnh lệnh có vẻ như là sự trừng phạt theo đúng nghĩa đen.
Và nạn nhân là…
“Sei-kun… Tốt hơn là cậu nhớ đó cho tôi”
Là “con gà thể thao” Tenka.
Tenka bắn ánh mắt hình viên đạn về phía Sei.
Ku cậu thì cười toe toét.
“Trước khi bị chìm vào quên lãng thì ráng mà chạy hết tốc lực đi nhé? Tôi cũng sẽ theo dõi qua cửa sổ đó”
“…Tôi biết rồi. Mà, không sao hết. Một vòng quanh dinh thự thì cũng không có gì to tát”
Nói xong, Tenka bước ra khỏi phòng.
Một lúc sau, cô nàng trở lại, mồ hôi nhễ nhại, thân tàn ma dại, thở dốc như máy.
“Ư…nè, cái ngôi nhà này, chẳng phải quá lớn sao…?”
Rõ ràng là dinh thự nhà Tachibana lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Tenka.
Và nó dường như đã trở thành một bài luyện tập kha khá cho cô nàng.
“Tôi nghĩ mình không páo chù là không xong rồi…”
“Ờ, chúc may mắn với cái điều ước đó”
Và như vậy, một vị vua mới lại được chọn.
Lần này, người rút trúng thăm vua là…
“Ah, cuối cùng cũng đến lượt mình”
Thời khắc Yuzuru tỏa sáng.
Tất nhiên là cậu đã nghĩ về mệnh lệnh của mình từ đầu.
“Tôi chỉ định số 1. Nếu là nam, trở thành nữ; còn nếu là nữ, trở thành nam, cho đến khi trò chơi kết thúc”
“Vâng ~ Yuzuru”
Soichiro “nhão giọng” trả lời.
Yuzuru đứng hình.
“…Tởm vãi”
“Quá đáng hà… Ông là người đã bắt chế phải làm thế này mòa ♥”
Soichiro nhiệt tình một cách đáng ngạc nhiên.
Và cái độ ngớ ngẩn của chàng trai này cũng cao một cách đáng kinh ngạc luôn.
…Có vẻ như ku cậu đã trở thành một nhân vật “Onee-san” hơn là một cô gái bình thường, nhưng điều này âu cũng là dĩ nhiên.
“Ngon! Chuẩn bị tinh thần đi, Sei-kun!”
Nữ hoàng Tenka giáng lâm.
Có vẻ như cô nàng đang muốn trả thù Sei.
“Tỉ lệ trúng là 1 phần 6? Cậu không có phần thắng đâu”
“Số 2 sẽ phải kết thúc câu bằng “saurus” hoặc “don” cho đến khi trò chơi kết thúc”
“Cái đậu xanh rau má! Đùa nhau!”
Có vẻ hôm nay, Sei sẽ phải kết câu bằng “saurus” hoặc “don” đến khi ngừng chơi rồi.
Tenka cười đắc thắng.
“Phải là “đậu xanh rau má-don”, chứ ha?”
“Biết rồi…saurus”
Ngay lúc đó, một người phụt cười.
Đó là…Arisa, đang cười vào mặt Sei.
“Yukishiro-san, cậu đang cười tôi đó hả-saurus?”
“Khục…x-xin lỗi…”
Có vẻ cô nàng bị kẹt trong một vòng lặp rồi.
Còn Yuzuru thì…thì thầm vào tai Arisa đang ôm bụng cười.
“Bộ thú vị lắm hả-saurus?”
“Khư…ư, dừ-dừng lại đi mà…Yuzuru-san…đừ-đừng mà…”
Trò chơi phải tạm dừng lại cho đến khi tràng cười của Arisa lắng xuống.
Rồi sau một lúc gián đoạn, vị vua tiếp theo là…
“Là tớ, nhỉ?”
Nàng Chiharu.
Cô nghĩ ngợi một lát rồi…cười nhếch mép.
“Vậy thì, thế này đi. Hãy cho tớ biết sở thích của cậu về người yêu mà cậu muốn. Tất nhiên là tên của người đang thích hiện tại cũng được, nhé? Và số là…6!”
Người mang số 6 là…
Yuzuru.
Cậu gãi đầu.
“Sở thích về người yêu à?”
“Phải, tất nhiên. Ai cũng có mà đúng không?”
Chiharu mỉm cười hỏi Yuzuru.
Cậu không thể không vô thức quay sang nhìn Arisa.
Và cô cũng đang nhìn cậu theo cách tương tự.
Ánh mắt họ chạm nhau.
Yuzuru cảm thấy mặt mình như đang nóng lên.
Cậu vội quay đi hướng khác mà không nghĩ thêm gì.
“Nào, nhanh lên…”
“…ừm, để xem…”
Yuzuru nghĩ một lúc rồi trả lời.
“Ai đó chấp nhận tôi vì tôi là chính tôi, nhưng cũng mắng những cái xấu của tôi, chăng?”
“Ồ…nhân tiện thì đó là…?”
“Vậy đủ rồi! Vòng tiếp theo, tiếp theo!”
Yuzuru lớn tiếng cắt ngang lời của Chiharu.
Sau đó, trò chơi lại được tiếp tục.
Vị vua kế tiếp là…
“Cuối cùng cũng được đến lượt tôi”
Là Ayaka.
Nữ hoàng Ayaka khoanh tay và bắt đầu suy nghĩ.
“Tôi cũng định ra lệnh khai báo người mình thích hoặc gì đó tương tự, nhưng…Chiharu đã nẫng tay trên rồi”
Có vẻ mệnh lệnh cô nàng muốn ra đã bị Chiharu ra trước.
Ayaka nghĩ thêm một lúc rồi…dựng đứng ngón trỏ lên.
“Vậy thì thế này đi. Nói ra điều mà cậu muốn người mình thích nói với mình, hoặc tình huống được tỏ tình! Xem nào…số 3!”
“…Là tớ”
Giọng nói quen thuộc, đáng yêu vang lên bất giác khiến trái tim Yuzuru trật nhịp.
Chính cậu cũng nhận ra rằng mình đang rất căng thẳng.
“Tình huống…tỏ tình…nhỉ?”
“Ừm, ừm. Lời cầu hôn cũng được”
*Chira*…Arisa liếc qua Yuzuru.
Rồi mặt cô nàng trở nên đỏ bừng…như một quả cà chua.
“Nếu cậu muốn tớ nói cụ thể thì tớ không thể trả lời được, vì cảm thấy chưa đến lúc, nhưng…”
Arisa cục cựa, trông như đang xấu hổ.
Điệu bộ của cô nàng trông dễ thương chết người.
Yuzuru tập trung lắng nghe từng lời cô nói.
“Tớ thích cảm giác lãng mạn… Tớ thích nó diễn ra vào một ngày đặc biệt, ở một nơi đặc biệt, cùng một món quà đặc biệt…”
Nói xong, Arisa dùng 2 tay che mặt như thể quá xấu hổ nên không nói thêm được gì nữa.
Và quả thật là Ayaka cũng không moi móc thêm được lời nào từ cô.
“Và, cậu ấy nói vậy đó, Yuzurun…”
Mục tiêu “bắn tỉa” đột ngột thay đổi.
Và những lời đó, tự nhiên đều được Yuzuru lẫn Arisa nghe thấy.
Cả 2 đều đỏ bừng mặt.
“Đừng chọc ghẹo tụi này nữa, Ayaka-chan”
“Đ-đúng vậy… Bọn tớ, không phải như vậy, đâu mà…”
Nghe Yuzuru và Arisa lấp liếm, Ayaka cười khẩy…
“Hửm? Hai người đang nói gì vậy? Tôi có nói gì đâu nè”
Cô nàng vờ như không hiểu gì.
Sau pha tự hủy, cả Yuzuru và Arisa đều cảm thấy xấu hổ đến mức muốn bỏ chạy khỏi cái chốn này ngay lập tức.
_____
Trans: Note của tác giả vừa ngắn vừa không có gì thú vị, không dịch ;)))
Eng: Tui nghi tác giả khá là biến thái đó nha.
Vỗn lài, suýt sặc luôn! Là kiểu mấy thằng con trai nhưng lại cố cư xử như con gái ấy, tham khảo mấy thím “cơn ác mộng của quỷ vương” trong bộ Arifureta là hiểu. Thế nên đừng hỏi sao main nó cù nhây đến tận cuối vol 3 =.=’