Nếu phải nói thì tôi giống một tên pháp sư tồi tệ hơn.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 75

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

20 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

2 10

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

82 825

Tập 02 - Mira Estheim - Chương 08 - Bữa ăn

Hai người trở lại Cấm Kỵ Các, nhưng sắc mặt của Mira vẫn không khá lên.

"Ừm... Những gì anh nói với đám cướp lúc nãy... là đùa thôi, đúng không? Chỉ là muốn dạy chúng một bài học nên mới nói vậy thôi, phải không?"

Cô gái rụt rè hỏi.

"...Sao cô lại quan tâm đến chuyện đó hả?"

"T-Tại vì... tôi không muốn thấy ai phải chết cả."

"Ha... Cô tốt bụng đến mức nào vậy chứ. Chúng vừa định cưỡng bức cô mà, không phải sao? Thành thật mà nói, tôi không nghĩ chúng đáng được thương xót đâu."

"Nhưng... tôi thấy... không thoải mái về điều đó."

"..."

Gã pháp sư ác độc dừng lại suy nghĩ. Dĩ nhiên, lời hắn nói không phải là giả: đám cướp sẽ bị lũ ma thú, những con bị thu hút bởi ma lực của hắn tới xơi tái. Nhưng nếu cô nhóc ngốc nghếch này cứ bám víu vào cái cảm giác đạo đức khó hiểu hay chính nghĩa không ai hiểu nổi mà làm ầm lên nữa, thì cũng phiền phức lắm.

"Haah... Được rồi, Mira. Vì lòng tốt của cô, tôi sẽ cứu chúng lần này vậy."

Nói xong, pháp sư hắc ám nhắm mắt.

<<Hỡi thần linh, hãy gửi họ đến ngục tù, để họ sửa đổi những hối tiếc trong đời>>---Dẫn lối thiên đường Ale Samoor.

"...Xong rồi đấy."

"A-Anh vừa làm gì vậy?"

"Tôi dùng ma pháp dịch chuyển chúng đến nhà tù ở Thủ đô Veibar. Ở đó có người hầu của tôi, tôi đã dặn hắn giao chúng cho lính canh. Giờ thì ổn rồi chứ hả?"

"Vâng!"

Cô gái xinh đẹp gật đầu vui vẻ.

"..."

Dĩ nhiên, đó là lời nói dối.

Hắn chỉ bịa ra vài từ nghe giống ma pháp một cách qua loa. Làm gì có thứ ma pháp tiện lợi đến vậy chứ. Nhưng vì cô ta là đồ ngốc, hắn nghĩ chắc sẽ lừa được và quả nhiên, cô ta bị lừa dễ như trở bàn tay.

Gã pháp sư ác độc thầm nghĩ.

‘Đúng là một con ngốc vô dụng.’

"À... Tôi quên nói từ nãy, nhưng cảm ơn anh đã cứu tôi."

Mira cúi đầu thật sâu.

"...Không cần cảm ơn đâu. Tôi chỉ làm theo khế ước với cô thôi."

"Nhưng ban đầu chính anh định phá bỏ nó mà."

"Hừ... Tôi quên rồi, chuyện cũ rích thế ai mà nhớ nổi."

Hắn nhìn xa xăm, trả lời với vẻ hoài niệm về chuyện xảy ra cách đây 15 phút, đúng kiểu một tên pháp sư theo chủ nghĩa tiện lợi.

"...Dù sao thì! Anh đã cứu tôi, kết quả tốt đẹp là được rồi."

Cô gái nở nụ cười rạng rỡ.

"Hừm... Tiếc thật."

"Hả?"

"À... Không có gì, đừng để ý."

Tóc nâu sẫm màu sepia dài vừa phải, đôi mắt to tròn lấp lánh. Dù đường nét khuôn mặt còn nét trẻ con, nhưng vẻ đẹp hoàn chỉnh của cô đúng là một mỹ nhân chính hiệu. Nếu không phải vì là một con ngốc vô đối, hắn đã muốn nuôi dưỡng cô theo ý mình để biến thành người yêu tương lai, gã pháp sư biến thái thầm tiếc nuối trong lòng.

"Tôi phải làm gì đó để cảm ơn anh mới được... Ở đây có nhà bếp không?"

"À, nó ở phía trước….nhưng không cần cảm ơn…." "Vậy tôi mượn nhé. Tôi nấu ăn giỏi lắm. Anh cứ chờ mà xem!"

Trước khi Ash kịp ngăn lại, cô gái đã nhanh nhẹn biến mất vào nhà bếp.

"...Cái gì vậy cà. Mà thôi, đám gây rối đi mất rồi, cũng tiện."

Lẩm bẩm vậy, hắn trở về phòng, tiếp tục ghi chép kết quả nghiên cứu vào sách.

...

"Anh Ashhhh! Anh Ash anh Ash anh Ash anh Ashhhhh!"

"CÁI quái gì vậy, ồn ào quá!?"

"Phô mai ở đâu vậy ạ?"

"Trong ngăn trên của tủ lạnh ở nhà bếp! Làm ơn đừng làm phiền tôi có được không!?"

"Đã rõ! Cảm ơn anh!"

"Trời ạ... Con nhóc đó là cái quái gì vậy..."

Hắn lẩm bẩm, lại cắm cúi vào bàn làm việc.

...

"Anh Ashhhh! Anh Ash anh Ashhhhhh!"

"Cô quên chuyện lúc nãy rồi sao!?"

"Xin lỗi! Nhưng đường và muối ở…." "Aaaa! Được rồi. Tôi viết đây! Chờ chút đi."

Hắn cáu kỉnh viết nguệch ngoạc lên giấy.

"Cảm ơn anh!"

"..."

Loại ngốc bẩm sinh này. Là loại người mà gã pháp sư biến thái tàn bạo ác độc này ghét nhất.

"Đường và vị trí các nguyên liệu, gia vị khác tôi viết hết ở đây rồi. Còn gì nữa không? Còn thiếu gì không? Có gì quan trọng đến mức làm phiền nghiên cứu của tôi không?"

"Ừm... Thịt lợn cũng có rồi... Ổn cả!"

"..."

Gã pháp sư ác độc cảm thấy một nỗi niềm khó tả khi nghiên cứu của mình bị so sánh ngang hàng với thịt lợn.

...

"Anh Asshhhh! Anh Ash anh Ash anh Asssshhhh!"

"Lại gì nữa!? Rốt cuộc lần này lại là cái gì đây HẢ!?"

"Cái này! Chữ này đọc thế nào vậy ạ!?"

"..."

Cuối cùng, hắn đành phải ngồi cạnh nhà bếp để hoàn thành bản ghi chép nghiên cứu của mình.