Trans: HK.
_____
Ngày hôm sau – thứ 7.
Như thường lệ, Yuzuru chào đón Arisa.
“Hôm nay cũng xin làm phiền cậu”
“Không sao mà, mời cậu vào”
Cậu giục “vợ” vào nhà.
Arisa tự nhiên cởi giày ra và đi vào phòng khách.
Sau đó, họ bắt đầu chơi game cùng nhau, như mọi khi….
Yuzuru cảm thấy dường như Arisa đang hơi thiếu tập trung.
Và thế là ku cậu nghĩ rằng hôm nay mình sẽ có cơ hội thắng cao hơn một chút.
Rồi trong khi đang cảm thấy hơi thoải mái…Arisa đột nhiên hỏi cậu.
“Ừm, Yuzuru-san?”
“Sao vậy?”
“…Kết quả bài thi được phát hôm qua của cậu thế nào?”
Quả nhiên, Arisa có tính cách dễ cảm thấy hụt hẫng.
Cô ấy dường như đã bị “trầm cảm” từ hôm qua vì kết quả bài kiểm tra.
Vì Yuzuru hạng 2, còn Ayaka hạng 1 nên thứ hạng trong trường của Arisa chắc chắn sẽ dưới mức đó.
“Tớ nghĩ mình đã làm khá tốt”
“Cậu có thể cho tớ xem được không…?”
“À, được chứ”
Cũng không có lý do gì phải giấu, thế nên Yuzuru đưa cho Arisa kết quả bài thi từ chiếc túi chứa tài liệu của mình.
Rồi Arisa nhìn vào tờ giấy…
Vẻ mặt cô nàng trông có vẻ phức tạp, cứ như pha trộn giữa ngạc nhiên, vui vẻ và buồn bã vậy.
“Hạng 2 trong bảng xếp hạng trường, à?”
“Ờm, tớ nghĩ lần này mình có tiến bộ thêm tí”
“…Nhân tiện thì, cậu có biết người đứng hạng 1 là ai không?”
“Ayaka”
“Quả nhiên, là như vậy à”
Không ngoài dự đoán của cô nàng.
Giọng của Arisa khi nói có hơi trầm xuống.
Sau đó, cô lẳng lặng đưa cho Yuzuru bảng kết quả của mình mà cô mang theo.
Điểm số và thứ hạng là…
Không tệ chút nào.
Thứ hạng trong trường là hạng 3.
Nhưng…
Hạng 3 là thứ hạng không hề tồi, thực tế thì nó vẫn là một hạng rất cao.
Nhưng với người luôn hạng 1 trong các kì thi ở trường như Arisa, hẳn sẽ khá khó chịu khi bị 2 người luôn xếp sau mình vượt mặt ở một kì thi ngoài trường.
“Tớ đã nghĩ mình có thể thua Ayaka-san, và cũng đã mong là mình sẽ đạt được hạng 2 trong trường rồi mà…”
Arisa nói với chút cay đắng.
Cô không ngờ lại thua Yuzuru từ sớm như thế này nên khá bực bội… Là vậy đó.
Nhưng còn hơn thế, bầu không khí có mang thêm chút gì đó rùng rợn và tiêu cực.
“Không, Arisa. Đây chỉ là…”
“Chỉ là một bài kiểm tra thôi.
Cậu đang nghĩ quá lên đó”.
Đó là những gì cậu ấy định nói……
“T-tớ xin lỗi, có nói với Yuzuru-san thì cũng đâu ích gì đâu nhỉ? … Tớ biết mình là một người xấu tính, biết rõ mà. Tớ thuộc loại không thể làm tốt trong những cuộc thi thử ngoài trường như thế này, hay là…những kì thi có phạm vi rộng và năng lực vận dụng cao… Tớ đã nghĩ ít ra thì mình có thể đánh bại được Yuzuru-san, nhưng có lẽ từ đầu, nghĩ như thế là đã sai rồi. Tớ xin lỗi. Thực sự tớ…tớ rất xin lỗi. Quả thật là nói những điều này với Yuzuru-san cũng chẳng ích gì mà”
Có vẻ cô nàng đang bị mắc kẹt trong một khuôn mẫu của những suy nghĩ tiêu cực rồi.
Nhưng điều này cũng không khiến Yuzuru ngạc nhiên cho lắm, bởi ngay từ đầu, cậu đã biết tinh thần Arisa cực kì yếu ớt.
Yuzuru đưa tay về phía Arisa.
Sau đó, dường như hiểu lầm về chuyện sắp xảy ra, cô nàng siết chặt tay và nhắm mắt lại.
Cậu xoa đầu cô nhẹ nhàng hết mức có thể.
Cảm giác mềm mượt truyền từ mái tóc khi Yuzuru chạm vào khiến cậu muốn được vuốt ve nó mãi mãi.
“Không sao đâu, Arisa”
“…Tớ xin lỗi. Tất cả là lỗi của tớ”
“Đã thế thì, tớ có một việc muốn nhờ cậu đây, nếu cậu không phiền”
Dù có an ủi thế nào đi nữa thì có vẻ cô nàng vẫn mắc kẹt trong cái vòng lặp tiêu cực đó, thế nên Yuzuru quyết định tạo cơ hội cho cô “chuộc lỗi”.
Tuy nhiên, nó không thực sự là “chuộc lỗi” khi Arisa vốn chẳng làm gì sai cả.
Với cái trình tự suy nghĩ, tự trách, tự trừng phạt của Arisa, sẽ tốt hơn cho tinh thần của cô nàng nếu được trao cơ hội để có thể tự tha thứ cho bản thân mình.
Và đó là quyết định của Yuzuru.
“Thực ra thì mẹ tớ đã gửi một mớ đồ ăn”
“…Đồ ăn sao?”
“Phải, nó đó. Chỉ là tớ không thể nấu ăn, xử lý nó cũng bó tay nốt. Nên tớ muốn cậu xem qua”
Rồi cậu đi đến tủ lạnh và lấy ra một chiếc hộp xốp.
Đặt nó lên bàn và mở nắp ra.
“Thật tuyệt!”
Arisa mở to mắt ngạc nhiên.
Yuzuru cũng đã rất kinh ngạc, thế nên sự ngạc nhiên này của Arisa cũng là điều dễ hiểu.
Bất kì ai cũng sẽ kinh ngạc khi được thấy một mớ nấm matsutake có kích thước lớn như thế này.
“Nấm matsutake à? Trước đây tớ cũng từng nấu qua rồi, nhưng số lượng thì chẳng thấm vào đâu so với đống này”
Giọng của Arisa bằng cách nào đó đã trở nên sống động trở lại.
Là bởi những nguyên liệu chất lượng cao như này luôn kích thích các đầu bếp phô diễn kĩ năng của mình.
Nhưng rồi cô lập tức trở nên lo lắng.
“Nhưng mà, liệu có ổn không khi tớ cũng ăn chúng?”
“Ngay từ đầu thì mẹ tớ cũng bảo là nhờ cậu nấu mà. Ờm, trừ phi ba mẹ tớ tệ đến mức không muốn cậu ăn sau khi cậu đã bỏ công ra nấu cho tớ”
“…Xin hãy gửi lời cảm ơn của tớ đến 2 bác nhé”
Arisa trả lời Yuzuru.
Sau đó, cô cầm một cây nấm matsutake khá to lên.
“Ừm…được rồi. Trước hết thì, nấm matsutake thì chắc kèo là phải có cơm trắng rồi. Nướng than…thì không thể vì chúng ta không có than, nhưng dùng bếp thay thế cũng được. Ngoài ra thì súp nấm cũng sẽ rất ngon. Nếu cậu có nồi đất, tớ cũng muốn thử làm món hấp bằng nồi đất nữa”
Không hổ là Arisa.
Dường như cô đã có ý tưởng về món ăn ngay lập tức.
…Vụ kết quả bài kiểm tra dường như đã bị đá bay khỏi suy nghĩ của Arisa, nên Yuzuru cảm thấy nhẹ nhõm.
Nếu có thể, cậu mong Arisa sẽ luôn luôn mỉm cười.
Bỏ qua câu hỏi tại sao cậu lại cảm thấy thế, Yuzuru hỏi Arisa.
“Tớ nghĩ là có nồi đất được cất ở phía sau tủ bếp đấy. Cậu nghĩ sao?”
“Xin chờ, một chút… Nếu cậu dùng nấm matsutake thì có thể nấu được đủ thứ món. Nhưng chỉ có mỗi nấm thôi thì sẽ rất ngấy, đúng chứ? Tớ nghĩ cậu cũng sẽ muốn thêm một món thịt hay cá mà ha. Và cũng sẽ không tốt nếu không có thêm rau. Là vậy đấy”
Nói xong, Arisa chống tay lên cằm một lúc…
Cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện nấu nướng.
Rồi cô hỏi “chồng”.
“Cậu đói không?”
“Có, tất nhiên rồi”
“Thế thì…hãy ăn nhiều vào nhé. Bởi tớ sẽ nấu cho cậu rất nhiều đó”
Arisa nói, kèm theo một cái nháy mắt cực kì đáng yêu.
–Trong khoảnh khắc, trái tim Yuzuru giật thót.
_____
Sakuragi Sakura: Và tóm lại, kì tới sẽ là chuyện nàng Arisa nấu nấm matsutake.
Eng: Rốt cuộc cô ấy từng gặp phải chấn thương tâm lý gì trong quá khứ mà dẫn tới việc luôn suy nghĩ tiêu cực như vậy…
Trans: “anh chồng” giờ biết cách “dỗ” vợ quá thể luôn rồi.