Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 112

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 31

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4535

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1381

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 52

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

548 1521

Quyển 4 - Hành Trình Đến Yamashiro - Chương 31 – Kyūbōzu

Ở bờ đông hồ Biwa, một vùng nước hoang vu phủ đầy lau sậy cao ngất. Thuyền nhỏ nếu lạc vào đây, khó lòng tìm được lối ra.

Sâu trong những lớp lau sậy chồng chất, nơi quanh năm âm u, bốc mùi ẩm mốc, lũ Kappa màu xanh lục đen sống lẫn trong bóng tối.

Trên một hòn đảo nhỏ chỉ dài chừng mươi mét, ngồi một con Kappa khổng lồ. Khác với đồng loại thân hình mảnh khảnh, nó cao tới sáu, bảy mét, bụng phệ, da dày như tê giác, cánh tay to như thân cây. Đầu nó đầy sẹo và vết thương, dấu tích của vô số trận chiến mà nó luôn là kẻ chiến thắng.

Chiếc mỏ vịt khổng lồ mở ra có thể nuốt chửng cả con lợn. Đôi mắt nhỏ màu vàng hổ phách lạnh lùng, ánh nhìn khiến người ta đứng tim.

Xung quanh nó, hàng trăm Kappa lớn nhỏ tụ tập, già trẻ đủ cả, trông hung dữ hơn hẳn lũ Kappa thông thường.

"Kyūbōzu Đại nhân! Tin đồn có lẽ là thật! Mấy ngày nay, nhiều samurai đã tới làng ven hồ, cả những cao thủ từ Tây Quốc nữa! Có vẻ như Cung điện Biwa sắp mở cửa rồi!" Một tên Kappa trồi lên mặt nước báo.

Kyūbōzu khổng lồ ngâm chân dưới nước, há mỏ vàng cứng ngắc, giọng nói trầm đục đầy uy hiếp:

"Bờ đông hồ Biwa là lãnh địa của Kappa! Tất cả bảo vật trong hồ đều thuộc về chúng ta! Lũ người phàm dám tranh đoạt dưới nước ư? Chẳng khác nào tự sát!"

"Kyūbōzu Đại nhân nói chí phải! Dưới nước, lũ samurai chẳng là gì cả!"

"Cung điện Biwa... ta đã chờ đợi truyền thuyết này từ khi còn bé hơn các ngươi. Bảo vật trong cung điện ấy, ta nhất định phải lấy được! Tất cả xuất phát ngay! Khi cung điện mở cửa, những kẻ có huy bài chia nhóm ba người xông vào cướp báu. Ai không có huy bài, ở ngoài chặn giết lũ samurai!" Kyūbōzu ra lệnh.

"Tuân lệnh Kyūbōzu Đại nhân!"

"Giết sạch samurai loài người! Cướp bảo vật!"

"Cướp bảo vật!"

Khi đám Kappa lắng xuống, Kyūbōzu chợt nhớ điều gì đó: "Còn tin tức gì về 'Kiếm nữ' ở Đông Quốc không?"

"Kyūbōzu Đại nhân," một tên Kappa màu nâu vàng nhỏ con lên tiếng, "Kiếm nữ nghe nói đã tới Núi Ooe ở Tây Quốc, nhưng không có tin tức nào về việc cô ta xuất hiện quanh hồ Biwa."

"Núi Ooe? Hahaha... mặc kệ cô ta. Kiếm nữ đó chẳng khác nào đi tìm cái chết."

"Thưa ngài, còn tin đồn rằng 'Kagami-Onna' của Kanto cũng đã tới Tây Quốc."

"Kagami-Onna?" Kyūbōzu tỏ ra không hứng thú, "Chuyện của Kagami-Onna, tộc Kappa chúng ta không can dự."

"Xuất phát! Đã đến lúc để lũ samurai trên đời biết danh tiếng của Kappa hồ Biwa!" Kyūbōzu gầm lên một tiếng, nhảy ùm xuống nước, tạo nên cột sóng khổng lồ trước khi lặn sâu, biến thành bóng đen khổng lồ bơi về phía trước. Hàng trăm Kappa cũng lặn theo sau.

...

...

Lúc này, Lily đã trở về quán trọ.

"Em đi đâu vậy?" Shimizu dường như đã khỏe hơn.

"À... em ra ngoài đi dạo thôi. À đúng rồi, chị Shimizu..."

"Đi dạo? Em lại gây chuyện gì ngoài đó vậy? Động tỉnh lớn thế kia, làm sao chị không nghe được." Shimizu trừng mắt, "Nói cho chị biết, người đàn ông cao lớn đi cùng em là ai?"

"Đàn ông?" Lily ngớ người.

"Chị nói huynh trưởng Tenba Goro à? Em gặp anh ấy ở quán rượu. Anh ấy thích uống rượu nhưng không có tiền trả, nên em mời..."

"Cái gì!?" Shimizu giật mình, túm lấy tay áo Lily: "Em... em chủ động mời đàn ông uống rượu? Nữ samurai Đông Quốc nào lại không biết xấu hổ như vậy chứ? Có bị hắn sàm sỡ không?"

"Ơ... chị Shimizu à, không phải vậy đâu..." Lily vừa bực vừa buồn cười.

Thấy Shimizu lo lắng, Lily nói: "Nếu chị không muốn nghe giải thích, chi bằng cứ phạt em đi."

Cô quay người đi, tỏ vẻ giận dỗi.

"Không phải vậy! Chị chỉ lo cho em thôi. Đàn ông trên đời này không có ai tốt cả. Em ngây thơ quá, chị sợ em bị lừa gạt."

"Chị Shimizu yên tâm đi. Em hiểu đàn ông hơn chị tưởng đấy. Nhưng Huynh trưởng Tenba Goro... thực sự không phải loại người đó. Dù em thừa nhận, đàn ông chính trực, hào hiệp và mạnh mẽ như anh ấy rất hiếm."

"Hiểu đàn ông hơn chị tưởng? Lily... em nói cái gì vậy? Chẳng lẽ em đã có... kinh nghiệm?" Shimizu vừa xấu hổ vừa tức giận.

"Không phải vậy!" Nhưng chuyện này, Lily khó lòng giải thích với Shimizu.

Trong khi Lily kể cho Shimizu nghe về Cung điện Biwa, trên mặt hồ Biwa đêm ấy, một chiếc lâu thuyền đen kịt tiến vào.

Trong thuyền là nhóm samurai Tây Quốc toát ra khí tức âm lãnh nhưng cực kỳ mạnh mẽ.

Đứng đầu là một nam tử đẹp như hoa nhưng khiến người ta khiếp sợ – Sakanoue no Tamurakonoe.

"Konoe Đại nhân! Phía trước có một ngôi làng ven hồ." Một samurai mặc áo trắng viền đỏ, sau lưng thêu chữ "Maro", tóc ngắn dựng đứng báo cáo.

"Làng ư? Tốt. Bờ đông hồ Biwa chỉ có một ngôi làng. Nghe nói lối vào Cung điện Biwa nằm gần đó. Cập bến thôi." Konoe ra lệnh.

"Làng! Được vào làng chơi rồi!"

"Ui, chúng ta không phải để chơi. Em phải chuẩn bị cùng Taishin và ta xuống nước, vào Cung điện Biwa." Konoe nói.

Kiuchidera Tesshin, người luôn đeo mặt nạ trắng, ngồi im lặng một góc.

Đột nhiên, cả con thuyền rung chuyển. Một tiếng kêu dài vang lên.

"Điện hạ! Có quái điểu!"

"Gì? Quái điểu? Ở đâu, ở đâu?" Ui tỏ ra hào hứng.

Một bóng đen lao vút qua mũi thuyền. Ngọn gió mạnh do nó tạo ra quật ngã tên samurai tóc dựng, con thuyền chao đảo dữ dội.

Một lúc sau, bóng đen quay lại: "Xoẹt!"

Một mảng lớn mái thuyền bị xé toạc.

"Hahaha! Quái điểu trông mạnh quá nhỉ!" Ui bị hất văng khỏi thuyền, dùng sợi dây Kendama quấn vào cột thuyền, đong đưa trên không, cười khoái trá.

"Konoe Đại nhân, đó là yêu quái Hồn Ngọc sơ kỳ! Thuyền này không chịu nổi! Nếu cứ tiếp tục, thuyền sẽ lật mất!"

Konoe lạnh lùng đứng dậy, bước ra mũi thuyền, đối mặt với con quái điểu đang lao tới.

Con quái điểu sải cánh dài mấy trượng, tốc độ nhanh như chớp!

Trong chớp mắt, nó hóa thành năm bóng đen...

Konoe rút kiếm.

Không ai kịp nhìn thấy đường kiếm của hắn, chỉ thấy hắn đặt tay lên chuôi kiếm và kết thúc tư thế chém.

"Rào rào..."

Vô số lông đen rơi lả tả trước mặt Konoe.

Con quái điểu bị chém làm đôi, rơi xuống hồ, tạo thành hai cột nước.

Toàn bộ quá trình diễn ra mượt mà như cắt bơ, không một chút chấn động.

"Cộp!" Hai nửa Hồn Ngọc lấp lánh của con quái điểu rơi xuống boong thuyền, lẫn trong lông và máu.

Konoe một kiếm tất sát quái điểu Hồn Ngọc sơ kỳ, chết mà không kịp phản kháng.

"Nhanh quá! Cả ta cũng không thấy ngài ấy ra kiếm." Kiuchidera Tesshin toát mồ hôi lạnh, "Xét về tốc độ, liệu Tây Quốc có ai sánh được với Konoe Đại nhân?"

"Konoe anh tuyệt quá! Chỉ có Ui nhìn thấy đường kiếm của anh thôi! Hihihi!" Ui đu trên dây Kendama, lắc lư ngoài mạn thuyền.

Konoe không màng tới việc dễ dàng giết yêu quái Hồn Ngọc. Hắn cắm thanh Tachi sau lưng, đứng hóng gió hồ, mái tóc dài bay trong gió.

"Bảo vật của Cung điện Biwa, một khi ta xuất thủ, ai dám tranh? Chẳng lẽ có ai nhanh hơn con Yêu Điểu này?"

"Kyo" – tên con quái điểu từng gieo rắc kinh hoàng cho dân làng quanh hồ Biwa. Mỗi khi nó xuất hiện, không ai dám ra khỏi nhà.

Nhưng hôm nay, nó bị Sakanoue no Tamurakonoe một kiếm giết chết, chỉ càng khẳng định truyền thuyết về tốc độ của hắn.

Người ta đồn rằng, trong cùng một cảnh giới, không ai có thể nhanh hơn Konoe.

Chiếc thuyền cập bến. Ui nhảy xuống, chạy vào làng chơi đùa. Konoe và những người khác ở lại thuyền.

"Mua đồ ăn và vật dụng." Konoe ra lệnh, "Nhớ, không gây chuyện, không ồn ào. Mục tiêu của chúng ta chỉ có bảo vật trong Cung điện Biwa. Đừng sinh sự."

"Tuân lệnh, Konoe Đại nhân." Những samurai trẻ lần đầu thấy Konoe xuất kiếm, tràn đầy ngưỡng mộ.

Lúc này, Lily và Shimizu đang trong quán trọ. Sau khi giải thích xong chuyện kết nghĩa với Tenba Gorō, Shimizu cuối cùng cũng hiểu.

Do trận chiến diễn ra quá nhanh và bị cách âm bởi đá trận pháp, Lily không hề hay biết.

Giờ Shimizu mới tha thứ cho Lily, cùng Cô đứng trên lầu ngắm cảnh hồ đêm.

"Cung điện Biwa... ra là vậy. Nhưng Lily này, với đàn ông, em phải cảnh giác. Đừng tin tưởng quá." Shimizu nhìn chiếc lâu thuyền đậu xa xa.

"Chị yên tâm, em có chừng mực mà." Lily nhìn thấy một cô bé vận Kariginu, vui vẻ nhảy lên bờ, chạy vào làng.

Cô bé tỏ ra hứng thú với cửa hàng, đèn lồng, đồ chơi, cả những samurai qua lại. Khi thấy hai chị em đứng trên lầu, cô bé nheo mắt cười, vẫy tay chào.

"Thật là một đứa trẻ hoạt bát." Lily nghĩ thầm, cũng cười lại.