Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 73

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 148

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1824

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 90: Buổi hẹn hò đầu tiên với Hiyose

Hè này, ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè.

Tôi, Sorakaze Ritsu, đang chuẩn bị đi chơi với Hiyose Akari.

Tại điểm hẹn, tôi đứng chờ Akari.

Hôm nay, tụi tôi sẽ cùng đi chọn quần áo cho cậu ấy, như một lời hứa từ trước.

---

“Á! Sorakaze~!”

Một giọng nói tươi sáng, to rõ và quen thuộc vang lên.

Tôi ngoảnh mặt về phía đó, thấy Akari vừa vẫy tay vừa chạy ào đến chỗ tôi.

Kỳ nghỉ hè đã bắt đầu, nên dĩ nhiên Akari không mặc đồng phục.

Cậu ấy diện đồ cá nhân: một chiếc áo trễ vai, khoác ngoài là áo sơ mi mỏng hơi trong suốt, mát mẻ, bên dưới là váy ngắn.

Nhìn Akari như thế, tôi thoáng ngẩn ra. Rồi cậu ấy dừng lại ngay trước mặt tôi.

“Xin lỗi nha! Tớ để cậu đợi lâu hả?”

“Không, tớ cũng vừa tới thôi. Với lại, vẫn còn vài phút nữa mới đến giờ hẹn, cậu không cần xin lỗi đâu.”

“Vậy hả! Phù, may quá~!”

Akari thở phào nhẹ nhõm, rồi tiếp tục nói:

“Tối qua tớ đã chọn đồ cho buổi hẹn hôm nay rồi, nhưng sáng nay lại lăn tăn! Tưởng là dư dả thời gian, ai ngờ cuối cùng thành gấp gáp luôn!”

“Vậy à… Cảm ơn cậu.”

“Hả? Cảm ơn?”

Akari nghiêng đầu, kiểu như chẳng hiểu tôi đang cảm ơn cái gì. Tôi mỉm cười, giải thích:

“Tớ nghĩ cậu mặc gì cũng hợp cả, nhưng mà… cậu dành nhiều thời gian để chọn đồ vì buổi hẹn với tớ, tớ không cảm ơn sao nổi.”

“Ư…! V-Vậy hả…” Akari ngượng nghịu, rồi chợt chỉ vào áo tôi. “Này, Sorakaze. Tớ muốn hỏi… bộ đồ này…”

“Ừ? À, vì đây là buổi hẹn đầu tiên với cậu, tớ nghĩ nên mặc bộ mà tụi mình đã cùng chọn hôm trước. Thấy hợp hơn.”

“Trời ơi! Sorakaze, tớ thật sự thích cậu hết thảy luôn!”

Akari reo lên, rồi bất ngờ nhào tới ôm chầm lấy tôi.

Trước khi thành người yêu, chỉ cần chạm vào Akari thôi là tim tôi đã đập thình thịch không yên. Nhưng giờ đây, càng gần gũi, tôi càng thấy cậu ấy đáng yêu hơn.

…Đúng rồi.

Tôi cũng ôm lại Akari, thì thầm:

“Quên nói nãy giờ. Hôm nay cậu mặc đồ đẹp lắm, mà bản thân cậu thì lúc nào cũng đáng yêu.”

“Ư! C-Cảm ơn…! Sorakaze cũng thế, cool ngầu như mọi khi!” 

Akari cười tươi, má hồng hồng, siết chặt vòng tay ôm tôi. Rồi cậu ấy bỗng ngước lên, mắt long lanh nhìn vào môi tôi.

Nhưng chỉ vài giây sau, Akari lắc đầu nguầy nguậy, mặt đỏ bừng, lúng túng nói:

“T-Thôi nào! Đi chọn quần áo thôi!”

“Ừ.”

---

Chúng tôi bắt đầu bước đi trong phố, hướng tới cửa hàng quần áo.

Thị trấn này chính là nơi tôi và Akari từng đến để chọn đồ cho tôi. Mới vài tháng trôi qua, mọi thứ vẫn y nguyên – một không khí thời thượng, sang chảnh. Chỉ cần liếc quanh là thấy ngay những cửa hàng quần áo kính trong suốt, quán cà phê xịn sò, hay trung tâm mua sắm lộng lẫy.

“…Sorakaze, cậu có nhớ cuộc trò chuyện lúc tụi mình đi dạo ở đây không? Tớ từng hỏi liệu người ta có nghĩ tụi mình là người yêu khi thấy hai đứa đi cùng nhau không.”

“Ừ… Tớ nhớ.”

Hồi đó, tôi đáp kiểu:

“Có thể người ta nghĩ vậy, nhưng chắc cũng không đặc biệt đến mức nhìn là biết tụi mình là người yêu đâu.”

“Vậy… vậy hả?”

“Ừ. Trừ phi tụi mình nắm tay hay gì đó, thì chắc chắn ai cũng nghĩ là người yêu.”

Đại khái là thế.

“Hồi đó Sorakaze siêu chậm tiêu luôn! Cậu tưởng tớ không muốn bị người ta nghĩ là người yêu của cậu, đúng không? Trời ơi, lúc đó tớ đã thích cậu rồi mà!”

“Xin lỗi nhé…” Tôi cười khổ, rồi nắm lấy tay Akari. “Nhưng giờ thì tớ hiểu cảm xúc của cậu rồi. Và tớ cũng thích cậu, Akari.”

“Sorakaze…!”

Akari gọi tên tôi, siết chặt tay lại.

“Hehe… Tớ siêu thích cậu luôn.”

“Tớ cũng vậy, Akari.”

---

Sau đó, tụi tôi tay trong tay, đi dạo khắp phố như một cặp đôi thực thụ. Chúng tôi ghé vào cửa hàng, chọn quần áo cho Akari. Xong xuôi, cả hai kéo nhau đi cà phê, lượn lờ trung tâm mua sắm, và cuối cùng là về nhà Akari để cùng nhau tận hưởng buổi tối.