Nàng Idol của trường tôi vụng về bếp núc, còn tôi – kẻ mờ nhạt – lại thành thầy dạy nấu ăn… để rồi chẳng hay đã khiến nàng say đắm

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

11 143

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

174 2498

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

77 2104

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

234 5436

Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

(Đang ra)

Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

Mikami Teren

Kể từ hôm đó, chuỗi ngày xxx sau giờ học của bọn họ đã chính thức bắt đầu.

52 6972

Kuma Kuma Kuma Bear

(Đang ra)

Kuma Kuma Kuma Bear

Kumanano

Nếu cô mặc bộ đồ Gấu vào, cô sẽ là 1 cheater; và nếu cởi nó ra, cô chỉ là một cô gái bình thường mà thôi. Và cô sẽ làm bất kỳ những gì mình muốn theo ý của cô.

416 51290

Web novel - Chương 07: Không thể đến gần Haruno Hinata

Enjoy!

------------------------------

Không thể đến gần Haruno Hinata

Tin Haruno được scout trên phố lan nhanh đến mức, cứ mỗi giờ ra chơi, quanh cô lại có một vòng người chen chúc.

Trong cảnh đó, chuyện tôi muốn tìm dịp xin lỗi vì lỡ nắm tay cô ở buổi học nấu ăn trước kia… gần như là chuyện viển vông.

Tôi đã thôi không còn ý định bắt chuyện với Haruno nữa. Có lẽ bản thân cô cũng chẳng mong gì một lời xin lỗi. Điều duy nhất cô muốn, chắc hẳn là tôi giữ kín bí mật – rằng “nàng idol hoàn hảo của trường” lại vụng về đến mức phải lén tham gia khóa nấu ăn nhập môn.

Tôi nhìn dáng cô từ xa, âm thầm nhủ với chính mình: Cứ yên tâm đi, tôi sẽ chẳng kể với ai đâu.

Dù gì, chúng tôi vẫn sẽ cùng một lớp trong suốt một năm. Rồi sẽ có lúc tôi đủ can đảm để nói ra. Tất nhiên, chỉ khi nào cô chưa phải rời trường vì giấc mơ idol kia thôi.

Ngày hôm ấy, có thể gọi là một “Ngày của Haruno”. Cô tỏa sáng đến mức, cả lớp như bị ánh hào quang ấy bao phủ. Khoảng cách trở nên xa vời, khiến tôi chẳng tài nào tiến gần.

── Hôm sau, là thứ bảy, không có tiết học.

Tính ra thì cũng đã tròn một tuần kể từ buổi chiều hôm đó – cái ngày Haruno bất ngờ xuất hiện trong lớp học nấu ăn.

Dù chỉ mới một tuần, nhưng cảm giác như đã xa lắm rồi. Lại có lúc, tôi ngờ rằng tất cả chỉ là giấc mơ, mơ rằng “idol của trường” đã từng đứng bên cạnh tôi, run rẩy vụng về cầm dao, để lộ những nét dễ thương không ai khác được thấy.

Có lẽ đúng là thế – chúng tôi thuộc về hai thế giới khác nhau. Tốt nhất tôi nên thôi nghĩ ngợi về Haruno, tập trung vào con đường của mình.

Thứ bảy nào tôi cũng dạy kèm ở lớp học nấu ăn của mẹ, hôm nay cũng vậy, đến phiên phụ trách lớp trải nghiệm buổi chiều.

Khi về đến nhà, bước vào phòng khách, mẹ tôi đã chỉnh tề trang phục, sẵn sàng ra lớp.

“Yuuya, mau thay đồ rồi qua lớp nhé.”

“Vâng, con biết rồi.”

“À mà này Yuuya, từ hôm đó đến giờ, con đã nói chuyện lại với Haruno-san chưa?”

“Ơ… chưa ạ. Ở trường lúc nào cô ấy cũng đông người vây quanh, chẳng có cơ hội nói chuyện riêng cả.”

Mẹ khẽ nghiêng đầu, chạm ngón tay vào cằm, như đang cân nhắc điều gì.

“Ra vậy… Nhưng nếu có dịp thì nhớ xin lỗi đàng hoàng nhé.”

“Con biết rồi.”

“Thôi, mẹ qua lớp trước đây. Con nhanh lên nhé.”

“Vâng.”

Tôi lên phòng, thay bộ đồng phục trắng của đầu bếp, chỉnh tóc trước gương, tự nhủ: “Ổn rồi.” – hy vọng vậy.

Rửa tay sạch sẽ, tôi mở cánh cửa thông sang lớp học nấu ăn. Bên trong đã có ba học viên đến trước.

Và trong số đó──

Là Haruno Hinata.

Cô mặc lại chiếc tạp dề hồng in hoa và khăn trùm đầu tam giác, dáng đứng thẳng tắp mà vẫn toát lên nét dịu dàng.

“Ơ… H-Haruno…?”

“Chào cậu, Akizuki-kun. Hôm nay mong được cậu chỉ dạy nhé.”

Ánh mắt cô lướt qua mái tóc vừa được vuốt gọn và chiếc áo bếp trắng trên người tôi, rồi mỉm cười rạng rỡ, cúi đầu đầy lễ phép.

“T-Tại sao cậu lại…?”

“Xin lỗi hôm trước bỏ về đột ngột. Tớ cứ áy náy mãi.”

“À… đâu có gì, cậu đừng bận tâm.”

“Với lại, đã đăng ký học thì phải học cho đàng hoàng chứ.”

“Đúng đó! Lần trước mẹ con nhận tiền học rồi cơ mà!”

Mẹ tôi không biết từ đâu chen ngang, cười tinh quái. Rõ ràng bà biết chuyện Haruno sẽ đến hôm nay, nhưng lại giấu tôi.

“Thật ra, Akizuki-kun…”

“Gì vậy?”

Haruno khẽ hạ giọng, nghiêng mặt sát lại gần tôi.

Ở khoảng cách gần như thế, tôi mới thật sự nhận ra đôi mắt to với hàng mi cong dài, và cả hương thơm ngọt ngào phảng phất từ cô. Trái tim tôi như bị một nhịp đập bất thường đánh thức.