Trans: HK.
_____
“Chiếc áo khoác mùa thu này trông đẹp quá ”
Rồi Arisa nhìn vào bảng giá và…
Vẻ mặt của cô trở nên hơi khó coi.
“Nó vượt quá khả năng của cậu à”
“…Một chút”
Yuzuru liếc nhìn vào giá.
Arisa nói rằng nó đắt hơn số tiền cô nhận được từ ba nuôi để mua sắm quần áo.
Ừm, quả thực nó có chút đắt.
Nhưng số tiền tiêu vặt được cho để mua quần áo thấp hơn cái giá đó một chút thì… Yuzuru không chắc đó có phải là số tiền thích hợp cho một nữ sinh trung học mua quần áo hay không nữa.
Dù sao thì chi phí về mặt này giữa nam và nữ sẽ khác nhau.
Tuy vậy…
Xem xét từ lợi ích mà nhà Amagi sẽ có được từ cuộc hôn nhân của Arisa với Yuzuru, có thể nói rằng họ khá keo kiệt.
Cơ mà Arisa sẽ không bao giờ kết hôn với Yuzuru, thế nên cũng có thể nói rằng điều này cũng không quá đáng lắm.
“Cậu còn thiếu bao nhiêu?”
Khi Yuzuru hỏi, Arisa trả lời cùng vẻ mặt mất mát.
Yuzuru nghĩ một lúc rồi nói với “vợ”.
“Cậu thích nó phải không?”
“…Ừm, chút chút”
Có chút tiếc nuối trong giọng điệu của Arisa.
Nếu cô ấy không thích nó nhiều thì đã từ bỏ ngay lập tức rồi.
Thực tế, việc Arisa không chắc chắn như vậy chứng tỏ cô rất thích nó.
“Muốn tớ trả giúp cậu không?”
“Hả? Nhưng mà…”
“Cậu thích nó mà, đúng không? Nó trông cũng có vẻ tương xứng cái giá đó. Nếu cậu để đến lần sau quay lại mua thì có thể sẽ không còn nữa. Chỉ cần sau này cậu trả tiền lại cho tớ là được mà”
Vì không phải là người yêu thực sự của nhau, nên cậu không thể nói gì đó như “Tớ sẽ mua nó cho cậu” được, nhưng…
Nếu là cho mượn tiền thì không có vấn đề gì cả.
Yuzuru tin rằng Arisa là một cô gái biết có vay có trả.
May mắn là với số tiền kiếm được từ việc làm thêm, cậu vẫn có thể xử lý.
“…Nếu Yuzuru-san đã nói vậy…tớ sẽ thử nó rồi quyết định. Xin hãy cho tớ biết cảm nghĩ của cậu”
“Ừm, được rồi”
Nghe Yuzuru trả lời xong, Arisa không do dự cầm chiếc áo khoác lên.
Sau đó, khi đã được chủ cửa hàng cho phép, cô mặc nó vào.
“…Cậu thấy thế nào?”
“Trông rất hợp với cậu. Tớ nghĩ nó khiến cậu trông trưởng thành hơn”
Chiếc áo khoác mà Arisa thích là một chiếc áo măng tô màu caramel.
Thiết kế và màu sắc có hơi già dặn, nhưng Arisa vốn đã là một nữ sinh trung học với phong cách không thể chê vào đâu được.
Cô hòa hợp với chiếc áo một cách hoàn hảo.
“…Vậy thì tớ sẽ mua nó nhé? Là cậu mua giúp tớ đó nhé!?”
Arisa nhắc nhở Yuzuru, nhưng cô trông khá phấn khởi và bỏ chiếc áo vào giỏ.
Cả 2 cùng đi đến quầy thanh toán.
“À…phải rồi. Tớ nhận số điểm được tích qua thanh toán bằng thẻ nha?”
Vài năm trước, học sinh trung học không thể nào có được thẻ tín dụng, nhưng giờ, kèm theo việc độ tuổi kết hôn hạ xuống, họ đã có thể.
Yuzuru cầm thẻ trên tay và hỏi Arisa, cô khẽ gật đầu.
Sau khi thanh toán bằng thẻ xong xuôi, cô nhận được một chiếc túi giấy từ nhân viên.
Arisa cầm chặt nó bằng cả 2 tay.
“Tớ đã mua được món đồ ưng ý. Cảm ơn cậu rất nhiều. Tớ sẽ trả tiền lại cho cậu sau”
“Ừm… Mà, không cần vội đâu. Cứ thong thả và trả tớ khi nào tiền bạc cậu thoải mái là được”
Khi Yuzuru nói, thế, Arisa nheo mắt và gật nhẹ đầu.
Cô dường như đang có tâm trạng rất tốt.
Đôi mắt luôn tĩnh lặng và buốt giá như mặt hồ mùa đông của Arisa như đang chứa chan những tia nắng ấm áp trong đó.
Nếu cô nàng mà có “ahoge” thì chắc chắn là nó đang lắc qua lắc lại.
Trông dễ thương đến nỗi Yuzuru không kiềm được mà đưa tay xoa đầu Arisa.
Thoạt đầu thì cô trông có vẻ khó hiểu, nhưng nàng nhanh chóng híp mắt lại và mặc cho chàng muốn làm gì thì làm.
Cứ như đang nựng cún vậy – Yuzuru nghĩ thầm.
Sau đó…
Có tiếng động lớn vang lên.
Yuzuru ngước lên và nhìn về phía phát ra tiếng ồn…
Ai đó đang chạy như điên.
Bóng lưng người đó nhanh chóng khuất khỏi tầm nhìn của họ.
“Có chuyện gì vậy, Yuzuru-san?”
Cô bối rối ngước lên nhìn cậu.
“Không…chỉ là, có ai đó vừa chạy qua”
“Đúng là nguy hiểm ha”
“Chắc có việc gì gấp chăng?”
Nhưng đó là vấn đề của cái người cắm đầu chạy kia, không liên quan gì đến Yuzuru và Arisa.
Dù thế nhưng, tiếp tục vuốt ve đầu nàng…cậu không làm được.
“Thế, tiếp theo làm gì giờ?”
Mái tóc của Arisa tốt đến mức cậu đã vô thức bị thu hút và bắt đầu vuốt ve…
Nhưng Yuzuru nhanh chóng nhận ra làm thế ở nơi công cộng thì không được hay lắm.
Nên cậu hỏi vậy để đổi chủ đề.
Arisa trông có hơi xấu hổ, gò má cô đang ửng hồng.
“Xem nào… Vì cả 2 chúng ta đều không còn gì muốn mua, nên cứ lượn qua nhìn ngó những cửa hàng thì sao?”
“Ừm, lang thang không chủ đích đôi khi cũng rất vui”
Trung tâm mua sắm này khá lớn, nên có những nơi họ vẫn chưa ghé qua.
Rồi cặp đôi mắt đầu dạo quanh và nhìn ngắm nơi này.
.
Đơn giản là nhìn qua ngó lại các sản phẩm mà thôi.
Chỉ như thế nhưng cũng đã rất vui rồi.
Tuy nhiên, do họ quá mải rong chơi nên trời cũng đã tối.
Thế nên “2 vợ chồng” quyết định ăn tối trước khi về.
Có một quán ăn gần đó, và họ quyết định bước vào.
“Tớ không thường đến nơi như thế này lắm… Yuzuru-san thì sao?”
“Xem nào… Thỉnh thoảng tớ có đến cùng Soichiro và mấy đứa bạn. Và đôi lúc cùng gia đình nữa”
Sau khi nghe câu cuối của Yuzuru, Arisa mở to mắt với vẻ hơi ngạc nhiên.
Việc cậu đi cùng gia đình đến nơi này khá là bất ngờ.
“Tớ không thể tưởng tượng được gia đình Takasegawa lại đến một nơi như thế này”
Mẹ của Yuzuru, Sayori chỉ nấu ăn vào các buổi tối trong tuần, ngày cuối tuần và ngày lễ thôi.
Tuy nhiên, mấy hôm bà lười thì hiển nhiên, họ sẽ đi ăn ngoài.
Vì điều đó thường xảy ra đột ngột, nên các nhà hàng gia đình không cần đặt chỗ trước sẽ rất có ích.
Và em gái Yuzuru, Ayumi cũng nói “Hamburger của nhà hàng gia đình ngon hơn của mẹ làm”…
Cái đó là đương nhiên rồi.
Nếu đến hamburger được làm tại nhà mà cũng không hơn nổi thì mở cửa hàng bằng niềm tin chắc.
“Tớ thì chắc sẽ chọn Demi-glace Hamburger”
Một phần vì Yuzuru đang nghĩ về hamburger, một phần là vì cậu đã không ăn hamburger dạo gần đây.
Món của Yuzuru đã lập tức được quyết định.
Còn Arisa thì, có vẻ cô nàng đang hơi bối rối.
“Tớ không chọn được. Nhiều món quá”
“Ờm, cứ thong thả chọn đi”
Sau nhiều lần do dự, Arisa đã chọn Doria.
Sau một lúc chờ, thức ăn đã được mang ra cùng với mùi hương hấp dẫn.
Yuzuru dùng dao cắt miếng bít tết hamburger và cho vào miệng.
Đó là hương vị quen thuộc mà cậu đã thưởng thức nhiều lần.
Rốt cuộc thì, chuỗi nhà hàng mang lại cảm giác an tâm khi có thế bước vào bất kì cửa hàng nào để có một bữa ăn ngon với mùi vị như nhau và giá cả phù hợp.
Tất nhiên, thỉnh thoảng ghé qua một nhà hàng riêng lẻ cũng không tồi.
Sau khi ăn hết 1 nửa chiếc hamburger…Yuzuru tự nhiên chú ý vào món doria của Arisa.
Cô nàng dường như chỉ mới dùng được một phần tư phần ăn của mình.
Đột nhiên, 2 ánh mắt chạm nhau.
Sau đó, Arisa lấy ra một chiếc thìa mới, cô ấy xúc vào phần doria mình vẫn chưa đụng vào và thổi nó.
Chẳng lẽ là…
Cùng lúc Yuzuru chợt nhận ra, cô chìa chiếc thìa về phía cậu.
“Cậu muốn thử đúng không? Này”
“… Vậy thì, tớ xin nhận lòng tốt của cậu”
Yuzuru hơi nghiêng người về phía trước và ngậm chiếc thìa vào miệng.
Hương vị béo ngậy của nước sốt kem và phô mai lan tỏa trong miệng cậu.
“Nó thế nào?”
“Ngon”
Nhưng mà có chút xấu hổ.
Cơ mà tốt hơn là để Arisa tự nhận thức thay vì nói thẳng ra.
Thế nên, Yuzuru đã cắm một chiếc nĩa mới vào cái hamburger của mình và đưa nó về phía Arisa.
Tuy có chút ngạc nhiên trong khoảnh khắc, nhưng Arisa cũng ngay lập tức chồm người về trước và mở đôi môi nhỏ xinh ra để miếng hamburger vào miệng.
“Ưm……”
“Thế nào?”
“Nó ngon”
Gò má Arisa có chút ửng đỏ.
Rốt cuộc thì cô nàng cũng thấy xấu hổ.
_____
Sakuragi Sakura:
2 anh chị vừa chơi trò “Ah… ~ nào” tỉnh rụi luôn đó.
Mà, vì là hôn phu-hôn thê nên cũng tự nhiên ha.
Chắc kèo là món hamburger với doria đó thừa “đường” luôn.
Mức độ True Dere: 4% -> 10%.
Khác với trước đây, mức độ dere theo kiểu “Kết hôn với người này thì cũng được” , lần này, khi Yuzuru tỏ ra đáng tin cậy thì nó đã tăng lên.
Khi Arisa gặp khó khăn vì không đủ tiền, Yuzuru đã không chần chừ rút ví mình ra và thản nhiên nói “Cậu muốn mượn chứ?”.
Nhân tiện thì, tiền tiêu vặt của Yuzuru có được gần như toàn bộ là từ công việc bán thời gian.
Trans: bát cơm chó ngon nhất từ đầu truyện tới giờ (ý kiến cá nhân).
Em đang “phê” mà >.< – Arisa(muốn)said. Một món cơm như cơm thập cẩm phủ sốt bechamel (sốt kem) và nướng trong lò.