Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 65

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 26

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4535

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1378

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 51

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

548 1511

Quyển 4 - Hành Trình Đến Yamashiro - Chương 32 – Tu Luyện Nguyệt Hoa

Ngôi làng nhỏ ven hồ Biwa chìm vào đêm khuya. Lily và Shimizu tạm gác lại mọi chuyện, bắt đầu tu luyện.

Dù Cung điện Biwa sắp mở cửa, nhưng không ai biết chính xác thời gian. Lily quyết định chờ thêm mười đến mười lăm ngày nữa. Nếu không thấy động tĩnh, Cô sẽ lên đường tiếp – bảo vật tuy quan trọng, nhưng việc Tây hành cũng không thể trì hoãn mãi.

“Chị Shimizu, bí pháp linh lực chị tu luyện là gì vậy?”

“Thông Linh Thần Thuật Hachiman của gia tộc Genji.” Shimizu trả lời, “Nhưng bí pháp chị có chỉ dừng ở Thức Hồn thất giai. Nếu không giác tỉnh, chị không thể đột phá Hồn Ngọc. Chúa công Kamakura không truyền thụ phương pháp đột phá cho chúng ta.”

“Vậy chị tu luyện Nguyệt Hoa của em đi! Đây là bí pháp chân chính có thể đạt tới cảnh giới tối cao! Cả Kiếm pháp Tsukuyomi nữa!”

“Lily, Kiếm pháp Tsukuyomi thì chị có thể thử. Nhưng bí pháp linh lực một khi chọn rồi thì không thể thay đổi. Linh cung của chị đã ghi nhớ đặc tính và nhịp điệu riêng, gần như không thể thay đổi.”

“Vậy à... Thế bí pháp của chị có phần tiếp theo không?”

“Tất nhiên là có. Thông Linh Thần Thuật Hachiman chỉ truyền thụ cho trực hệ nhà Genji. Chúa công Kamakura, Yoshitsune Đại nhân đều tu luyện bí pháp này. Nhưng chị chỉ có phần đầu...”

Lily gật đầu đầy tiếc nuối:

“Chị à, Tây Quốc là quê hương của nhà Genji. Biết đâu chị có thể tìm được phần sau ở đó.”

“Ừ.” Shimizu đồng ý, “Tu luyện linh lực là quá trình dài, không vội được.”

“Vậy chị, chúng ta ra ngoài luyện kiếm nhé? Chị đỡ hơn chưa?”

“Không sao rồi. Dây lụa em cho rất hiệu quả, vừa mềm mại lại có tác dụng chữa lành. Cảm ơn em.”

“Tốt quá! Vậy chị, em sẽ dạy chị Kiếm pháp Tsukuyomi.”

Shimizu gật đầu, dù trong lòng hơi ngại ngùng, bị em gái dạy dỗ quả là mất mặt.

Nhưng Shimizu không thể vào không gian gương, nên hai người ra khu rừng trống sau làng. Đêm khuya thanh vắng, cách xa làng hàng trăm mét, không ai làm phiền.

Lily biểu diễn hai thức đầu tiên của Kiếm pháp Tsukuyomi.

“Chị Shimizu, chị tập theo em nhé.”

“Ừ.”

Tuy nhiên…

Suốt nửa đêm, Shimizu – người thường không dễ đổ mồ hôi – giờ đã ướt đẫm.

Cô ném kiếm xuống, quỳ gối thở dốc.

“Không được... Kiếm pháp này thật sự có tác dụng không? Chị không cảm nhận được gì, ngược lại còn thấy sức lực trôi đi nhanh chóng, mệt mỏi, thậm chí khó chịu...”

“Không thể nào! Chị à, đây là Kiếm pháp Tsukuyomi chân chính! Em càng luyện càng khỏe, càng nữ tính hơn mà!”

Lily không nói dối. Sau khi luyện thành thức đầu tiên, Cô cảm nhận rõ khí chất Thiên nữ trong người. Nếu là đàn ông, chắc chắn sẽ bị hấp dẫn bởi cơ thể này.

“Thật sự tốt thế sao?” Shimizu đỏ mặt hỏi.

“Đúng vậy! Em biểu diễn lại một lần nữa, chị xem kỹ nhé.”

Shimizu thiên phú tuyệt đỉnh, có lẽ chỉ kém Lily chút ít. Kiếm pháp thông thường, Cô chỉ cần xem qua là nhớ.

Cô tập trung toàn lực, kiên trì luyện theo động tác của Lily, dù có phần không thoải mái.

Đột nhiên...

“Ực!”

Shimizu phun một ngụm máu, ngã quỵ xuống đất.

“Chị Shimizu!” Lily hoảng hốt ôm lấy Shimizu, “Chị sao vậy!?”

Shimizu mặt mày tái mét: “Không được... Khi chị cố gắng bắt chước hoàn toàn động tác và nhịp điệu của em, huyết mạch đảo ngược, linh hồn như bị xé toạc... Cảm giác cơ thể sắp bị một sức mạnh kinh khủng phá hủy vậy... Không! Kiếm pháp này, chị không thể luyện được! Nếu cố quá, sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

Lily sửng sốt: “Sao lại thế...?”

Nhìn tình trạng của Shimizu, Lily xác nhận rằng Shimizu thật sự không thể, hoặc không tương thích để tu luyện Kiếm pháp Tsukuyomi.

Thật khó hiểu! Kiếm pháp bình thường, dù không luyện thành cũng không đến nỗi phản phệ như vậy.

Tại sao Shimizu không thể luyện Kiếm pháp Tsukuyomi?

Chẳng lẽ chỉ có “Kagami-Onna” mới có thể tu luyện?

Lily chưa thể khẳng định điều gì.

Cô đỡ Shimizu về phòng. Shimizu nằm trên đệm, yếu ớt thở dốc.

“Lily... chị cần nghỉ ngơi... Em tự tu luyện đi nhé...”

Đúng vậy, Shimizu hôm nay mất máu quá nhiều – từ dưới lên trên – tình trạng tự nhiên suy yếu.

“Xin lỗi chị... Đều tại em tự ý... mới khiến chị thành ra thế này...” Lily vừa lo lắng vừa áy náy.

“Ừ, đúng là tại em. Đợi chị khỏe lại, sẽ đánh đòn em.”

“Chị! Thôi…thôi vụ đánh đòn đi mà...” Lily đỏ mặt, tỏ vẻ khó xử.

Càng mạnh mẽ, càng có địa vị, tâm tình Lily càng thay đổi. Giờ đây, Cô đã là một nữ samurai mạnh mẽ, có địa vị và trách nhiệm. Việc bị các chị trừng phạt như ngày xưa khiến cô càng thêm xấu hổ, càng không muốn chấp nhận.

Nhưng lời nói đùa của Shimizu khiến Lily yên tâm phần nào – ít nhất Shimizu không thực sự giận, phản phệ có lẽ không quá nghiêm trọng.

Lily mang nước lau người cho Shimizu, rồi để cô ấy ngủ yên. Còn bản thân, Cô bắt đầu tu luyện.

Bước vào không gian gương, Lily nhìn thấy cơ thể mình, mặc trang phục mỏng manh gợi cảm, đẹp hơn cả con gái nhưng bản chất lại là nam nhi, quả thực xấu hổ. Cô không muốn nói chuyện với Kagura, lặng lẽ trốn vào phòng có thạch bia Nguyệt Hoa.

Giờ đây, Lily đã đạt tới cảnh giới Hồn Ngọc, có thể tiếp tục tu luyện Nguyệt Hoa từ quyển thứ ba.

Quyển thứ ba đến thứ chín được khắc trên bia đá, mỗi dòng chứa hàng chục đến trăm chữ.

Lily quỳ trước thạch bia, bắt đầu đọc chữ. Không chỉ ý nghĩa của văn tự, mà cả khí thế uy nghiêm nhưng thanh nhã từ nét khắc cũng giúp cô thấu hiểu sâu sắc hơn.

Luyện thành dòng thứ chín, Hồn Ngọc sẽ đạt tới cực hạn. Sau đó là khó khăn lớn thứ nhì trên con đường thăng tiến của một Nguyền kiếm cơ: đột phá cảnh giới “Vĩnh Tục”!

Nhưng còn xa lắm. Lily tập trung tu luyện từ dòng thứ ba.

Trong không gian gương, tốc độ tu luyện nhanh gấp bội. Nhưng một số bước yêu cầu cơ thể tiếp xúc với ánh trăng. Lily cởi áo ngoài, để ngực trần dưới ánh trăng rọi vào phòng, ý thức vẫn ở trong không gian gương. Dần dần, Cô cảm nhận được sự liên kết giữa linh hồn và thể xác.

Ánh trăng mát dịu thấm vào da thịt, hòa quyện với cảm ngộ từ Nguyệt Hoa – quan sát trăng, thấu hiểu vẻ đẹp và bí ẩn của nó.

Mặt trăng, là tồn tại vĩnh hằng chỉ sau mặt trời. Thống trị màn đêm, sở hữu sức mạnh vượt xa phàm nhân, yêu ma, thậm chí cả triều đại Heian!

Quan sát trăng, cảm ngộ trăng, chính là cảm ngộ sức mạnh vĩnh hằng ấy.

Đó là bản chất của Nguyệt Hoa – thấu hiểu sự vĩ đại của mặt trăng!

Tự nhiên vốn chứa đựng vô số lực lượng khó tưởng tượng. Có người cảm ngộ lửa, có người thấu hiểu sinh mệnh, có người từ mưa gió mà ngộ đạo. Còn Nguyệt Hoa, chính là cảm ngộ mặt trăng – vầng trăng khuyết, trăng tròn, trăng lên, trăng lặn, tựa như thấu hiểu cuộc đời hùng vĩ nhưng thanh nhã của Đại thần Tsukuyomi.

Dù chỉ hấp thu một tia sáng nhỏ, cũng mang lại lợi ích khôn lường.

Lực lượng đến từ đâu, cách ngưng tụ, cách vận hành – đó là căn bản của Nguyệt Hoa linh lực tu hành!

Nâng cao cảnh giới không chỉ là mở rộng dung tích linh lực, mà quan trọng hơn là nâng cao cảnh ngộ.

Từ dòng thứ ba, Lily mới thực sự cảm nhận được sự mênh mông của Nguyệt Hoa chi đạo. Quyển đầu chỉ là căn bản hấp thu linh lực.

Chỉ khi cảm ngộ mặt trăng sâu hơn, cao hơn, mới có thể khiến Hồn Ngọc trong cơ thể dần biến hóa, dung hợp Nguyệt Lực vào linh lực.

Dù chỉ một tia, cũng cực kỳ kinh khủng.

Nhưng quá khó.

Hiện tại, Lily chỉ cảm nhận mơ hồ ánh trăng.

Khi mở mắt, trời đã rạng sáng. Không có trăng, tu luyện Nguyệt Hoa cũng không còn ý nghĩa. Lily nhận ra, các pha trăng khác nhau cũng ảnh hưởng khác biệt đến cảm ngộ:

Không trăng: Cảm giác trống rỗng.

Trăng tròn: Cơ thể nhạy cảm nhất, trực giác sắc bén nhất.

Trăng khuyết: Dễ dẫn đến cảm ngộ bi thương.

Mặt trăng – tồn tại vĩnh hằng. Con đường Nguyệt Hoa mới chỉ bắt đầu. Một đêm dưới sự chỉ dẫn của dòng thứ ba, Lily mới chỉ có phương hướng và cảm giác mơ hồ. Để thực sự tiến bộ, để có được Nguyệt Lực, còn rất xa...

Cứ từ từ. Với không gian gương và sự nhạy cảm thiên phú, tốc độ tu luyện của Lily đã được xem là “biến thái” ở Đông Quốc.

Chị Shimizu vẫn đang ngủ. Lily không nỡ đánh thức, Cô bước đến cửa sổ, nhìn chiếc lâu thuyền vẫn đậu bên bờ. Trên phố, số lượng samurai và cao thủ dường như đã tăng lên nhiều so với đêm qua.

Hồ Biwa dù đẹp, nhưng đông người quá, Lily không thể xuống tắm. Cô đành ra suối nước nóng sau quán trọ.