Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 78

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 167

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1833

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 62: Tôi, đã…

“Cảm… cảm ơn chị, Shirayuri-senpai.”

Bị Shirayuri-senpai bất ngờ ôm chầm lấy, lại thêm giọng điệu của chị ấy đột nhiên thay đổi, tôi không khỏi giật mình. 

Chị ấy quan tâm đến tôi, và vì tôi sẽ ở đây vài tiếng đồng hồ, dù lâu hơn dự kiến, nên tôi vội vàng nói lời cảm ơn. 

Ngay lập tức, Shirayuri-senpai buông tôi ra.

“Không có gì… Vậy thì, Ritsu-san, mời em vào nhà.”

“Vâng ạ.”

Tôi cởi giày, theo sự dẫn đường của Shirayuri-senpai bước vào trong.

“…”

Ngay khi bước qua cửa, tôi đã cảm nhận được mùi hương thanh lịch, sang trọng lan tỏa khắp ngôi nhà. 

Hành lang mà tôi đang đi qua được trang trí bằng những bình hoa đắt tiền và tranh vẽ trông như thuộc hàng “triệu đô”. 

Lần đầu tiên bước vào nhà một cô gái, cụ thể là nhà của Hiiragi, tôi cũng đã căng thẳng lắm rồi. Nhưng lần này, cảm giác hồi hộp lại hoàn toàn khác, như thể tôi vừa lạc vào một chiều không gian xa lạ.

Và rồi—

“Đây là phòng khách.”

Băng qua hành lang ngập tràn khí chất thượng lưu, Shirayuri-senpai dẫn tôi đến một không gian rộng mở và tuyên bố như vậy. 

Phòng khách này có một phần tường làm bằng kính, cho phép tôi chiêm ngưỡng khung cảnh thành phố từ tầng 50. 

Trần nhà cao vút, không gian rộng rãi. 

Một màn hình siêu to khổng lồ, một chiếc bàn sáng bóng phản chiếu ánh sáng, trông đắt đỏ đến mức tôi không dám chạm vào. 

Xung quanh bàn là những chiếc sofa bọc da êm ái, được sắp xếp bao bọc hai cạnh bàn. 

Đỉnh cao nhất là, trong phòng khách mà lại có một cầu thang siêu thời thượng, như thể bước ra từ tạp chí thiết kế nội thất.

“Em đã phải di chuyển đến đây trong tình trạng sức khỏe không tốt, chắc hẳn rất mệt. Mời em ngồi xuống sofa bên kia nghỉ ngơi.”

“Dạ, vâng ạ!”

Tôi vẫn còn đang choáng ngợp, cảm giác như mình vừa bước vào một thế giới khác. Nhưng theo lời Shirayuri-senpai, tôi ngoan ngoãn ngồi xuống sofa. 

Một lát sau, chị ấy cũng ngồi xuống ngay bên cạnh tôi.

“Ritsu-san, như chị đã nói, em không cần phải căng thẳng quá đâu. Chị mang nước cho em đây, uống một chút để bình tĩnh lại nhé.”

“Cảm ơn chị…”

Tôi nhận cốc nước trong suốt, nhấp một ngụm, rồi đặt cốc lên chiếc bàn trước mặt, đoạn mở lời:

“Nhưng mà, bảo không căng thẳng thì khó lắm ạ. Căn nhà này, từ nội thất đến mọi thứ, đều toát lên vẻ cao cấp đến mức… tớ không biết phải diễn tả thế nào nữa.”

“Ra vậy. Chị nghĩ rằng đồ đạc chất lượng cao sẽ mang lại sự thoải mái, nhưng hóa ra lại khiến em cảm thấy không tự nhiên, đúng không?”

Shirayuri-senpai gật gù, rồi tiếp tục, giọng điệu nhẹ nhàng:

“Vậy thì…”

Chị ấy rút điện thoại ra, với vẻ mặt bình thản như thể đang nói chuyện thời tiết, tuyên bố:

“Chị sẽ lập tức thay toàn bộ đồ đạc trong nhà này bằng những thứ giống hệt nhà của Ritsu-san.”

“Hả!?”

Thay hết mọi thứ trong nhà!?

“Vậy nên, nếu được, em có thể cho chị biết hãng sản xuất đồ nội thất trong nhà em không… À, mà thay luôn cả căn nhà cũng là một ý hay—”

“Kh-Khoan đã! Lúc mới vào tớ hơi choáng thật, nhưng giờ ngồi trên sofa, nói chuyện với Shirayuri-senpai thế này, tớ thấy bình tĩnh hơn rồi! Tớ nghĩ, quan trọng không phải nơi chốn, mà là con người.”

“...! Thật sao? Nếu được nói chuyện với chị mà em cảm thấy bình tĩnh, thì chị không còn gì vui hơn nữa.”

Shirayuri-senpai mỉm cười rạng rỡ, đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy chiếc điện thoại, trông chị ấy hạnh phúc đến lạ. 

Thay toàn bộ đồ đạc, thậm chí là cả căn nhà? 

Người bình thường chắc sẽ nghĩ đó là lời đùa. Nhưng với Shirayuri-senpai, tôi dám cá chị ấy nói thật, và còn nghiêm túc 100%! 

Dĩ nhiên, tôi không thể để chị ấy làm chuyện điên rồ chỉ vì tôi thấy “không thoải mái”. 

Hơn nữa, dù chỉ là câu nói buột miệng, nhưng ngồi đây, trò chuyện với Shirayuri-senpai như thường lệ, tôi thực sự thấy lòng mình dịu lại.

“Cùng với Shirayuri-senpai, dù ở đâu, tớ cũng cảm thấy bình yên như thường, mà còn vui nữa.”

“...!”

Tôi vừa nghĩ gì nói nấy, thì Shirayuri-senpai đột nhiên mở to mắt.

“Không được, Ritsu-san.”

“Hả?”

Má chị ấy ửng hồng, giọng nói trở nên ngọt ngào lạ lùng. 

Tôi ngẩn người, còn Shirayuri-senpai thì đặt chiếc điện thoại xuống bàn, khẽ nghiêng người về phía tôi trên sofa, thì thầm:

“Nếu em nói những lời như thế, chị… chị sẽ không kìm được nữa đâu…”