Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 02: Nỗi hối tiếc muộn màng - Chương 08: Hi vọng phía trước

Khi bước vào căn phòng mà tôi được dẫn đến, có một vị linh mục và một người đàn ông mập mạp mặc bộ đồ trông rất sang trọng. Có lẽ đây là Quan chấp chính.

"Chúng tôi đã chờ đợi cô, Lina-san. Tôi đã được Linh mục thông báo toàn bộ tình hình... Xin lỗi cô vì những gì đã xảy ra!"

Trước khi tôi kịp mở lời, người đàn ông mập mạp đã cúi đầu sâu trước mặt tôi. Tôi ngạc nhiên trước lời xin lỗi bất ngờ, người đàn ông tiếp tục.

"Tôi xin lỗi vì đã làm cô giật mình. Tôi là Quan chấp chính Wurst. Bi kịch này xảy ra là do chúng tôi đã không kiểm tra kĩ năng của Anh hùng. Người ta thường nghĩ rằng Anh hùng thường vĩ đại... thế nên không cần kiểm tra cũng không sao."

Thủ tướng tiếp tục giải thích.

Anh hùng Kouji khi mới được triệu hồi trông rất đĩnh đạc và chân thành.

Thông thường với những người lạ, quy trình kiểm tra kĩ năng để xác minh họ không sở hữu kĩ năng nguy hiểm là bắt buộc. Nhưng họ đã bị lừa bởi thái độ và hành vi đĩnh đạc của Anh hùng cho nên họ đã bỏ qua bước kiểm tra.

Khi nghe câu chuyện đó, tôi suýt nữa đã nổi giận.

"Do sự tắc trách của các ông, tôi đã phải chịu bao nhiêu điều tồi tệ, các ông có biết không cơ chứ?"

Tuy nhiên, khi thấy Quan chấp chính liên tục cúi đầu trong khi nói chuyện, cơn giận của tôi dịu xuống. Dù có tức giận thế nào đi chăng nữa, quá khứ hạnh phúc cũng không trở lại được.

Cơ thể tôi vẫn còn ô uế, và tình hình vẫn còn tệ hại.

"Tôi hiểu rồi. Vậy thay vì chỉ xin lỗi... tôi muốn ông thể hiện qua hành động."

Tôi kiên quyết yêu cầu Quan chấp chính.

Thông thường, không ai dám có thái độ như vậy với một người quan trọng như ông ta, nhưng tôi là nạn nhân bị tên Anh hùng phá hoại cuộc đời tôi. Đòi hỏi họ phải chịu trách nhiệm là điều tất yếu.

"Hành động... ư? Tất nhiên, nếu là tiền bồi thường thì―"

"Tôi không quan tâm đến tiền! Nếu ông đã nghe từ Linh mục, ông biết tôi muốn trở về làng phải không?"

"Vâng, tôi biết. Nếu mong muốn của cô là trở về quê hương ngay lập tức―"

"Vậy thì, tôi có một yêu cầu."

Tôi không muốn tiền. Tôi chỉ muốn trở lại như cũ. Tôi chỉ muốn lấy lại hạnh phúc nhỏ nhoi mà tôi có thể sánh bước cùng bố mẹ và Alto.

"Quan chấp chính ― À không, phía Vương quốc có thể thông báo không? Rằng tôi đã bị Anh hùng Kouji mê hoặc và bị điều khiển... Rằng tất cả những sự kiện kinh hoàng trong quá khứ đều là do Anh hùng gây ra... Và xin hãy thông báo điều đó cho mọi người trong làng tôi."

"Ý cô là muốn chúng tôi, công bố điều đó cho làng cô dưới danh nghĩa của Vương quốc?"

"Đúng vậy. Nếu là từ phía Vương quốc, mọi người sẽ tin tưởng."

"..."

"Xin hãy giúp tôi! Tôi muốn lấy lại những gì đã mất! Tôi chỉ muốn có một cơ hội để làm lại từ đầu."

Nếu lời đề nghị này bị từ chối, tôi không biết phải làm gì nữa.

Tôi biết rằng thái độ ăn năn của Quan chấp chính hiện tại có nghĩa là ông ấy sớm muộn gì cũng sẽ công bố sự thật.

Nhưng một ngôi làng hẻo lánh xa xôi như quê hương tôi, những sự kiện ở Vương đô chỉ là tin đồn. Nếu tôi, người bị cho là phản bội tự mình giải thích, ai sẽ tin tôi chứ?

...Đó là lí do tôi không thể tự mình giải thích được. Tôi cần có sự giúp đỡ từ Vương quốc.

Sau một hồi im lặng, Quan chấp chính cuối cùng cũng mở miệng.

"Tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ gửi thông báo đến làng của Lina. Khi cô về đến, mọi người sẽ biết sự thật."

Những lời Quan chấp chính nói ra là điều tôi đã mong đợi.

Cảm giác như ánh sáng đã lọt vào con đường tăm tối kể từ khi tôi lấy lại được lí trí của mình - đó chắc chắn là hi vọng.

Tôi cảm thấy hạnh phúc... rất là hạnh phúc.

Dù đã trải qua nhiều điều tồi tệ, nhưng rõ ràng là vẫn còn Thần linh.

Tôi không nghĩ rằng mọi người sẽ tha thứ cho tôi ngay lập tức chỉ vì họ biết sự thật.

Tôi sẽ khóc, xin lỗi, cố gắng chuộc lỗi, và thậm chí có thể vẫn bị mắng.

Nhưng cuối cùng, chúng tôi sẽ làm lành.

Alto ơi - em sắp về đến nhà rồi.

Chỉ còn một chút nữa thôi, xin hãy đợi em.

Em có rất nhiều điều muốn nói với anh.