‘Đợi đã, chuyện gì vậy nhỉ …?‘
Chuyện gì đang xảy ra ấy nhỉ? Jung Gisoo kết thúc cuộc gọi với Baek Yoonho và nghiêng đầu. Đã đủ thú vị khi một Thợ săn hạng E đến đây để kiểm tra lại rồi mà bây giờ, Hội trưởng Hội Baekho lại còn đích thân đến đây để biết kết quả của người thợ săn kia.
‘Có thật là ngài ấy sẽ đến đây không nhỉ?‘
Nếu ngài Baek Yoonho nghiêm túc như thế, có lẽ có điều gì đó thực sự đang xảy ra? Nhưng Phó phòng nhanh chóng lắc đầu.
‘Eh, không thể nào.‘
Tái thức tỉnh không phải là một hiện tượng thường gặp.
Chỉ vài tháng trước? Toàn bộ Hiệp hội chìm vào hỗn loạn khi một ứng cử viên tái thức tỉnh xuất hiện, nhưng thật ra lại không có kết quả gì cả. Các trường hợp được xác minh của hiện tượng này rất hiếm, nhưng có rất nhiều trường hợp là nhầm lẫn.
‘Rất nhiều tên mụ mị đã đến đây để kiểm tra lại và lãng phí nhiều tài nguyên của chúng ta…‘
Baekho hẳn đã bị nhầm lẫn vì điều gì đó. Tuy nhiên, nghĩ về việc duy trì một mối quan hệ tốt đẹp với Hội Baekho, Jung Gisso không thể từ chối yêu cầu của Baek Yoonho.
“Tôi ra ngoài một chút. Tôi sẽ trở lại ngay khi xong việc.”
“Huh? Ngài định đi đâu, Phó phòng?”
“Tôi nhớ tôi có việc phải làm trong Tòa nhà B.”
Tòa nhà B là ngôn ngữ nghề nghiệp được sử dụng trong Hiệp hội cho tòa nhà có các thiết bị đo sức mạnh ma thuật. Đó là nơi đánh giá xếp hạng thợ săn.
“Được rồi, tôi hiểu rồi.”
“Hãy gọi cho tôi nếu có chuyện gì xảy ra.”
“Vâng thưa ngài.”
Ngay cả khi trong đầu cứ suy nghĩ ‘Tái thức tỉnh cái con khỉ…’, Jung Gisoo nghĩ về khuôn mặt Baek Yoonho và đi về phía Tòa nhà B.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
Jinwoo ngồi xuống chiếc ghế ở cuối phòng chờ. Có ba người khác đang đợi đến lượt kiểm tra. Khuôn mặt họ tràn đầy sự lo lắng; Jinwoo hoàn toàn hiểu cảm xúc của họ.
Dù sao thì, kết quả của bài kiểm tra sẽ quyết định cuộc đời của họ.
Jinwoo cũng như thế khi lần đầu tiên anh đợi ở đây. Anh nhớ lại khi đó anh đã hy vọng như thế nào để trở thành một một thợ săn cấp cao. Chàng trai bốn năm trước đã mơ về hạng B, hạng A và thậm chí mơ mộng hảo huyền rằng mình là hạng S. Nhận được hạng E đã gây sốc và phá hủy giấc mơ của anh. Nhớ lại ngày đó bốn năm trước, Jinwoo mỉm cười trong hoài niệm.
‘Tại sao cậu ta lại cười?‘
‘Làm thế nào cậu ta có thể cười vào thời điểm như thế này?‘
Những người cùng chờ đợi nhìn chằm chằm vào Jinwoo một cách kỳ lạ, nhưng anh vẫn vô tư lự.
‘Hẳn là cậu ta tự tin lắm.‘
‘Cậu ta không có vẻ lo lắng chút nào.‘
Những người khác càng thiếu tự tin hơn khi thấy Jinwoo thoải mái như vậy. Họ quay mặt nhìn nhau.
‘Hình như mọi thứ vẫn như thế.‘
Jinwoo cũng nhớ điều này. Chờ đợi ở đây làm mọi người lo lắng, nhìn nhau, và quan tâm đến kết quả của nhau. Vẫn mỉm cười, anh nhìn quanh tòa nhà.
Giống như mọi người, tòa nhà không thay đổi. Vì Hiệp hội thợ săn chỉ mới mười tuổi, tòa nhà nhìn tương đối mới. Nội thất vẫn như trong trí nhớ của anh.
Tuy nhiên, có một điểm khác biệt,
‘Những người ở đằng kia.‘
Khi Jinwoo nhìn chằm chằm vào nhóm những người đàn ông và phụ nữ ăn mặc đẹp ở bên kia phòng, người đàn ông bên cạnh bắt chuyện với anh,
“Họ là những người từ tất cả các Bang hội khác nhau.”
“Bang hội?”
“Phải. Thợ săn không hẳn đều tìm những Bang hội nhỏ để tham gia. Vì vậy, thay vào đó, họ gửi đại diện đến đây để tuyển dụng những tân binh.”
Có vẻ như những người trong đám đó đang thể hiện sự đấu đá với nhau.
‘Và cách mà họ nhìn chúng tôi với sự chờ đợi.‘
Có lý.
“Trong trường hợp cậu không biết, cậu không nên tham gia vào những Bang hội đó.”
“Tại sao?”
“Từ những gì tôi nghe được, các Bang hội nhỏ đều tham gia vào các cuộc đột kích nguy hiểm và mất rất nhiều Thợ săn.”
Jinwoo gật đầu. Có lý. Các bang hội nhỏ không có vị trí tốt. Đột kích Hầm ngục cấp thấp như các nhóm tư nhân nhỏ lẻ sẽ không mang lại thu nhập tốt, và đồng thời, họ không có đủ sức mạnh để đột kích các Hầm ngục cấp cao. Do đó, công việc của những Hội nhỏ thường đi kèm với sự cố.
‘Vì vậy, làm mới số lượng thành viên là rất quan trọng đối với họ.‘
Và điều đó dẫn đến việc các Bang hội nhỏ này đến tòa nhà Hiệp hội để tuyển dụng.
“Ah.”
Người đàn ông bắt chuyện lau đi những giọt mồ hôi đang tụ ở lông mày của mình bằng một chiếc khăn tay. Người đàn ông cẩn thận đưa tay ra với Jinwoo,
“Vì chúng ta đã gặp nhau ở đây, chúng ta giới thiệu với nhau nhé? Tên tôi là Yoon Junghoon.”
“Tôi là Sung Jinwoo.”
Với một lời chào ngắn, hai người trở lại chờ đợi trong im lặng.
“Người tiếp theo.”
Cửa phòng đo đạc mở rộng, nên mọi người có thể thấy biểu cảm của nhân viên và người được kiểm tra. Người vừa được kiểm tra có vẻ không ổn lắm.
‘Có lẽ là E hoặc D.‘
Như thể đi đến kết luận giống với Jinwoo, những người trong Hội không thể hiện bất kỳ sự quan tâm nào. Đó là một phản ứng khá thực tế. Jinwoo tự hỏi liệu có cách nào để họ biết kết quả chính xác không.
“Người tiếp theo.”
Một kết quả khác được đưa ra. Có vẻ như người này cũng là một người thất bại. Người đàn ông bước ra nặng nề.
Nếu những người có thứ hạng cao xuất hiện thường xuyên thì họ sẽ chẳng được tôn sùng như thế rồi.
Đối với người bình thường, chỉ cần nhận được hạng C là một điều tuyệt vời. Họ có thể kiếm được rất nhiều thông qua những lần đột kích tư nhân, và nếu may mắn, họ thậm chí có thể gia nhập một Bang hội lớn. Thậm chí trong những tân binh của Baekho, có bốn thành viên hạng C. Nếu thành công trong việc gia nhập một Bang hội lớn, người đó sẽ kiếm được thu nhập tương đương với bác sĩ hoặc luật sư. Người đàn ông bên cạnh Jinwoo lại bắt chuyện.
“Tôi nghe nói rằng phần thưởng khi gia nhập các Bang hội lớn rất khủng.”
Người đàn ông tay cầm chiếc khăn run rẩy nhẹ.
“Thành thật mà nói, tôi thực sự mắc một chút nợ nần. Phải sống xa con gái, cậu thấy đấy. Tất cả những điều này làm tôi thêm lo lắng hơn.”
Người đàn ông nhận ra ông ta đang nói hơi quá nhiều. Ông ta nhanh chóng cúi đầu.
“Xin lỗi, tôi không nên nói những điều này với người lạ … thật đáng xấu hổ. Tôi hay nói nhiều khi tôi lo lắng.”
“Không sao cả.”
Jinwoo mỉm cười và cũng cúi đầu. Một người thức tỉnh khác rời khỏi phòng kiểm tra.
“Người tiếp theo.”
Đó là lượt người đàn ông. Tuy nhiên, ông ta toát mồ hôi rồi bất ngờ cầm và kéo tay áo Jinwoo.
Ông ta ốm à?
“Ông có cảm thấy ổn không vậy?”
Jinwoo hỏi vì lo lắng. Người đàn ông lắc đầu.
“Không, không phải… ơ… cậu có thể kiểm tra trước không? Tôi đang thấy lo quá.”
Đôi mắt của người đàn ông khẩn khoản. Oh, nếu ông ta nhường lượt của mình, Jinwoo không có lý do gì để từ chối. Jinwoo vui vẻ đồng ý. Anh hiểu cảm giác của người đàn ông; dù sao thì, một vài phút trong căn phòng đó sẽ quyết định số phận cuộc đời ông ta. Bất cứ ai cũng sẽ run rẩy.
Jinwoo đứng dậy thay vì người đàn ông và đi về phía nhân viên. Nhân viên hỏi với giọng điệu khẩn trương,
“Tên?”
“Sung Jinwoo.”
“Sung Jinwoo … Được rồi, đặt tay lên bề mặt đen đó và chờ.”
Theo chỉ dẫn, Jinwoo bước tới thiết bị đo và đặt một tay lên bề mặt màu đen.
“Huh? Anh ta đã được kiểm tra và là hạng E trước đó?”
Người nhân viên xem thông tin của Jinwoo với thái độ cười cợt. Hầu như mọi thợ săn đến đây để kiểm tra lại là những người xếp hạng E thảm hại. Người nhân viên nhìn chằm chằm vào Jinwoo và bật thiết bị đo.
Bíp.
Woooong-
Máy phát phát ra tiếng động một lúc, sau đó hoàn thành phép đo. Kết quả hiển thị trên màn hình.
‘Huh? CLGT?‘
Jinwoo bỏ tay ra và người nhân viên nói với anh trong sự bối rối,
“Chờ chút.”
“Hmm?”
“Chúng ta phải đo lại thôi.”
“Ờ, được thôi.”
Jinwoo đặt lòng bàn tay lên máy một lần nữa.
Bíp.
‘Ớ đựu, cái nồi gì thế?‘
Điều này chưa từng xảy ra trước đây. Biểu hiện của người nhân viên tối sầm lại. Trong khi các lượt trước, thiết bị đo đều hoạt động bình thường … Người nhân viên xin lỗi và nói lại với Jinwoo,
“Xin lỗi. Chỉ một lần nữa thôi.”
“…”
Theo hướng dẫn thực hiện lại, Jinwoo đặt một tay lên máy và giữ nó ở đó.
Bíp bíp-pppppppppppp
‘Sao lại như vậy?‘
Người nhân viên bắt đầu đổ mồ hôi. Mọi người tụ tập bên ngoài nhận ra có gì đó không ổn.
‘Chuyện gì thế? Có chuyện gì xảy ra à?‘
‘Người đàn ông đó sẽ chạy thiết bị đo bao nhiêu lần đây?‘
‘Hình như có gì đó không ổn.‘
Cảm nhận được sự chú ý đổ lên anh, người nhân viên bắt đầu toát mồ hôi.
Bíp.
‘Chết tiệt, mình phải làm gì đây?‘
Trong khi người nhân viên đứng yên trong hoảng loạn,
“Cái gì cơ? Changshik đã đi đâu? Tại sao anh lại ở đây một mình?”
Người nhân viên quay người lại. Phó phòng lễ tân, Jung Gisoo đang đứng đằng sau anh ta.
“Phó phòng Jung!”
Trước sự xuất hiện của một đồng minh bất ngờ, khuôn mặt người nhân viên thư giãn một chút.
“Sunbae đang nghỉ giữa giờ để tắm.”
“Tên khốn đó có biết mấy giờ rồi không? Hắn nghĩ rằng hắn có thể rời khỏi vị trí của mình như thế …”
Jung Gisoo không thể tiếp tục.
‘… Ây, mình cũng đã rời khỏi vị trí của mình mà.‘
Dù sao, điều tốt là anh ta đã đến đây. Khi nhân viên cấp cao không ở đây, cậu ‘ma mới’ không may mắn này đã đổ mồ hôi đầm đìa. Đây là thời gian để một cựu chiến binh bước lên.
“Vậy có chuyện gì? Chuyện gì xảy ra rứa?”
Jung Gisoo tỏ ra quan tâm với điều gì đang xảy ra.
“Cái máy đo nó bị sao đó.”
“Thiết bị đo?”
“Ở đây, ngài nhìn xem. Kết quả liên tục hiển thị một lỗi.”
Người nhân viên bước sang một bên và cho Jung Gisoo xem màn hình hiển thị kết quả.
Mặt Phó phòng cứng lại.
“… Cậu đã làm việc ở đây bao lâu rồi?”
“Được khoảng sáu tháng. Tôi đã làm gì sai ư?”
“Không. Gọi Changshik và bảo anh ta đến đây ngay.”
“Thưa ngài?”
“Ngay bây giờ, không có thời gian để thư giãn trong phòng tắm, hãy gọi anh ta ngay cho tôi.”
Jung Gisoo cao giọng. Người nhân viên nao núng và hỏi,
“C-có chuyện gì vậy thưa Phó phòng?”
“Đây không phải là một lỗi! Nó nói ‘không thể đo được’! Cậu có biết điều này nghĩa là gì không?”
“Eh? Thế nó không phải là một lỗi thông báo sao?”
Tại sao tất cả các nhân viên mới đều vô dụng? Jung Gisoo chuyển ánh mắt từ người nhân viên sang người được đo.
‘Làm sao có thể…‘
Sung Jinwoo. Người đàn có được sự quan tâm từ hội trưởng Baekho.
Jung Gisoo để mắt đến Sung Jinwoo và nói chuyện với người nhân viên,
“Cậu ngu quá, điều đó có nghĩa là các thiết bị của chúng ta không có khả năng đo lường sức mạnh ma thuật của người đàn ông này.”
“Thưa ngài? Điều-đó có nghĩa là gì?”
Cậu ta nói cậu ta làm việc ở đây được sáu tháng? Quên sáu tháng đi, điều này đã không xảy ra trong vòng 2 năm nay. Tất nhiên là người mới sẽ không biết. Jung Gisoo trả lời với giọng run run,
“Ừ… Anh ta là một người xếp hạng S.”
Hạng S. Do được sử dụng rộng rãi để chỉ một vài người nhất định trên bảng xếp hạng, nên nó thường bị nhầm là một ‘cấp độ sức mạnh chính thức’. Trên thực tế, hạng S được trao cho những người có sức mạnh không thể được đo bằng các giới hạn của công nghệ đo lường của nhân loại.
“Vì vậy, nhanh lên và gọi cho Changshik ngay.”
“Tôi sẽ gọi anh ta ngay lập tức.”
Ngay sau đó, Kim Changshik chạy đến trong khi đang vội kéo quần lên.
“Để tôi xem nào.”
Xác nhận thông tin trên màn hình, khuôn mặt Kim Changshik dần chuyển sang màu trắng bệch. Đôi mắt của anh ta run rẩy khi nhìn qua Jinwoo.
‘Anh ta là người Hàn Quốc thứ 10…‘
Kim Changshik tiếp cận Jinwoo. Người Thợ săn cuối cùng cũng bỏ tay ra khỏi thiết bị đo.
“Ơ… Với máy móc hiện tại của chúng tôi, thưa anh Sung Jinwoo,”
Kim Changshik nhận ra người đàn ông này sẽ trở thành người như thế nào và nhanh chóng thay đổi giọng điệu,
“Không, thưa ngài thợ săn Sung Jinwoo, chúng tôi không thể đo được sức mạnh ma thuật của ngài. Để sử dụng máy đo chính xác hơn, chúng tôi phải có được sự cho phép của quản lý cấp trên. Làm phiền ngài quay trở lại Hiệp hội sau ba ngày nữa, được không?”
Kim Changshik đã được huấn luyện nói điều đó khi anh ta còn trong quá trình đào tạo. Đã lâu lắm rồi anh ta chưa đọc lại câu nói đó. Anh ta hầu như không nhớ chính xác những từ ngữ phải nói.
Là một người đàn ông có kiến thức về Thợ săn, Jinwoo hiểu điều đó có nghĩa là gì.
“Được thôi.”
Một đánh giá đo lường bị hoãn. Nói cách khác, nếu thiết bị đo chính xác hơn cũng không thể đo được cho anh, có nghĩa là anh sẽ trở thành một thợ săn hạng S.
‘Ơn trời.‘
Nếu anh nhận được một hạng A ngay bây giờ, anh sẽ phải trở lại Hiệp hội sau khi trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng họ sẽ nghĩ gì nếu anh tái thức tỉnh một lần nữa sau khi đã Tái thức tỉnh rồi? Tái thức tỉnh là một điều cực kỳ hiếm khi xảy ra, nhưng lần thức tỉnh thứ ba sẽ làm tăng sự hoài nghi. Jinwoo rất vui vì anh không cần phải bận tâm vì điều này.
‘Phù-‘
Với kết quả thỏa mãn, Jinwoo thở phào nhẹ nhõm. Khi anh quay đi,
“Huh?”
Mọi cặp mắt trong tòa nhà đều tập trung vào anh.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
“Ôi trời, cậu là một người bận rộn. Cậu không nên đích thân đến đây như thế này.”
“Không đúng, tôi đến đây để gặp Chủ tịch Park. Làm sao tôi có thể chỉ gọi điện? Tôi phải đến gặp trực tiếp chứ.”
Khi Choi Jongin mỉm tươi cười và nói chuyện thân thiện, Chủ tịch Park cười thầm đáp lại.
Người đàn ông trước mặt ông ta là ai? Anh ta là người Hội trưởng Hội thợ săn hàng đầu Hàn Quốc, ‘Hội Hunter’.
Người mạnh nhất, Choi Jongin. Lời nói của người đàn ông này có thể điều khiển một nhóm đột kích lớn nhất cả nước. Và anh ta đang thể hiện sự quan tâm đối với vị chủ tịch cao tuổi, làm sao có thể không cảm thấy hạnh phúc?
Choi Jongin đặt một điếu thuốc trong miệng,
“Tôi có thể hút thuốc không?”
“Tất nhiên.”
“Ông có muốn hút một điếu không thưa chủ tịch?”
“Ồ không, cám ơn cậu vì lời đề nghị.”
Cùng với điếu thuốc, Choi Jongin là hình ảnh của một chàng trai trẻ vô tư vì đã có mọi thứ trong cuộc sống.
‘Có phải đây là những gì họ gọi là sức cuốn hút?‘
Trong khi Chủ tịch nhìn chằm chằm vào anh ta, Choi Jongin hỏi,
“Ngài biết đấy, hôm nay tòa nhà B khá ồn ào.”
“Tòa nhà B?”
Chủ tịch nhìn theo hướng tòa nhà. Trên thực tế, Chủ tịch không nghe về chuyện gì đã xảy ra. Tuy nhiên, Choi Jongin là một Thợ săn hạng S. 5 giác quan của anh ta không thể so sánh với một người bình thường. Nếu người đàn ông đó nói ra, thì hẳn đang xảy ra chuyện gì ở đó. Một vị khách quý đang ở đây, thật xấu hổ. Chủ tịch cau mày trả lời,
“Tôi sẽ kiểm tra xem.”
“Không, không sao.”
Choi Jongin thả điếu thuốc và chà chân lên nó.
“Tôi cũng tò mò về những gì đang diễn ra ở đó.”
Ngẩng đầu lên, đôi mắt Choi Jongin đầy ánh sáng, và một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh ta,
“Hãy đi cùng nhau.”
C076 – Hết.
Dịch bởi: Luân Lucas – Edit bởi: Daemond
Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!
Có thể tham gia group: https://www.facebook.com/groups/283177689020690/
Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: https://www.facebook.com/tam.luxury