Nỗi bất hạnh của tòa Kim Ốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

74 7687

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

弧盐

Nhìn chằm chằm vào đóa Tâm Hoa đã phủ bụi từ lâu trong tủ quần áo—Lâm Quân, cựu ma pháp thiếu nữ từng giải nghệ cách đây 19 năm—lại một lần nữa đứng trước ngã rẽ lớn trong cuộc đời mình.

11 12

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

3 4

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 99

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Oneshot - Sáu

Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Không lâu sau, ngươi đến báo với ta, bằng chất giọng đều đều, không chút cảm xúc, ngươi muốn phong Vệ Tử Phu làm Mỹ nhân của ngươi. Ta thấy được sự kiên quyết trong ngươi, đến nỗi ta chẳng có lấy một cơ hội mà phủ quyết.

Bao nỗi ghen ghét và uất ức đã chất chứa trong lòng bấy lâu nay chợt bùng nổ. Ta điên tiết lên, quát tháo với ngươi. Ta nói, nữ nhân kia là loại người nào? Thân phận thấp kém, là một ả tiện nhân, là một con hồ ly tinh, là kẻ dùng mọi thủ đoạn đê tiện mà quyến rũ ngươi. Ta lại hỏi ngươi, liệu ngươi yêu ả tiện nhân kia chỉ vì ả có thể uốn éo vài điệu câu tâm nhân loại sao? Ta cũng làm được. Ngươi có muốn xem không?

Chưa bao giờ ta thấy biểu hiện vặn vẹo như thế ở ngươi. Ngươi nói, ngươi thấy thất vọng về ta. Với trái tim hẹp hòi kia, ta không xứng với vương vị hiện tại. Ngươi nói, ta không cần nói gì thêm, bất kể ta có đồng ý hay không, ngươi không để tâm, ý ngươi đã quyết.

Ngươi rời đi mà trong lòng ngùn ngụt biển lửa - lửa giận của Hoàng đế.

Ta chạy đuổi theo, nài nỉ ngươi, để ta múa một điệu vì ngươi.

Nhưng ngươi lại chẳng buồn trả lời.

Ngươi chẳng bao giờ nhận ra, đó là lần đầu tiên ta hạ thấp danh dự của mình đến thế. Tất cả vì ngươi.

Đêm đó, ta khoá mình tại Trường Môn Cung, mà múa, mà nhảy, đến tận khi bình minh ló rạng đằng đông.

Cuối cùng, ta cũng hiểu được vì sao một điệu múa lại được thể hiện dành cho người khác chứng kiến.

Nếu không vì người xem, dù cho điệu múa ấy có đẹp, có quyến rũ đến đâu đi chẳng nữa, kể cả điệu múa cuốn hút nhất cũng hoàn toàn vô nghĩa. Tất cả những gì sót lại chỉ là sự cô đơn, lạnh lẽo và trống rỗng.

Rất nhanh sau đó, tiện nhân Vệ Tử Phu trở thành sủng phi mới của ngươi. Kể từ đó, ngươi chưa một lần lui tới Trường Môn Cung. Tát cả hạ nhân đang cười nhạo ta, chúng đang chế giễu kết cục bi thảm của ta, thất sủng Hiếu Vũ Trần Hoàng hậu, mỹ nhân trong cung điện vàng.

Ta chẳng mấy ngạc nhiên khi chủ đề được bàn tán nhiều nhất trong thiên hạ là khoảng thời gian mà nữ nhân Vệ Tử Phu, ả tiện nhân kia, lên làm Hoàng hậu Đại Hán.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇