*Đây là SS được gửi thay cho thư trả lời của fan.
*Dòng thời gian ngay sau Vol 4 của câu chuyện chính và trước khi bắt đầu Vol 5.
Trans: Chí mạng
Raul 10 điểm
________________
"Này. Cô lúc nào cũng gọi hôn phu của mình là 'Điện hạ' sao?"
Ngày hôm đó, tại sân trong của lâu đài Vinrys, Raul hỏi Rishe khi họ tình cờ gặp nhau. Rishe chớp mắt ngạc nhiên.
"Raul, ý anh là sao...?"
"Vì cô sắp trở thành vợ của anh ta, đúng không? Hiện tại đang trong thời gian đính hôn, và lễ cưới cũng sắp diễn ra."
"Ừm..."
Dù chỉ là sự thật mà ai cũng biết, nhưng khi nghe lại vẫn khiến cô cảm thấy xấu hổ.
Raul, người giả dạng Curtis, nhún vai và tiếp tục nói một cách đầy thuyết phục.
"Nếu là hôn phu thân thiết, việc luôn gọi anh ta là 'Arnold điện hạ' thì thật kỳ cục. Khi chỉ có hai người, gọi là 'Arnold-sama' chẳng hạn, có lẽ sẽ bình thường hơn."
"...Arnold-sama..."
"――Hiểu rồi."
Raul cười nhăn nhở và tiếp tục trêu chọc Rishe.
"Ở đất nước này, khi chính thức trở thành vợ chồng, người vợ sẽ gọi chồng mình là 'chồng yêu', đúng không?"
"...Trong những dịp riêng tư, chắc là vậy..."
"Chuyển từ 'điện hạ' sang 'chồng yêu' ngay lập tức sẽ rất đột ngột và có sự khác biệt quá lớn. Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến lễ cưới. Trong thời gian đính hôn này, cô nên dùng một cách gọi thân mật hơn 'Điện hạ'."
Rishe cau mày.
(Đối với mình, gọi "Arnold điện hạ" cũng đã là cách gọi đầy thân mật rồi...)
Trong kiếp trước, cô gọi thẳng tên đầy đủ "Arnold Hein". Raul cũng từng làm như vậy trong cuộc đời làm thợ săn của mình, nhưng tất nhiên, cô không nói điều đó ra.
Thay vào đó, cô hỏi Raul.
"…Ở Garkhain, có cách gọi đặc biệt nào cho lúc đính hôn không?"
"Ừm, hình như tôi cũng đã nghe nói về điều đó?"
Raul cười nửa miệng đầy nghi ngờ, nhưng anh ta rất hiểu biết về các phong tục và tập quán. Vì vậy, có khả năng anh ta biết về những thói quen mà Rishe chưa từng nghe đến ở Garkhain.
"Thử dùng biệt danh hoặc cách gọi khác cũng được đấy. Có thể 'Arnold điện hạ’ của cô sẽ có phản ứng khác lạ nào đó."
"......"
***
"Vì vậy, em muốn hỏi ý kiến của Arnold điện hạ …"
"…Vậy nên, em đã đến đây với vẻ mặt quyết tâm như thế này sao?"
Trong văn phòng của lâu đài bên bờ biển, Arnold nhìn vào khuôn mặt của Rishe và cau mày lại.
Phía sau anh, người hầu Oliver dường như đang cố nín cười hết sức. Khi Arnold im lặng trừng mắt nhìn Oliver, anh ta nói, "Xin lỗi. Thần sẽ ra ngoài một lúc" và rời khỏi phòng.
"Xin lỗi. Em không biết rõ về tập quán của Garkhain."
Rishe cúi đầu và hỏi Arnold.
"Nhưng điều quan trọng nhất trong cách gọi chính là cảm nhận của người được gọi, phải không?"
"..."
"Vì vậy, em đến để biết cách gọi mà Arnold điện hạ thích."
Sau đó Arnold đặt bút xuống và chống cằm lên tay vịn của ghế.
"Trước hết, ta phải nói rằng, ở Garkhain cũng không có cách gọi đặc biệt trong thời gian đính hôn."
"Ế!!"
Có vẻ như cô đã hoàn toàn bị lừa.
Raul đôi khi nói dối những điều hoàn toàn không cần thiết. Cô quyết tâm sẽ phản đối khi gặp Raul sau này.
"Hơn hết… dù cho có tập quán như vậy tồn tại, ta cũng không có ý định bắt em phải thay đổi, nên hãy yên tâm."
Rishe hơi ngạc nhiên trước lời nói đó.
"Em cứ gọi ta theo cách mà em muốn. Ta sẽ không can thiệp và cũng không để người khác nói gì."
"Không, điều đó không được! Nếu em có hành vi vô lễ hoặc vi phạm nghi thức của hoàng tộc, xin hãy chỉ cho em biết...!"
Sai sót của một Hoàng phi có thể khiến cả Hoàng tử bị mang tiếng xấu. Khi Rishe đang lo lắng, Arnold nhìn cô và tiếp tục.
"Sau khi em trở thành vợ chính thức của ta, cũng không cần phải thay đổi gì cả."
"…Cách gọi sao?"
"Đúng vậy. Em không cần phải thay đổi bất kỳ điều gì chỉ vì kết hôn với ta."
Nói rồi, anh cụp mắt xuống.
"—Chỉ là không thay đổi dù chỉ một điều."
"..."
Rishe lặng lẽ tiếp nhận ý nghĩa của lời nói ấy.
Khi trở thành vợ của ai đó, phụ nữ thường phải đối mặt với nhiều yêu cầu. Nếu chồng là thái tử của một quốc gia, thì những gì Rishe phải đối mặt và chịu đựng sẽ còn nhiều hơn nữa.
Tuy nhiên, Arnold rất chú ý đến những điều nhỏ nhặt để không tước đi tự do mà Rishe mong muốn.
(Nhưng…)
Dù cảm thấy hạnh phúc trước sự quan tâm đó, cô vẫn cảm thấy một chút cô đơn.
Điều này giống như khi trước đây Arnold tặng cô một chiếc nhẫn và nói rằng, "Không cần phải đeo nó thực sự."
Vì thế, cô không ngần ngại nói ra.
"...Chồng yêu của em."
"――…!"
Arnold trông có vẻ hơi ngạc nhiên.
Nhìn thấy điều đó, Rishe khẽ mỉm cười và nói tiếp.
"Khi lễ cưới diễn ra, em nhất định sẽ gọi ngài như vậy."
"..."
"… Đây là cách gọi phù hợp nhất đối với người chồng của em..."
Sự giáo dục làm Vương phi mà cô nhận được ở quê hương vẫn còn sâu đậm trong tâm trí của Rishe. Đối với Rishe, Arnold chắc chắn sẽ trở thành "chồng" của cô sau khi kết hôn.
Tuy nhiên, sau khi nói ra, cô dần dần cảm thấy xấu hổ.
"Tất nhiên, chỉ khi điện hạ không phản đối thôi!!... Nhưng ngài đã nói rằng em có thể gọi ngài theo cách em muốn, đúng không?"
"..."
"Hơn nữa, việc đó rất xấu hổ, nên có lẽ em sẽ chỉ gọi như vậy khi chỉ có hai người chúng ta thôi, cho đến khi quen dần..."
"……"
Arnold thở dài và nói.
"...Em cứ làm theo ý mình."
"V-vâng...!"
Dù cảm thấy nhẹ nhõm với câu trả lời đó, nhưng anh vẫn cau mày.
(Ngài ấy có vẻ đang suy nghĩ điều gì khó khăn...)
Mặc dù thấy điều đó kỳ lạ, nhưng Rishe trong lòng quyết tâm luyện tập cách gọi mới trước khi thật sự sử dụng.