Nếu phải nói thì tôi giống một tên pháp sư tồi tệ hơn.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 0

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 0

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 0

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 477

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 498

Tập 02 - Mira Estheim - Chương 9 - Kẻ vô dụng

Bị buộc phải viết nghiên cứu trong nhà bếp, gã pháp sư hắc ám vừa chỉ chỗ để nước sốt vừa tổng hợp một lý thuyết ma pháp có thể đóng góp to lớn vào việc giải quyết vấn đề lương thực của cả lục địa.

“… Haha, đúng rồi… Nếu áp dụng lý thuyết này, sản lượng lúa mì có thể tăng gấp đôi hiện tại… không, thậm chí gấp ba cũng được. Lại một lần nữa, ta sẽ nhận được giải thưởng danh dự đặc biệt của Hiệp hội Ma pháp Lục địa… Haha… Dù đã nhận được 16 giải rồi… Ta tự hỏi, rốt cuộc ta thiên tài đến mức nào đây… Hahaha…”

“Này, anh Ash, quyển sách đó hơi vướng… Á!”

Nước sốt đổ ra.

“AAAAA______!”

Gã pháp sư hắc ám Ash hét lên với âm lượng không thể lớn hơn.

“X-xin lỗi. Tôi sẽ lau ngay đây.”

“C-cô có biết nghiên cứu này quan trọng đến mức nào không hả!?”

“T-tôi sẽ lau sạch mà… Á!”

Rẹt – tờ giấy bị xé rách.

“AAAAAAAAAAA______!”

“Ehe… Ehe he.”

Mira cười gượng gạo.

“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!? Rách rồi, không đọc được nữa, cô định đền bù thế nào đây hả!?”

Không còn chút dấu vết nào của một quý ông, gã pháp sư hắc ám hoảng loạn dữ dội.

“N-nhưng…lỗi cũng tại vì anh đi viết bài ở chỗ như thế này mà…”

“L-là lỗi của cô chứ ai…!”

“Viết lại là được chứ gì.”

“Một khi đã viết ra là ta quên luôn rồi! Cô nghĩ ta đã dồn bao nhiêu ký ức khổng lồ vào đây hả!?”

Lời nói của Ash không hề phóng đại. Ký ức khổng lồ tích lũy suốt 8 năm chỉ có thể được giữ lại nhờ việc ở trong bóng tối không có gì, nơi năm giác quan bị phong tỏa hoàn toàn. Giờ đây, khi mọi thông tin tràn vào không ngừng, anh cảm nhận rõ ràng từng khoảnh khắc ký ức đang dần biến mất.

“Hừm… Anh hay quên nhỉ.”

“… Đ-đừng có đánh đồng tôi với một kẻ ngốc như cô!”

“Vâng vâng… Này, lấy hộ tôi ít lúa mì ở kia được không?”

“C-cô vừa phá hủy tương lai của hàng vạn nông dân trồng lúa mì đấy!”

“Lại nữa rồiiiii___!”

Ôi, đáng sợ… Thật là một kẻ ngốc đáng sợ, Ash run rẩy thầm nghĩ.

“Thôi, được rồi. Nghiên cứu này chỉ là chuyện phụ thôi. Nhưng… nếu một ngày nào đó lục địa này rơi vào nạn đói lớn, vấn đề lương thực trở nên nghiêm trọng và hàng loạt người chết đói, thì chắc chắn là lỗi của cô, tôi nói trước đấy!”

Gã pháp sư xấu tính chỉ tay vào Mira.

“Vâng vâng. Mà thôi bỏ qua chuyện đó, anh đi tắm đi. Anh Ash, anh hơi hôi đấy.”

“C-cái gì!? H-hôi!?”

Anh lùi lại đầy hoảng hốt.

“Chắc chắn là suốt ngày chỉ đọc sách, chẳng thèm để ý đến bản thân đúng không. Tôi vừa đun nước nóng xong đấy. Nào, đi đi.”

“Đ-đợi đã… Cô… tự ý làm gì thế…”

Không thèm nghe Ash nói, Mira đẩy lưng anh ra khỏi nhà bếp.

Rầm

“…”

Pháp sư ngẩn người một lúc. Tại sao mình lại phải đi tắm? Tại sao mình lại bị cuốn theo nhịp điệu của cô nàng ngốc xinh đẹp này? Anh hoàn toàn không hiểu nổi.

“… Thôi, cũng được.”

Quả thực, anh nghĩ lại, cần phải rửa sạch bụi bẩn tích tụ suốt 8 năm.

“Này nhé! Tôi đi tắm là ý chí của tôi, không phải vì nghe lời cô đâu đấy!”

Anh hét lên qua cánh cửa rồi quay người bước đi. Một lời khẳng định để chứng minh rằng mình không hề bị kẻ ngốc kia điều khiển. Với một pháp sư có tính tự cao như anh, việc bị người khác sai khiến là điều không thể chấp nhận nổi.

“Hừm hừm hừm♪ Hừ hừ hừ hừ, hừm hừm♪”

“…”

Im lặng.

Cô nàng ngốc nghếch xinh đẹp đang ngân nga hát.