Trans: HK.
_____
*Mềm ~!*
Yuzuru cảm thấy có thứ gì đó mềm mại ép lên vùng ngực của mình.
Arisa đang bám trên người cậu và run rẩy không ngừng.
“Nà-này Arisa, cậu ổn chứ?”
“Ah, tớ xin lỗi. Tớ ổ-…kyaa!!”
Sét đánh lần nữa, và Arisa cũng giật thót lên lần nữa.
Dù bằng cách nào, Yuzuru đã cố đứng dậy được.
Còn Arisa thì ngồi phịch xuống như thể không còn chút sức lực.
“Cậu sợ sấm sét à?”
“V-vừa rồi chỉ là gi-giật mình chút thôi. Nếu tớ đã chuẩn bị tâm lý trước thì hông có gì đáng sợ hết!”
Ngay sau khi cô nàng nói xong, tia sét lại “nhờn với bố à?” lần nữa.
Arisa co rúm người lại, nhưng không có thét lên.
Rồi cô nhìn Yuzuru như thể muốn nói “Tớ ổn mà, thấy chưa?”.
“Dù sao thì hiện tại cũng đang là một vấn đề. Tớ nghĩ sẽ phải gọi taxi rồi…”
“Chờ đã. Nếu sét đánh xuống chiếc xe thì sao?”
“Không…nhưng tớ từng nghe là trong xe sẽ an toàn thôi”
Từ những gì mà cậu được nghe…
Khi sét đánh xuống ô tô hoặc một tòa nhà, nó sẽ lan truyền xuống mặt đất và chẳng còn nguy hiểm.
Nói cách khác, ở bên trong thì an toàn.
“…Nhưng nếu tín hiệu điện dừng lại hay có vấn đề gì đó thì cũng sẽ rất nguy hiểm”
“Ừm, mà, cũng có lý”
Nếu điện bị ngắt trong khi đang lái xe, có thể sẽ dẫn đến tai nạn.
Nghĩ vậy thì chính chiếc xe cũng nguy hiểm
Nhưng…
“Nhưng dùng tàu điện còn nguy hiểm hơn mà?”
“Cái đó…à, vâng, nhưng….”
“Quả thực thì, việc ở lại không…”
“Chính nó!”
Nghe thấy tiếng lầm bầm của Yuzuru, Arisa chợt hét lớn.
Yuzuru trợn tròn mắt, tự hỏi cô nàng đang nói về cái gì.
“Hở, cậu nói “chính nó!”… thiệt hả?”
“Thiệt… Tớ tuyệt đối sẽ không về. Tớ sẽ không rời khỏi căn phòng này đâu”
Arisa tuyên bố mình sẽ ở lại đây.
Yuzuru không khỏi gãi đầu.
Quả thật nam nữ chưa kết hôn ở chung một phòng thì không hay chút nào.
“N-này nhé Arisa… Có thể cậu đã quên, nhưng tớ vẫn là con trai đấy. Nguy hiểm lắm”
“Giữa sét với Yuzuru-san, sấm sét nguy hiểm hơn. Nếu là Yuzuru-san thì dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, tớ cũng sẽ không chết”
“À…cái đó, ừm, đúng vậy”
Có vẻ như nỗi sợ sét đã khiến Arisa khủng hoảng và các giá trị quan trở nên lạ lùng.
Tất nhiên là Yuzuru sẽ không tấn công Arisa, thế nên cũng được tính là an toàn, nhưng......
Trên đời làm gì có thứ gọi là tuyệt đối.
Nếu có cái “dòng đời xô đẩy” nào đó xảy ra thì sẽ rất tệ.
“Tớ không có quần áo cho cậu thay, cũng không còn dư bộ đệm ngủ nào cả…”
“Tớ sẽ ngủ trên sàn, và cũng không cần thay quần áo”
“…Tớ hiểu rồi”
Nhân tiện thì, tuy không có sẵn đệm ngủ hay giường trống, nhưng túi ngủ thì có.
Còn về quần áo, Yuzuru có thể cho “vợ” mượn đồng phục thể dục của mình.
“Vậy thì…được thôi, miễn là người giám hộ của cậu cho phép”
“Tớ biết rồi. Tớ sẽ gọi điện cho ba nuôi”
Rồi Arisa đi đến góc phòng và gọi điện thoại.
Một lúc sau, cô cúp máy.
“Thế nào rồi?”
“Tớ đã được cho phép”
“Đùa nhau à…”
Yuzuru bất giác thở dài.
Nhưng nếu nghĩ kĩ lại, Yuzuru và Arisa được cho là người yêu của nhau và đã đính ước…
Mà đã vậy thì, việc ở lại qua đêm cùng nhau cũng đâu có vấn đề gì.
Tất nhiên là trong trường hợp không có “sai lầm” nào xảy ra.
“Ờm…giờ thì tớ đi tắm được không?”
“Ah, vâng. Xin mời”
Yuzuru nhanh chóng đi tắm sau khi nói với Arisa.
Lau người xong, cậu mặc một chiếc áo sơ mi mỏng như là đồ ngủ.
…Bình thường cậu khỏa thân đi long nhong khắp nhà vì chỉ có 1 mình, nhưng hôm nay thì không thể.
Mặc đồ xong, cậu gọi Arisa.
“Arisa?”
“Vâng…mà khoan, c-chờ đã…!”
Mặt Arisa trở nên xanh lét và vội vàng quay sang hướng khác.
Yuzuru chỉ biết nghiêng đầu, tự hỏi có chuyện gì.
Và cậu thấy Arisa dùng tay chỉ vào ngực mình.
“Yuzuru-san, xin hãy đóng nó lại đàng hoàng…”
“Ồ, xin lỗi”
Ở trần khi mặc đồ bơi thì ổn, nhưng thế này thì không chịu được?
Yuzuru cài lại mấy chiếc cúc ở phần ngực đang hơi lộ da thịt của mình.
“Th-thế thì, có chuyện gì vậy?”
“Cậu có muốn đi tắm không? Nếu cậu muốn thay đồ thì tớ có thể cho mượn khăn tắm và đồng phục thể dục của tớ”
“Xin lỗi vì đã gây rắc rối. Cảm ơn cậu rất nhiều”
Rồi Arisa suy nghĩ một lúc…xong thì hỏi Yuzuru.
“A-à, Yuzuru-san…”
“Sao vậy?”
“…Đồ lót của tớ thì sao?”
“Xin lỗi, nhưng tớ không có đồ lót sạch dành cho con gái”
Nếu cậu mà có thì ngược lại sẽ là một vấn đề siêu to khổng lồ, theo nhiều nghĩa.
Tất nhiên là vẫn có lựa chọn đội mưa đến cửa hàng tiện lợi để mua…nhưng Yuzuru không muốn làm thế.
“Chuyện đó, tất nhiên, vâng, nhưng nếu có thể…tớ muốn thay nó…”
“Cậu có bảo thế thì tớ cũng đành chịu. Cậu có thể cứ mặc cái cũ, hoặc không mặc…mà, cái đó là tùy ở cậu thôi”
Nghe Yuzuru nói thế, Arisa bắt đầu tỏ ra tự mâu thuẫn.
Mình muốn thay đồ lót.
Ít nhất thì mình không muốn mặc cùng một bộ cả ngày, đến tận sáng hôm sau.
Nhưng mà “thả rông” luôn thì đúng là…
Biểu hiện cô nàng như đang giằng xé kiểu vậy.
“…Tớ sẽ nghĩ về nó”
Có vẻ Arisa cần cân nhắc thêm.
Nhưng, vì đã bảo tùy thuộc vào cô, nên Yuzuru cũng không nói thêm được gì.
Yuzuru nhìn theo bóng lưng Arisa trong lúc cô nàng bước vào phòng thay đồ.
Một lúc sau, tiếng nước chảy nhè nhẹ bắt đầu vang lên.
“……”
Đúng là có chút khó xử.
Nghĩ thế, Yuzuru bắt đầu nghịch điện thoại để khiến bản thân bị phân tâm
…Rồi, nó đột nhiên diễn ra.
“Hửm?”
Bất chợt căn phòng trở nên tối đen.
Sau đó, một tiếng thét vang lên từ phòng tắm.
“Kyaaaaa!! Cứu tớ với! Yuzuru-san!”
“…Làm ơn tha cho tớ cái!”
Cậu chàng thở dài thườn thượt.
_____
Sakuragi Sakura:
Sấm sét-sama: Bữa nay bố cũng “bézt óp xụp pọt…”
Eng: Gút chóp, sấm sét-kun.
Trans: Chương sau có minh họa nuột, muốn biết thì vào chương “Minh họa” mà xem trước nhé =))
Rồi, tới công chuyện luôn :D Nó lại chuẩn! =)) Tuy phũ, nhưng rất thực tế, đừng trách main khúc này nhé.