Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

155 1298

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

39 3362

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

10 36

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

29 147

Lý do cô bạn thuở nhỏ luôn ngăn cản tôi hết mình khi tôi tháo kính

(Đang ra)

Lý do cô bạn thuở nhỏ luôn ngăn cản tôi hết mình khi tôi tháo kính

夜道に桜

Đây là câu chuyện tình yêu học trò, nơi Haruto được bảo vệ vẻ bề ngoài, nhưng vẫn cố gắng tìm ra sự thật...

13 39

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

(Đang ra)

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

Yoru Sumino

Câu chuyện kể về Suzuki - một thanh niên hoàn toàn chán đời nhìn cuộc đời diễn ra nhàm chán trước mặt anh. Trong lúc đi học thì lại vô tình gặp được Chika.

3 11

Tập 03: Kết cục bi thương của cô gái làng quê - Chương 01: Con đã về

Cỗ xe ngựa dừng lại trước lối vào làng. Bước xuống xe, trước mắt tôi là cảnh sắc thân thuộc ngày nào.

Nước mắt cứ thế tuôn rơi.

……Tôi đã luôn khao khát được trở về. Trở về ngôi làng này, trở về quê hương của tôi. Tôi đã vô cùng mong mỏi được gặp lại Alto, bố mẹ, và tất cả mọi người trong làng.

Những cảm xúc kìm nén bấy lâu nay bỗng trào dâng. Hương thơm quen thuộc của quê nhà mà tôi đã sống mười mấy năm qua phảng phất đâu đây.

"Vậy thì, chúng tôi xin phép trở về Vương đô."

"Vâng, tôi cảm ơn mọi người rất nhiều!!"

Tôi cúi đầu cảm ơn những hiệp sĩ đã hộ tống tôi về làng, họ đáp lễ rồi quay ngựa trở về con đường cũ. Sau khi tiễn họ khuất bóng, tôi hít một hơi thật sâu và bước vào trong làng.

"...Con đã về."

Thì thầm khe khẽ, tôi cảm nhận rõ ràng mình đã thực sự trở về. Dù trải qua bao nhiêu khó khăn, tôi đã trở về nhà.

***

Tôi đi dạo một vòng quanh làng nhưng chẳng thấy ai. Lẽ ra mọi người đã được báo trước về sự trở về của tôi rồi cơ mà, họ đã đi đâu hết cả vậy?

"À, hay là... mọi người đang ở chỗ trưởng làng?"

Tôi chợt nhớ ra mỗi khi có sự kiện quan trọng, mọi người thường tụ tập ở nhà trưởng làng. Có khi nào... họ đang chuẩn bị điều gì đó cho tôi không nhỉ?

Họ biết tôi đã bị ma quỷ mê hoặc và lợi dụng. Với tấm lòng nhân hậu của mình, chắc hẳn họ đang chuẩn bị điều gì đó để động viên tôi.

Nghĩ đến đây, lòng tôi cảm thấy ấm áp lạ thường. Quả thực, nơi này chính là nhà của tôi. Tôi cảm nhận điều đó bằng cả trái tim.

"Mình muốn gặp lại mọi người sớm quá."

Tâm trạng u ám bỗng nở hoa, một tia sáng le lói trong tôi. Có lẽ đó chính là tia hi vọng.

Tôi đến nhà trưởng làng, đúng như dự đoán, tất cả dân làng đều đang tụ tập ở đó. Họ đang đứng trước cửa nhà và trò chuyện rôm rả.

Chắc hẳn họ đang nói về việc tôi trở về từ Vương đô. Đúng là mọi người đều rất tốt bụng.

Tiếc là tôi không thấy Alto và bố mẹ đâu, nhưng những người ở đây đều là những gương mặt quen thuộc.

Vì tôi cũng mới rời làng chưa lâu nên điều này cũng dễ hiểu thôi. Bà cụ hay cùng tôi uống trà, cô bạn thân hay hỏi chuyện tôi và Alto... Nhìn thấy mọi người, tôi cảm thấy vừa thân quen vừa vui mừng.

Họ vẫn chờ đợi tôi dù tôi đã gây ra bao chuyện tồi tệ. Sao tôi có thể không hạnh phúc cho được.

Cố kìm nén những giọt nước mắt chực trào, tôi cất tiếng gọi:

"Mọi người ơi!"

Cả làng ngạc nhiên quay lại nhìn tôi. Có biết bao điều tôi muốn xin lỗi, muốn chia sẻ.

Nhưng điều đầu tiên tôi muốn nói là—

"Con đã về... Con đã trở về rồi."

Tôi không chắc mình có cười tươi được không. Và rồi tôi lại bật khóc.

Cuối cùng, tôi đã có thể nói những lời này với mọi người.