Nếu phải nói thì tôi giống một tên pháp sư tồi tệ hơn.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

2 4

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

45 147

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

(Tạm ngưng)

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

Fumitaka Jinguji

Từ một lời nói dối mà bắt đầu, nhưng cảm xúc lại ngày một chân thành.Đây là câu chuyện tình yêu hơi “điện sóng” nhưng cũng ngọt ngào đến lạ thường…

4 24

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

14 119

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

73 3957

Tập 02 - Mira Estheim - Chương 9 - Kẻ vô dụng

Bị buộc phải viết nghiên cứu trong nhà bếp, gã pháp sư hắc ám vừa chỉ chỗ để nước sốt vừa tổng hợp một lý thuyết ma pháp có thể đóng góp to lớn vào việc giải quyết vấn đề lương thực của cả lục địa.

“… Haha, đúng rồi… Nếu áp dụng lý thuyết này, sản lượng lúa mì có thể tăng gấp đôi hiện tại… không, thậm chí gấp ba cũng được. Lại một lần nữa, ta sẽ nhận được giải thưởng danh dự đặc biệt của Hiệp hội Ma pháp Lục địa… Haha… Dù đã nhận được 16 giải rồi… Ta tự hỏi, rốt cuộc ta thiên tài đến mức nào đây… Hahaha…”

“Này, anh Ash, quyển sách đó hơi vướng… Á!”

Nước sốt đổ ra.

“AAAAA______!”

Gã pháp sư hắc ám Ash hét lên với âm lượng không thể lớn hơn.

“X-xin lỗi. Tôi sẽ lau ngay đây.”

“C-cô có biết nghiên cứu này quan trọng đến mức nào không hả!?”

“T-tôi sẽ lau sạch mà… Á!”

Rẹt – tờ giấy bị xé rách.

“AAAAAAAAAAA______!”

“Ehe… Ehe he.”

Mira cười gượng gạo.

“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!? Rách rồi, không đọc được nữa, cô định đền bù thế nào đây hả!?”

Không còn chút dấu vết nào của một quý ông, gã pháp sư hắc ám hoảng loạn dữ dội.

“N-nhưng…lỗi cũng tại vì anh đi viết bài ở chỗ như thế này mà…”

“L-là lỗi của cô chứ ai…!”

“Viết lại là được chứ gì.”

“Một khi đã viết ra là ta quên luôn rồi! Cô nghĩ ta đã dồn bao nhiêu ký ức khổng lồ vào đây hả!?”

Lời nói của Ash không hề phóng đại. Ký ức khổng lồ tích lũy suốt 8 năm chỉ có thể được giữ lại nhờ việc ở trong bóng tối không có gì, nơi năm giác quan bị phong tỏa hoàn toàn. Giờ đây, khi mọi thông tin tràn vào không ngừng, anh cảm nhận rõ ràng từng khoảnh khắc ký ức đang dần biến mất.

“Hừm… Anh hay quên nhỉ.”

“… Đ-đừng có đánh đồng tôi với một kẻ ngốc như cô!”

“Vâng vâng… Này, lấy hộ tôi ít lúa mì ở kia được không?”

“C-cô vừa phá hủy tương lai của hàng vạn nông dân trồng lúa mì đấy!”

“Lại nữa rồiiiii___!”

Ôi, đáng sợ… Thật là một kẻ ngốc đáng sợ, Ash run rẩy thầm nghĩ.

“Thôi, được rồi. Nghiên cứu này chỉ là chuyện phụ thôi. Nhưng… nếu một ngày nào đó lục địa này rơi vào nạn đói lớn, vấn đề lương thực trở nên nghiêm trọng và hàng loạt người chết đói, thì chắc chắn là lỗi của cô, tôi nói trước đấy!”

Gã pháp sư xấu tính chỉ tay vào Mira.

“Vâng vâng. Mà thôi bỏ qua chuyện đó, anh đi tắm đi. Anh Ash, anh hơi hôi đấy.”

“C-cái gì!? H-hôi!?”

Anh lùi lại đầy hoảng hốt.

“Chắc chắn là suốt ngày chỉ đọc sách, chẳng thèm để ý đến bản thân đúng không. Tôi vừa đun nước nóng xong đấy. Nào, đi đi.”

“Đ-đợi đã… Cô… tự ý làm gì thế…”

Không thèm nghe Ash nói, Mira đẩy lưng anh ra khỏi nhà bếp.

Rầm

“…”

Pháp sư ngẩn người một lúc. Tại sao mình lại phải đi tắm? Tại sao mình lại bị cuốn theo nhịp điệu của cô nàng ngốc xinh đẹp này? Anh hoàn toàn không hiểu nổi.

“… Thôi, cũng được.”

Quả thực, anh nghĩ lại, cần phải rửa sạch bụi bẩn tích tụ suốt 8 năm.

“Này nhé! Tôi đi tắm là ý chí của tôi, không phải vì nghe lời cô đâu đấy!”

Anh hét lên qua cánh cửa rồi quay người bước đi. Một lời khẳng định để chứng minh rằng mình không hề bị kẻ ngốc kia điều khiển. Với một pháp sư có tính tự cao như anh, việc bị người khác sai khiến là điều không thể chấp nhận nổi.

“Hừm hừm hừm♪ Hừ hừ hừ hừ, hừm hừm♪”

“…”

Im lặng.

Cô nàng ngốc nghếch xinh đẹp đang ngân nga hát.