Đám Renya đã xoay sở ngăn chặn được con ngựa nổi loạn trong chợ và elf cưỡi trên nó, nhưng tuy đã ngừng được con ngựa, elf lại tắc thở trong vòng tay của Renya.
Những vệ binh elf tiến lại từ lúc nào đã bao quanh đám Renya, vốn đang suy nghĩ xem nên làm như thế nào, rồi trong chớp nhoáng, tất cả mọi người không hiểu sao lại bị mấy người vệ binh vây lấy và dẫn đi.
Nếu nó tạo cảm giác tựa như áp giải, Renya sẽ nổi xung với xung quanh và số người chết sẽ nhiều hơn một chữ số rồi, nhưng đám vệ binh, nếu phải nói, họ di chuyển đám Renya bằng thái đối kiểu như làm ơn, hay nên nói là có mong muốn họ đi theo, nên Renya nhận định ở đây mình nên phản ứng một cách dễ bảo và ngoan ngoãn làm theo.c
Cion vẫn ngồi trên ngựa, với con ngựa bị kéo đi theo, nhưng vấn đề là Lorna, vào thời điểm bị vệ binh bao vây, tuy chỉ có chút xíu, cô đã lộ ra sự phản kháng lại.
Renya luống cuống: cô ta ghét elf đến mức vậy cơ à, nhưng Croire đã giải thích: bởi tôi sẽ dắt cổ theo, và vừa dọa dẫm để đám elf nam giới không được lại gần, trong khi nắm cánh tay Lorna rồi di chuyển.
Frau thì không biết sao lại không hề bị đám elf bao vây, mà hầu như ở trong tình trạng bị bỏ mặc, nhưng khi Renya bị dẫn đi, cô leo lên lưng Renya như một chuyện đương nhiên và tọa vị ở thế cưỡi trên vai.
Quang cảnh một kiếm sĩ nhân tộc cõng một bé hầu gái trên vai đang bị elf vây quanh và dẫn đi, neus nhìn từ bên ngoài thì sẽ trông ra thế nào đây, Renya không nhận thức được tình hình và cười một cách gượng gạo.
Cậu elf tắc thở trong tay Renya đã được đám vệ binh tiếp nhận một cách cẩn thận và bị vận chuyển đi đâu đó.
Nếu những lời nói ấy là thật, thì chắc anh ta là binh sĩ của pháo đài kia.c
Renya không rõ elf sẽ thương tiếc với người chết như thế nào, nhưng cậu cầu chúc cho anh ta, người chắc đã hi sinh khi đang làm nhiệm vụ sẽ được chôn cất một cách tử tế.
Nơi đám Renya bị vô số elf bao vây và dẫn tới là một toà nhà trông khá thô kệch với kết cấu tương đối khá nếu so sánh các tòa nhà khác, nằm ở trong một khu vực được bao quanh bởi hàng rào.
Vốn dĩ, đám Renya hoàn toàn không rõ về đô thị này, nên họ hoàn toàn không rõ rốt cuộc mình đã bị dẫn tới tòa nhà nào, ở nơi nào, nhưng trước mắt họ đã làm theo lời các vệ binh elf nói: muốn học làm theo sự chỉ đạo và chui vào một căn phòng trong tòa nhà ấy.
Trong căn phòng chỉ có đặt cái bàn có đặt giỏ bánh kẹo kiểu như bánh lá cây với trái cây khô cùng một bình nước đựng đồ uống một loại nước quả nào đó, và số ghế ứng với số người, là một căn nhà ít ra có cửa sổ, nhưng có thể nhìn thấy bóng vệ binh ở bên ngoài cửa sổ.
Ngay cả bên ngoài cánh cửa duy nhất của căn phòng cũng có hai người vệ binh, lúc nào căn phòng, họ cũng được nhắc nhở rằng: Rất mong mọi người cố gắng dừng ra ngoài cho đến khi có chỉ thị.
Trên thực tế, trước việc bị đặt vào tình trạng quản thúc, Cion và Lorna tính phản đối lại, nhưng Renya đã ngăn hành động ấy lại.
Việc suy nghĩ rằng có lẽ là vô nghĩ thôi là một nguyên do.
Còn một lí do theo phỏng đoán thì là lời nói lúc lâm trung của người binh sĩ mà Renya đã ôm.
Người nghe lọt vô tai nó hẳn chỉ có Renya người đang ôm cậu vệ binh ấy và Croire ở gần đó, nội dung lời nói hoàn toàn chẳng phải là chuyện bình thường.
Chắc họ tính kiểm soát thông tin ha, Renya đặt mông xuống ghế trong khi nghĩ vậy.
Bởi Croire không bị quản thúc cùng phòng với đám Renya, nên có lẽ cô đang đi thông báo tình hình về người nào đó có địa vị tương xứng.
Trên cơ sở đó, trong thời gian mà họ kiếm manh mối về thông tin, rồi sau đó đưa ra phương châm hành động, và quyết định nên thông báo tới dân chúng lúc nào, hay lựa chọn không thông báo, thì việc để đám Renya được di chuyển một cách tự do là chuyện khá tệ.
Cion và Lorna đồng thời nói một cách bất mãn, nhưng khi nhìn Renya không để lộ sự bất mãn không hài lòng đặc biệt nào, mà đặt mông lên ghế và bắt đầu thư giãn, thì chắc họ đã bỏ cuộc: thế này có làm xung lên chắc cũng vô ích thôi, và lần này họ đã bắt đầu với tay lên đống đồ ăn ở trên mặt bàn một cách mãnh liệt.
Chắc họ tính ăn hết mức có thể để thay cho chi phí làm phiền à, trước núi bánh kẹo đang giảm một cách trông thấy trong khi Renya dõi theo, Renya lén lút đi ra trước cánh cửa ra vào và gõ nhẹ lên cánh cửa.
"Sao vậy?"
Giọng nói nghe thấy qua cánh cửa là của một người đàn ông trẻ.
"Tôi muốn xin thêm bánh kẹo và đồ uống. Với tốc độ đó thì sẽ hết ngay lập tức"
"Dù đã chuẩn bị số lượng kha khá rồi mà?"
"Đừng có coi thường lượng tiêu thụ bánh kẹo của nữ giới loài người chứ"
"Dù tính chuẩn bị cả bữa tối, nhưng ...... vẫn không đủ sao?"
Bị nói vậy, cậu liền nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhưng thật khó để đoán được thời gian bởi ánh sáng không chiếu vào mấy, do đang ở trong rừng.
Dẫu thế, cậu nghĩ có lẽ vẫn còn vài tiếng mới đến giờ ăn tối.
Bởi đã đơn phương suy nghĩ rằng việc lượng bánh kẹo đó là không đủ là chuyện Có thể suy luận việc lượng bánh kẹo không đủ cho số thời gian đấy là một điều khoản xác định, mặt khác nếu xem xét đến việc chuẩn bị bữa tối tức có nghĩa bọn họ dự định chuyện quản thúc sẽ diễn ra trong thời gian dài.
Thật là phiền toát ha~, Renya thở dài một tiếng, rồi lại cất tiếng gọi người binh sĩ bên ngoài cửa.
"Hoàn toàn không đủ. Nếu đồ ăn hết, bởi là mấy nhỏ đó, nên sẽ nổi sung lên đấy?"
"Xin hãy xoay xở xử trí hộ đi"
"Bọn tôi bị ép vào trạng thái quản thúc mà chả được nghe gì cả. Hãy tạo nên sự tiện nghĩ cỡ đó đê"
"Tôi hiểu rồi ...... Tôi sẽ bắt họ chuẩn bị"
Lắng nghe tiếng chạy của một trong hai người vệ binh mà đang ra phải ở đây, Renya nở nụ cười gượng gạo.
Bởi cậu suy nghĩ rằng: Đã mất công xếp hai người canh gác, vậy mà vì có công sự mà một người lại rơi khỏi nơi được đảm nhiệm, chẳng phải là việc canh phòng có phần hơi thiếu sót hay sao.
Ở đây nên chuẩn bị vào lúc giao ban phiên canh gác, hay gọi người thứ ba tới chuẩn bị, việc giảm bớt người canh gác bởi đối tượng bị quản thúc nhờ việc thật là một hành động không thể khen ngợi nổi.
Có điều việc đó có thể biểu thị rằng đám Renya không bị giám sát một cách khắt khe tới vậy, không thể cứ nhận định rằng họ không có năng lực được.
Hơn nữa cậu cũng chẳng tính nổi loạn, nếu tính nổi loạn thì chả liên quan gì đến việc có một hay hai người, Renya vừa nghĩ thế, vừa tính rời cánh cửa do đã xong việc, thì người vệ binh bên ngoài cửa gọi dừng lại.
"Này, mà tôi có chút chuyện muốn hỏi"
"Chuyện gì ha?"
"Quả nhiên ...... ăn từng đó là to lên ha?"
Renya im lặng trong phút chốc.
Bởi hiểu rất rõ ý nghĩa của câu hỏi, Renya đã thì thào với ý gây chiến.
"Nhà ngươi ...... là phe cải cách hả?"
"Thất lễ nha. Tôi muốn được gọi là phe cánh những elf đã giác ngộ về ý thức về cái đẹp mới"
"Thế nào chẳng~được ha! Đừng có vào phòng đấy? Bởi nếu ngươi mà động tay vô những người đi cùng ta là ta băm mịn ra luôn đấy nhá"
Nói mới nhớ, cậu nhớ ra: vốn không bị bảo giao vũ khí ra ha, và lấy thanh katana cùng bao kiếm đã cất trong Túi đồ ra, rồi đeo lên mình.
Cậu làm vậy khi lỡ cho rằng chắc không cần thiết khi đi quanh thị trấn, nhưng Renya sẽ luống cuống nếu có nhân tố nguy hiểm ấn nấp ở một nơi nào đó, thì giọng nói của chàng vệ binh vang lên với vẻ đầy tổn thương.
"Xin hãy dừng việc gọi người ta như một loài dã thú hay cái gì đó đi. Tôi cũng biết tự giác chứ. ...... Bởi vậy, nó là thế nào chứ?"
Chắc mình nên khen ngợi cái bộ dạng dẫu có bị ghét chăng nữa cũng không chịu từ bỏ này cũng nên.
Bị cuốn vào suy nghĩ như thế, Renya suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, rồi mới mở miệng nói.
"Tuy không biết nữ giới elf ăn bao nhiêu, nhưng nếu ít hơn so với con người, thì đó là một nhân tố cũng nên ha. Chuyện không lớn nếu không ăn là một sự thật chung cho các loài sinh vật"
"Ra là thế. Nhân tiện, tôi cũng muốn hỏi xem ăn thứ gì là sẽ trưởng thành đáng kể nhất nữa ......"
"Không rõ, tự mình thử đê"
Tôi khuyến nghị các chế phẩm từ sữa, dẫu có tuyên bố thứ kiến thức mà bản thân chẳng rõ là hư hay thực cũng được, nhưng Renya vốn không tính lan truyền chủ đề đó ra, nên đã đáp một cách lạnh lùng để cắt ngang câu chuyện.
Bởi đó là câu chuyện quá tầm phào, Renya nghĩ thực tế chắc chẳng phải một tình trạng quan trọng, nhưng sau đó một lượng lớn bánh kẹo và nước uống được mang thêm, dẫu cho bên ngoài cửa sổ đã bắt đầu trở tối, vẫn chẳng có dấu hiệu nào cho thấy đám Renya sẽ được thả ra.
Tình hình thay đổi vào lúc mặt trời đã lặn hoàn toàn, khi Renya châm nguồn sáng bằng ma thuật <Minh quang> lên trần nhà, bởi không có nguồn ánh sáng nào bên trong căn phòng cả.
Sau tiếng gõ cửa, Croire bước vào cùng với vài người vệ binh mang theo đồ ăn tối.
"Thật có lỗi. Vì lỡ để mọi người chịu sự bất tiện này"
Trong lúc đám vệ binh sắp xếp bữa ăn lên mặt bàn, Croire trước hết đã cúi đầu trước đám Renya.
Tuy có cảm giác cái ấn tượng rằng elf khá tự cao, nhưng không hiểu sao Renya có cảm giác ấn tượng độ đang vang lên âm thanh và sụp đổ.
Tạm bỏ qua việc đó là chuyện tốt hay xấu, việc có thể xin lỗi một cách hẳn hoi là điểm tốt, đáng được ghi nhận.
"Chắc hẳn sẽ có lời giải thích tình hình ha?"
"Đương nhiên rồi. Tuy nhiên, Liệu vừa ăn vừa nói chuyện có được không? Do giờ tôi cuối cùng đã được phóng thích ra ......"
Croire, người xem ra đã bị tạm giữ trong thời gian dài mà chẳng được ăn hay uống, đang hướng mắt vào đống đồ ăn được bày ra trên mặt bàn.
Những người vệ binh mang đồ ăn tới, sau khi sắp xếp xong đã cúi chào cái, rồi rời khỏi phòng mà không nói lời nào.
"Tôi không bận tâm đâu, nhưng ...... mấy cô, hãy còn ăn được chứ?"
Cion và Lorna vốn hẳn đã nạp vào bụng một lượng bánh kẹo và đồ uống tương đối, đang phấn khích ngồi xuống ghế, trong khi nói: thức ăn sẽ chui vào cái bụng khác.
Thực sự rốt cuộc từng ấy thức ăn đã biến đi đâu mất cơ chứ, Renya cảm thấy khó hiểu, nhưng liền bỏ cuộc và cũng tiến tới bàn: mình đâu tính tìm hiểu một cách sâu xa vấn đề này.
Khi Frau ngồi xuống ghế, bởi không với người được tới mặt bàn, như một cách đương nhiên, cô đã ngồi lên trên đầu gối của Renya.
Frau vẫn ổn ngay cả khi ăn gì, nhưng bởi chẳng phải là không ăn được, xem ra cô có hứng thú với đồ ăn của elf ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Các món ăn được bày ra trên mặt bản không có bóng dáng của thịt, cá thì chỉ được bày ra một chút xíu loại hấp, còn lại hầu hết là nấm với rau củ được hầm hay nướng bằng xì dầu hay mi-sô.
Renya suy nghĩ: ra vậy, thói quen ăn uống như thế này, gia vị mà chỉ có muối thì không ngon miệng, nên cũng hiểu được lí do mà họ đã chấp nhận một cách hơn hở sự tồn tại của mi-sô và xì dầu.
Ít ra, món ăn dù không rõ tên, với nấm màu trắng bóc cắt dày được rắc qua xì dầu và xào kĩ càng, chỉ thế này thôi đã có thể nói thằng ra là một món hoàn chỉnh rồi, Renya thầm nghĩ.
Nếu mà có thêm bơ, dẫu chỉ là một lát đi nữa, thì mùi vị sẽ còn leo lên một nấc thang mới, nhưng đáng tiếc thay, xem ra mức sáng tạo của elf vẫn chưa đạt tới cấp độ ấy.
Thứ súp mi-sô lấy nước dùng làm từ một loại củ và nấm cũng mang mùi vị tuyệt vời.
Trước mùi vị mang đến cảm giác vô cùng xa xăm, Renya không tránh khỏi việc cảm thấy vô cùng đáng tiếc chỉ bởi đậu phụ đã không được bỏ vô.
Bởi chắc nó được làm từ đậu elf, nên đối với elf sinh sống trong rừng, có lẽ là một vấn đề lớn để kiếm được nước đắng để làm cứng đậu phụ, Renya phỏng đoán.
Nếu như thế thì Renya cảm thấy người đi trước vốn truyền thụ miso và xì dầu đã phạm phải một lỗi sai vô cùng cơ bản khi quên không truyền đạt món đậu phụ.
Chắc chắn mình sẽ làm ra nó, Renya thề như vậy, nhưng bỗng xuất hiện một luồng suy nghĩ khác: mà trước hết cần làm sữa đậu nành và váng đậu ha~.
Vào lúc Renya bắt đầu suy nghĩ: dẫu thế nào cũng cần phải tính toán để có lượng kha khá đậu elf mà tạo ra chúng, và liệu rằng có thể xoay sở ra cách trồng trọt chúng ở lục địa con người hay không, kiếm được số lượng, thì Croire bắt đầu dừng tay ăn và mở miệng nói.
"Renya-san. Về lời nói của người binh sĩ đã được anh cứu giúp"
"Có cứu được đâu. Tôi lỡ để y chết rồi còn gì"
Renya ngay lập tức phủ định lời của Croire, nhưng Croire liền lắc đầu và phủ nhận lời nói ấy của Renya.
"Nếu anh không cứu giúp cậu ta khỏi cú ngã ngựa lúc đó, hẳn anh ta sẽ ra đi, mà chẳng thể hoàn thành sứ mệnh của bản thân. Tuy kết quả anh ấy đã hy sinh, nhưng không hề sai khi nói rằng anh đã cứu giúp cậu ấy"
Bị Croire nói như thế trong khi nhìn chằm chằm, Renya chẳng đáp lại được lời nào mà gãi má.
Có lẽ đang thấy ngượng ngùng ha, Cion vừa nhoẻn miệng cười, vừa nhìn hành vi như thế của Renya.
"Anh ta là binh sĩ làm nhiệm vụ ở pháo đài trấn giữ nằm ở phía Đông của thị trấn này"
Len lén rời ánh mắt khỏi Renya, Croire tiếp tục lời nói với biểu cảm tăm tối.
"Trách nhiệm của pháo đài trấn giữ là bảo vệ thị trấn khỏi những ma vật chui ra từ rừng và quan sát Mê cung thụ lâm"
"Phía này cũng có Mê cung thụ lâm sao?"
Thầm nghĩ: cũng có cái ở gần thị trấn Kukljica phải ha, Renya hỏi vậy.
Mê cung thụ lâm ở bên đó, tuy có gắn tên là thụ lâm, nhưng lại là mê cung dưới đất, hẳn là một mê cung rộng lớn khi nó kéo dài tới tận Rừng chướng khí nằm cách biệt xa xôi.
"Mê cung thụ lâm là tên gọi chung cho bốn mê cung nằm trên toàn bộ bốn đại lục. Tuy cả bốn đều tồn tại một cách độc lập, nhưng tất cả đều kết nối với Rừng chướng khí"
Về Mê cung thụ lâm ở đại lục con người, quy mô rộng lớn khoảng hơn trăm km, nhưng trước lời nói của Croire rằng thứ như thế có tận bốn cái cả thẩy, Renya cảm thấy hơi bị choáng váng.
Là bởi quy mô lớn quá, nó đã vượt qua phạm vi tưởng tượng của Renya.
"Sau khi đám Renya-san bị quản thúc ở đây, quân đội đã phái lính trinh sát đến xung quanh pháo đài. Khoảng cách từ đây đến pháo đài mất khoảng một tiếng mỗi lượt với tốc độ chân của chúng tôi. Ngay cả với nhân tộc chắc mất hai tiếng là đến nơi thôi"
"Còn tới lối vào Mê cung thụ lâm thì?"
"Chắc từ pháo đài sẽ mất 4, 5 tiếng với tốc độ của nhân tộc chăng"
Lúc đi trong rừng, kiểu gì cũng bị giảm vận tốc.
Nếu tính thêm cả chuyện đó, xem ra nơi mà đám Renya đang ở là một nơi chẳng khác mấy với vị trí của thị trấn Kukljica ở đại lục nhân tộc.
"Báo báo từ trinh sát cực kì tệ. Ở pháo đài có khoảng 200 lính trấn thủ và cỡ 50 người không tham gia chiến đấu, nhưng ...... tính mạng của họ đều khá tuyệt vọng, hay nói cách khác là ở trong tình trạng bị tiêu diệt hoàn toàn"
"Có biết được số lượng và chủng loại của kẻ dịch không?"
"Chủ yếu là goblin, có vẻ là đội quân trộn lẫn với mấy loài hobgoblin, orc và ogre, nhưng cũng có báo cáo rằng ma tộc có lẫn bên trong nữa. Số lượng thì về quy mô của quân đoàn, có lẽ là trên dưới 2 vạn"
"Lực chiến ở đây thì sao?"
" 300 lính bộ với 200 cung thủ là 500 người. Ngoài ra, lệnh tổng động viên đã được ban ra tới những học sinh của trường học đào tạo mạo hiểm giả. Số học sinh là 200, nên tổng lực chiến của đô thị này là 700 người"
Trước lời nói hồn nhiên mà Croire thông báo, Renya đã nhăn mặt trong khoảnh khắc.
Croire tiếp tục nói, như thể không nhận ra chuyện đó.
"Nói cách khác tôi cũng sẽ tham gia. Do vậy, tôi có một yêu cầu với mọi người"
Tạm dừng nói lại một chút, Croire chững lại như thể đang lựa chọn từ ngữ.
Renya lo sợ: chẳng lẽ nào cổ lại thốt ra hãy giúp bọn tôi đi đâu nha, nhưng lời nói kế tiếp của Croire lại trái ngược lại với dự đoán của Renya.
"Liệu mọi người có thể gấp rút trở về đại lục nhân tộc chứ? Sau đó xin hãy phá cánh cửa trung gian ở bên đó đi"
---
Chú thích dịch giả: Những món ăn Renya liên tưởng tới trong chương này.
Nấm xào xì dầu
Nấm xào xì dầu với bơ
(cảnh giới)