Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7065

Imperfect Girl

(Đang ra)

Imperfect Girl

NISIO ISIN

Tôi mất đến 10 năm để viết ra cuốn sách này.

11 9

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

268 1251

BLADE & BASTARD

(Đang ra)

BLADE & BASTARD

Kagyu Kumo

Cuộc sống lay lắt, ngập trong thù ghét và tro tàn ấy bắt đầu thay đổi khi hắn gặp gỡ Garbage, một kiếm sĩ trẻ tuổi, tàn dư của một tổ đội bị thảm sát…

3 16

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

(Đang ra)

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

Entrail_Jl

Một câu chuyện lấy cảm hứng từ SCP, nhưng mang một màu sắc hoàn toàn mới!

8 20

Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường - Chap 17: Tôi Không Giỏi Chiến Đấu Lắm

Một vài phút sau, Quản gia Yang đã dẫn Emily ra khỏi Đại Học Mo.

Vào khoảng khắc này, lối ra của đại học đã chật kín người.

Phụ huynh với khuôn mặt thất thần, các đơn vị cảnh sát đang cố giữ trật tự, lính cứu hoả lao vào biển lửa hết lần này đến lần khác... và tất nhiên là, một mớ phóng viên đang cố gắng tìm nhân chứng.

Quản gia Yang che chắn cho Emily trong khi từng bước dìu cô về chiếc xe của mình.

Một phóng viên đã nhìn thấy họ và ngay lập tức đẩy dòng người đi, đi thẳng đến chỗ của Emily.

"Cô gái bé nhỏ, bọn tôi đến từ đài phát thanh thành phố Mo. Em vừa ra khỏi trường đúng không? Bọn tôi có thể xin vài phút phỏng vấn được không?"

Phát thanh viên đã chặn đường Emily với không một chút do dự. Mặc dù tông giọng của anh nghe rất lịch sự, dáng vẻ của anh đã nói lên rằng anh sẽ không từ bỏ cho đến khi anh đạt được những gì mình muốn.

Ngay khi người phát thanh chặn đường cô, thì người cầm máy quay đã chạy lại cùng anh, chỉ thẳng camera vào cô bé trước khi cô kịp phản ứng.

Bị bất ngờ, Emily đứng bất động, không biết phải làm gì tiếp theo.

'Hừ..!"

Quản gia Yang ho mạnh một tiếng, khuôn mặt nghiêm nghị của ông tối sầm lại.

Những phát thanh viên vô liêm sỉ này sẽ làm mọi thứ để có một bài thanh chấn động.

Cô tiểu thư của ông vừa sống sót sau một thảm hoạ và có thể vẫn còn sang chấn sau sự kiện ấy. Cô vừa bình tĩnh lại được một chút, và bọn người này lại dám động chạm đến vết thương này của cô.

Làm thế nào mà Quản gia Yang bình tĩnh được trong tình huống này chứ.

"Lũ sâu bọ khốn nạn, né tiểu thư ngay lập tức!"

Quản gia Yang lên tiếng một cách giận dữ, tông giọng cùng ánh mắt đáng sợ của ông làm người phát thanh kia phải lùi lại hai bước.

Nhiều năm của huấn luyện và kỉ luật đã giữ ông lại trước khi ông nói lên những thứ không nên nói.

Có lẽ do chính điều đó mà người phát thanh kia cắn chặt răng lại, liều lĩnh đi lên. Anh ta tiến lại gần, đua thẳng chiếc micro ngay dưới mũi của Emily.

"Tin tức kiểu này phải cả trăm năm có một! Nếu tôi có thể làm được, thì một lần thăng chức và tăng lương là chắc chắn rồi!"

Người phát thanh thầm nghĩ với bản thân rằng người đàn ông già này và cô bé nhỏ nhắn dễ thương kia không thể nào là một người có địa vị cao được.

Còn về nhân tính thì.... Anh đã quăng nó đi khi mà anh làm cái nghề này rồi.

"Cô bé này, chúng tôi thuộc một nhà đài rất uy tín, và bọn tôi cũng vừa biết được sự thật. Làm ơn hãy hợp tác với chúng tô-"

Ngay trước khi anh ta vừa nói cong, anh ta đã bị cắt ngang bởi.. một nắm đấm nhắm thẳng vào mặt anh ta.

BỤP!

Nắm đấm của Quản gia Yang đấm thẳng vào mặt của tên phát thanh kia, khiến hắn đâm sầm xuống đất.

Lực đấm mạnh đến mức mặt của hắn méo mó vì đau đớn, một vài cái răng đã bay ra.

Nỗi đau thấu xương này hắn chưa được trải nghiệm bao giờ, khiến hắn ngã nhào ra đất, ôm mặt khóc thét, không thể nói ra một câu nào.

"Đấm mạnh vãi luôn..."

Emily bị bất ngờ trước điều đó.

Đòn đánh của Quản gia nhanh đến mức cô không nhìn thấy gì.

Hơn nữa là, ông đã tính toán trước khi đấm; nó gây nỗi đau thấu trời nhưng tránh để lại trấn thương lâu dài.

Người đàn ông nhìn giản dị này... chắc chắn là đã qua đào tạo, có khi là một binh sĩ đã giải nghệ. Người như này không phải có tiền cũng thuê được.

Sự phát hiện này làm Emily bắt đầu tò mò về gia thế của mình.

"Tên khốn ngu học. Đôi khi ngươi cần phải ăn đòn trước khi hiểu được nghĩa của 'Tôn trọng người khác'."

Ông tháo bỏ chiếc găng của mình, nhận thấy rằng chúng đã dính nước bọt của tên kia. Mặt của ông ánh lên sự kinh tởm.

Ông ném nó vào thúng rác gần đó, sửa lại cổ áo với điệu bộ uy phong, rồi từ từ phủi bụi trên tay áo mình.

"Đống tiền này sẽ lo liệu viện phí cho ngươi."

Ông đặt vài phong thư trên đất, rồi quay về phía Emily và cúi trước cô một cách lịch sự.

"Thứ lỗi cho tôi thưa tiểu thư, vì đã mất kiểm soát trước mặt cô."

Đây là lần đầu tiên mà Quản gia Yang đã đánh ai đó trước mặt Emily.

Ông đã lo rằng điều này có thể sẽ làm Emily khiếp sợ trong một khoảng thời gian.

Nhưng lời tiếp theo của Emily làm ông đứng hình.

"Hay lắm chú Yang ạ."

Emily liên tục vỗ tay và bình tĩnh nói, "Nhưng lần sau cháu nghĩ chú nên đấm vào cằm của hắn ấy. Làm vậy sẽ khiến hắn im miệng và không văng nước bọt lên tay bác."

Quản gia ngơ ngác chớp mắt, vô thức lùi lại rồi hỏi, "Tiểu thư Emily... liệu tiểu thư có kinh nghiệm trong chiến đấu tầm gần à?"

"À...."

Chỉ khi đó Emily mới nhận ra là cô vô thức hành động, cô nhanh chóng giải thích, "Cháu... chỉ đoán thôi, tất nhiên rồi. Làm sao cháu có thể biết đánh đấm chứ?"

"Được thôi."

Quản gia yang gật đầu mà không hỏi thêm.

Nhưng, sâu bên trong ông, ông không thể nào cảm thấy được là tiểu thư bé nhỏ của ông đã.. khác hơn so với khi trước.

Đã giải quyết được người phóng viên kia, Quản gia Yang nhanh chóng dẫn Emily về phía đường lớn.

Một chiếc Sedan màu đen lớn nằm ở đấy, yên tĩnh và đầy uy nghiêm.

Đây là một trong những chiếc xe riêng của nhà Luo.

Điều đáng chú ý là, mặc dù cho cảnh sát đã phong toả đoạn đường này khỏi các phương tiện di chuyển.

Nhưng bằng cách nào đó, Quản gia Yang đã đưa được chiếc xe vào đoạn đường này, làm cho nó trở thành chiếc xe dân dụng duy nhất trong khu vực bị cấm này.

Ánh nhìn của Emily hướng lên phía trước của chiếc xe, nơi mà biển xe đang mang con số kinh ngạc: [Moo A 00012]

Dựa vào con số đó thôi, cô có thể đoán đây không phải là một chiếc xe tầm thường, hèn gì mà Quản gia Yang có thể vượt qua sự cản trở của cảnh sát và đậu ngay ngoài cửa Đại Học Mo.

Với sự hỗ trợ nhiệt tình của Quản gia, Emily leo vào chiếc xe.

"Tài xế Kang, hôm nay đi chậm thôi, đừng làm tiểu thư khó chịu."

Quản gia yang cẩn thận đưa ra mệnh lệnh cho tài xế, rồi quay sang Emily với một nụ cười đầm ấm. "Tiểu thư Emily, tối nay cô muốn ăn gì nào?"

"Cái gì cũng ổn ạ thưa chú Yang."

Emily nhanh chóng vẫy tay, để cho ông chọn.

Đúng hơn là, hiện tại tâm trí cô đang suy nghĩ sẵn rồi, không liên quan đến đồ ăn, mà là tìm cách để kiếm thêm thông tin về gia tộc Luo từ chỗ chú Yang.

Ngay khi đó, một bảng Hệ Thống hiện lên ngay trước mặt cô.

[Ding!]

[Nhiệm vụ hệ thống- Một Bài Kiểm Tra Dị Thường (đã hoàn thành]

[Nhiện vụ thứ nhất: Sống sót cho đến khi bài kiểm tra kết thúc và hoàn thành nó (đã hoàn thành)]

[Nhiệm vụ thứ hai: Tiêu diệt sinh vật Dị Thường đã gây ra hiện tượng lần này (chưa hoàn thành)]

[Đánh giá Tổng Quan: bậc B]

[Tóm tắt đánh giá: Bạn đã giữ được bình tĩnh và đã hoàn thành bài thi một cách xuất sắc trong hiện tượng Dị Thường. Không chỉ bạn đã hoàn thành bài thi một cách hoàn hảo, mà bạn còn nhận thức cứu những người khác. Phương pháp giải quyết hậu quả cũng đáng được tuyên dương. Đánh giá tổng quan: bậc B.]

[Phần thưởng nhiệm vụ: 750 điểm Dị Thường]