Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 18

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 1003

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 159

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 167

Tập 02: Nỗi hối tiếc muộn màng - Chương 06: Sau cùng, mọi chuyện sẽ…

Nắm lấy chiếc khăn, tôi vội vàng đến phòng tắm.

Để làm sạch dơ bẩn — để phục hồi lại cơ thể đã bị ô uế.

Tôi cố gắng chà xát vùng bụng dưới của mình bằng chiếc khăn nhúng nước nóng.

Tuyệt đối không được để ai nhìn thấy thân thể có những chữ khắc ghê tởm này...

"Biến đi! Mau biến mất đi...!"

Tôi đã dùng hết sức để chà xát nhiều lần.

Nhưng dù có chà đến mức da đỏ ửng... nó vẫn không biến mất.

"Làm ơn... hãy biến mất đi... ư, a..."

Nó không thể phai đi.

Vì đây là thứ mà tôi đã yêu cầu một pháp sư khắc lên cho mình.

Và tôi đã được bảo rằng nó sẽ không bao giờ biến mất.

"Tuy khắc thì dễ nhưng nó sẽ theo cô suốt đời, cô hiểu chứ?"

"Tôi không quan tâm. Cơ thể của tôi thuộc về Kouji-sama mà."

"Được rồi. Cô chắc chắn sẽ không hối tiếc chứ?"

"Ừ, tôi không hối tiếc. Hãy mau khắc dấu ấn tình yêu của tôi cho Kouji-sama đi."

Tôi trong kí ức đã nói ra những câu đó với vẻ mặt vui vẻ.

Tôi chỉ còn lại sự hối tiếc. Tại sao tôi lại làm như thế này...

Khi nghĩ đến chuyện khắc dấu ấn vĩnh viễn trên cơ thể, nó không hề bình thường.

Tại sao không ai ngăn cản tôi? Tại sao không ai giúp tôi?

"Mình phải ăn nói thế nào với Alto đây?"

Nếu như anh ấy tha thứ cho tôi, thì tôi cũng không thể để anh ấy nhìn thấy cơ thể tôi nữa. Cơ thể này... là của riêng Alto mà!

Anh hùng... Kouji! Ngay cả khi chết, hắn ta vẫn khiến tôi phải đau khổ! Tại sao hắn lại là Anh hùng cơ chứ? Hắn mà là người cứu thế sao?! Đừng có đùa chứ!

Hắn ta đã phá hủy hạnh phúc của tôi, chia cắt tôi và người tôi yêu... hắn không phải Anh hùng. Kẻ dễ dàng giẫm đạp lên hạnh phúc của người khác, chính hắn mới là quỷ dữ!

...Sau này, tôi sẽ tham khảo ý kiến của Linh mục.

Có thể có cách để xoá bỏ nó.

Tôi không thể chịu đựng việc mang tên của kẻ quỷ dữ ấy nữa.

Nếu có thể, tôi muốn ghi đè nó bằng tên của Alto.

Alto có thể không thích, nhưng nếu là tên của anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ tha thứ cho tôi. Ôi, tôi không biết mình đang nghĩ gì nữa.

Tôi muốn quay trở lại những ngày hạnh phúc trước đây. Và một lần nữa được Alto yêu thương. Khi nhìn thấy cơ thể này không thể cứu chữa này, tôi càng ham muốn điều đó hơn.

...Tôi muốn xoá bỏ kí ức khủng khiếp với tên anh hùng đó.

Dù biết đó là một mong muốn ích kỉ, tôi vẫn không thể không nghĩ đến.

Âu cũng không thể tránh khỏi người khác có nghĩ tôi là ả phụ nữ tầm thường chỉ nghĩ đến bản thân.

Nhưng đó là cảm xúc thật của tôi.

Tôi không muốn sống cả đời với cái danh là kẻ phản bội, là người tình của tên anh hùng khốn đó.

Che phần đáng ghét của mình bằng khăn tắm, tôi ngâm mình vào bồn tắm.

Dù không thể làm sạch cơ thể một cách thực sự, nó vẫn giúp tôi bình tĩnh lại.

"Mình sẽ... quay về làng... quay lại bên Alto."

Như thể tự thôi miên mình, tôi thì thầm trong khi hình dung nụ cười của Alto, làm dấy lên tinh thần tôi dù có thể sẽ gục bất cứ lúc nào.

Dù có phải là lạc quan thái quá, thì tôi cũng phải như vậy. Bởi nếu không, hi vọng của tôi sẽ thực sự bị chấm dứt.

Dù kí ức và thân thể tôi có tồi tệ đến đâu, chúng chỉ là chuyện của quá khứ.

Tương lai của tôi vẫn chưa kết thúc!

Dù bây giờ tình hình có tồi tệ đến đâu, nếu cố gắng tiến về phía trước, tôi tin rằng sẽ có hi vọng.

Thế nên... cuối cùng, tôi tin rằng mọi chuyện sẽ kết thúc trong êm đẹp.

************

P/S: Giờ dịch lâu lâu thả vài chương để người ta biết đến NTR có tồn tại ở Hako. <(")