Trên chiếc sofa tại phòng khách.
Tôi đang nằm bò và chăm chú quay gacha của 『Alice Stage』.
Từ hôm nay, event 『Alice Nadeshiko 7 biến hoá ☆ Chào đón anh bằng trang phục khác nhau!』 sẽ chính thức bắt đầu.
Các Alice Idol sẽ khoác lên mình những bộ cánh khác hẳn so với thông thường, từ đó tạo ra nét cuốn hút mới đầy gap moe―――Đây có thể coi là một event thần thánh.
Quả là nhà phát hành của 『Alice Stage』. Am hiểu rất rõ nỗi lòng của con dân chúng tôi.
――――Thế nhưng.
"Không ra... Yuuna-chan vẫn chưa ra... ư?"
Mọi khi thì lúc này phải quay ra rồi mới phải, vậy mà lại chẳng thấy tăm hơi của Yuuna-chan đâu.
『Oi, Yuuichi! Tao vừa quay ra SSR của Deru-chan mặc đồ y tá nè!!』
Tin nhắn LINE của Masa vừa hiện lên, tôi đã nhanh chóng đáp lại.
"Tao quay ra UR của Ranmu mặc đồ hầu gái rồi."
Vừa mới đọc xong tin nhắn, tôi đã nhận được một cuộc gọi LINE.
"Alo, Masa?"
"Yuuichi... Tại sao mày lại quay ra idol của tao chứ! Đã vậy còn là UR? Mày... có còn là người không vậy?"
"Chỉ là quay gacha thôi mà sao mày nói như thể tao là cầm thú vậy. Thỉnh thoảng cũng có lúc như vậy mà? Lần này tao đã thử quay một nháy, ai ngờ lại trúng phải UR của Ranmu."
"Còn là đồ hầu gái nữa... Ranmu-sama trong trang phục hầu gái ư!? Đây có khi là thiên đường... Chắc tao chết mất thôi."
"Sao lại thế. Nếu muốn chết thì quay ra đi đã."
Sau đó, Masa không ngừng nói về tình yêu của nó dành cho Ranmu-chan, nên tôi đã ngắt cuộc gọi mà không thương tiếc.
Xin lỗi, nhưng tao không rảnh để nói chuyện với mày... Masa.
Bởi vì bây giờ tao đang chiến đấu―――để đoạt lấy Yuuna-chan!
"Yu~u~ku~n!"
Và trong lúc hăng máu với chiếc điện thoại.
Tôi chợt nghe thấy giọng nói của Yuuka cùng tiếng cửa phòng khách đang mở.
"Sao vậy, Yuuka?"
Tôi tiếp tục quay gacha và đáp lại cho có.
Mặc dù hiểu rằng như vậy là bất lịch sự với em ấy, nhưng tôi phải quay ra bằng được Yuuna-chan―――Ối, sao lại ra UR của Rui-chan!?
Tại sao lại ra lá UR này, quan trọng là Yuuna-chan mà chẳng thấy đâu... Lá của Yuuna-chan luôn là N, thế nên cứ 5 lần quay là sẽ ra, vậy mà...
"Yu-ku-n!"
"Hửm? Cái gì, Yuuka?"
"Yuukun, Yu-ku-n, Yuukun? Yukkun♪ Yuuyuu? Yuyuyuyuyuyuyu, Yuukunn!!"
Bỗng dưng được gọi tên mình bằng nhiều cách như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy day dứt.
Áp lực muốn được chú ý của em ấy, thực sự là vượt quá mức chịu của tôi.
Thế là tôi từ từ ngẩng đầu lên, tay vẫn còn đang cầm điện thoại.
―――Và ở đó.
"Ehehe~ Ní hảo, Yuu-kun?"
Đôi mắt cụp xuống cùng hàng mi đậm.
Cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn như mèo con.
Kèm theo mái tóc nâu trứ danh, được buộc lại thành búi.
Yuuka―――đúng hơn là Izumi Yuuna đang mặc một bộ váy trung hoa hở khe đùi cực kỳ khiêu gợi.
"...Hả?"
Khung cảnh vượt qua cả mong đợi này, khiến tôi thốt ra một âm thanh kỳ quặc.
Có vẻ như đã hài lòng với phản ứng của tôi, Yuuka bỗng mỉm cười e thẹn.
"T-Thế nào Yuu-kun... Tim anh có đập thình thịch không?"
"Anh cảm thấy bối rối thì đúng hơn. Tại sao lại là váy trung hoa―――cơ mà, bộ đồ đó! Chả phải hôm qua Nihara-san đã mặc hay sao!?"
"...Đúng vậy. Yuu-kun đã rất sung sướng khi nhìn thấy Nihara-san mặc nó."
Không hiểu rõ vì sao, nhưng Yuuka lại nhìn chằm chằm về phía tôi.
Thế rồi, em ấy bắt đầu lẩm bẩm.
"Nếu mặc cùng một bộ thì em nhất định sẽ không thua Nihara-san... Vì vậy em đã bí mật mua nó hôm qua. Ủa thế nào, có hợp ủa không Yuu-kun?"
"Thôi đủ rồi, cái kiểu nói Trung đó..."
Thiệt tình, hôn thê của tôi đang làm gì vậy.
Trong lúc ôm đầu khó hiểu, tôi đành nhắc nhở lại với Yuuka.
"Này nhé, Yuuka. Anh không hẳn là có fetish váy trung hoa đâu, và anh cũng không rõ tại sao Nihara-san lại mặc nó..."
"Vậy thì, vậy thì! Thế này thì sao!?"
Yuuka chợt ngắt lời của tôi và chạy tức tốc về phía hành lang.
Và lần này, Yuuka rũ tóc xuống――
"Yuu-kun... Nya'o~"
"Em bị ngốc à, Yuuka!?"
Đôi tai siêu mềm mại cùng với đôi găng tay (có vuốt) siêu mềm mại.
Bộ trang phục siêu mềm mại, để lộ hết phần bụng của em ấy.
Chiếc quần ngắn siêu mềm mại, đính kèm chiếc đuôi đang ngoe nguẩy.
Có thể nói đây là―――một bộ cosplay mèo cực kỳ gợi cảm.
"Em nghĩ là Yuu-kun sẽ thích... thế nên em đã mua hết."
"Đó chắc chắn không phải là cửa hàng cosplay đâu nhỉ?"
Áo len đan 『Virgin Killer』, sườn xám, cosplay mèo.
Dù có nghĩ thế nào đi nữa, không thể có chuyện cửa hàng thời trang đó là một cửa hàng bình thường.
"Vậy thì, anh hãy nhìn về phía này nè!!"
Yuuka vừa nói xong liền quay về phía hành lang.
Không rõ từ khi nào, nơi này đã biến thành sân khấu trình diễn thời trang của Izumi Yuuna.
Và lần này, Yuuka thắt mái tóc nâu của em ấy thành bím――
"Yuu-kun! Cùng nhau tập thể dục nhé?"
"Em mua nhiều đến mức nào vậy!?"
Đó là chiếc quần buộc túm mà bạn chỉ có thấy trong thế giới 2D.
Yuuka đang mỉm cười và vẫy mái tóc hai bím của mình trong khi đang mặc áo thể thao trắng cùng với quần buộc túm xanh đậm.
Cửa hàng hôm qua chắc chắn là bất thường mà.
Trước đây tôi còn chưa từng thấy người ta bán quần buộc túm. Thực sự là vậy.
――――Tại sao.
Mặc dù đã cố gắng hết sức để nghĩ về điều khác.
Nhưng thực lòng thì, Yuuka trong bộ dạng của Yuuna-chan, với nhiều bộ cosplay khác nhau... Tình huống đáng sợ này đang khiến tim tôi không ngừng loạn nhịp.
"Yuu-kun, anh thích em trong bộ nào nhất? Hay là, một bộ khác..."
Ngay khi nói vậy.
Yuuka chợt nhìn về phía màn hình điện thoại trên tay phải tôi, thế rồi khuôn mặt của em ấy bỗng trở nên bất ngờ.
Chẳng nói chẳng rằng, Yuuka lại một lần nữa quay về phía hành lang.
Không rõ chuyện gì đang xảy ra, tôi đành nhìn về phía màn hình điện thoại.
『Yuuna SR Trang phục học sinh gương mẫu với cặp kính và mái tóc đen buộc đuôi ngựa!』
Bị cuốn vào vô vàn cảm xúc, tôi liền hét toáng lên.
Yuuna-chan... May quá. Cuối cùng tôi cũng có được SR của em ấy rồi.
Bảo sao lần này quay mãi vẫn không ra.
Tôi nắm chặt lấy điện thoại trong cơn vui sướng vì đã quay ra Yuuna-chan với độ hiếm cao.
Hừm... Dù là tóc đen thì Yuuna-chan trông vẫn dễ thương thật.
Từ người Yuuna-chan toát ra một vẻ dễ thương khó có thể cưỡng lại, mặc dù em ấy trông rất nghiêm túc với cặp kính và mái tóc đuôi ngựa.
Sự kết hợp giữa học sinh gương mẫu và vẻ dễ thương―――Quả là nhà phát hành chất lượng mà.
Nhưng... không hiểu sao, tôi lại nhìn em ấy thành ra Yuuka ở trường...
"Sakata-kun. Nhìn về phía này đi."
Yuuka chợt gọi tên tôi với một tông giọng trầm.
Tôi chậm rãi quay đầu lại và thấy Yuuka đang tiến về phía mình từ phía hành lang.
Đó chính là―――Watanae Yuuka trong chế độ ở trường, đang mặc bộ 『Virgin Killer』 hôm trước.
◆
Hiện trước mắt tôi là Watanae Yuuka.
Mái tóc đen buộc đuôi ngựa.
Kèm theo cặp kính mỏng.
Cùng với đôi mắt nhỏ nhắn và khuôn mặt không cảm xúc thường thấy ở trường.
―――Trên người là chiếc áo len đan không vai siêu nổi bật, đã hở hết toàn bộ phần lưng, không chừa một chỗ nào.
"...Sao?"
Có lẽ là do đang bật chế độ 'ở trường', nên Yuuka mới sử dụng giọng trầm.
Thế nhưng, ngoại hình của em ấy lại cực kỳ hở hang và đầy kích thích.
...Sự hư hỏng vượt ngưỡng cho phép này, không thể diễn tả bằng lời được.
"Lần này em đã thử kết hợp với Yuuna."
"Quả thực thì hoàn toàn phù hợp với mục đích của event lần này đúng không?"
"...Thế nào? Có hợp với em không ♡...?"
Hii!?
Yuuka, với phần lưng không một mảnh vải, liền đặt nhẹ tay lên ngực tôi và thì thầm vào tai.
Màng nhĩ tôi như bị khuấy đảo, toàn thân thì đơ cứng lại. Thực sự là vậy.
"Không phải đâu, này nhé? Nếu bị Yuuka trong chế độ 'ở trường' tấn công với bộ dạng như vậy, chắc chắn tim anh sẽ đập thình thịch, thế nên em hãy tha cho anh đi―――"
"Tim anh đã đập thình thịch đúng không?"
Ặc, chết rồi.
Tôi vừa mới đánh thức chế độ 'kỳ quặc' của Yuuka.
"Đợi tí. Em sẽ... đi thay đồ."
―――――Sau đó là màn trình diễn thời trang của Watanae Yuuka.
Đúng hơn thì, lễ hội cosplay đã chính thức bắt đầu.
"Sakata-kun. Cứ nhìn chằm chằm như vậy... đúng là cái đồ dê xồm."
Một Yuuka đeo kính không cảm xúc trong mặc bộ váy trung hoa với khẽ hở.
Chợt nhìn thấy cặp đùi trắng nõn nà đó, tôi liền nuốt ực một phát.
"Sakata-kun, n-nya'ko... Nya'o~"
Một Yuuka đeo kính và tai mèo, liên tục kêu nyau nyau trong lúc vẫy vẫy bằng cặp găng tay đính kèm móng vuốt.
Do đôi mắt nhỏ nhắn nên em ấy trông càng giống mèo hơn, khiến cho cảm giác tội lỗi trong tôi không ngừng trào dâng.
"Sakata-kun... thích vận động kiểu nào?"
Không không không?
Tại sao lại là Watanae Yuuka buộc tóc hai bím trong chế độ ở trường?
Nếu em ấy mặc quần buộc túm, cộng thêm ánh mắt cún con đó thì lý trí của tôi sẽ không còn!?
"Sakata-kun. Điều này... thực sự rất xấu hổ."
Đương nhiên là vậy rồi!? Sao em lại có thể nghĩ ra ý tưởng dùng miếng che mắt lên kính và trói hai tay lại trong khi mặc đồng phục chứ!?
Tôi thực sự không có fetish S... nhưng nếu làm vậy thì một cánh cửa mới trong tôi sẽ mở ra mất.
"Nyau nyau♪"
Cuối cùng thì, Yuuka đã gỡ bỏ mái tóc giả và trở về chế độ 'ở nhà'.
Sau khi xả một loạt combo công kích: tai mèo + găng tay mèo (có vuốt) + hở bụng + vẫy tay liên tục.
Em ấy đã chuyển sang chiếc váy liền thân xanh nhạt thường ngày và quay về phòng khách với một khuôn mặt đắc ý.
"Chuyện là thế đấy, Yuu-kun! Izumi Yuuna và Watanae Yuuka. Em đã thử nhiều kiểu khác nhau trong cả hai chế độ, nhưng... Yuu-kun thích phiên bản nào nhất?"
Giống như một nạn nhân vừa đi tàu lượn siêu tốc hơn chục lần, đã kiệt quệ cả về tinh thần lẫn thể chất, tôi liền đáp lại trong khi nằm chết đơ trên sofa.
"Nếu nghe được câu trả lời thì em sẽ làm gì?"
Khi em ấy hoá thân thành Izumi Yuuna, giống hệt như Yuuna-chan đã bước ra ngoài đời thật, dù có là khiêu gợi hay dễ thương đi nữa, nói tóm lại vẫn là đáng yêu.
Khi em ấy trở thành Watanae Yuuka, mặc dù là một cô gái cứng nhắc ở trường, nhưng lại phô ra bộ dạng này trước mặt tôi... cái cảm giác tội lỗi này, thực sự tôi cũng không hiểu điều gì đang diễn ra trong đầu nữa.
Nếu phải chọn trên hoặc dưới, tôi cũng không hẳn là nghiêng về một phía.
"Em sẽ mặc bộ đồ Yuu-kun thích mỗi ngày. Tại vì em... muốn Yuu-kun hạnh phúc!"
Những lời nói thẳng thừng của Yuuka―――không hiểu sao lại khiến lồng ngực tôi tan chảy.
Thế nên, tôi đã chỉ thẳng về phía Yuuka.
"Ể? Sao vậy, Yuu-kun?"
Trong lúc mỉm cười về phía Yuuka, người vẫn còn đang bất ngờ, tôi liền đáp lại.
"Anh thích quần áo thường ngày nhất. Dù là thanh thản, mỉm cười, giận dữ, thỉnh thoảng hay làm những điều khác thường... có Yuuka ở bên cạnh như mọi khi, luôn khiến anh cảm thấy thoải mái."
Vừa mới hết lời, nhận ra bản thân đã nói một điều gì đó rất kỳ quặc, tôi lập tức đảo mắt khỏi Yuuka.
Quả nhiên tôi đã quá tự kiêu mà.
...Tại sao lại nghĩ vậy chứ.
"Em yêu Yuu-kun nhiều lắm!!"
Yuuka liền nhảy cẫng lên và ôm chầm lấy tôi.
Khi cúi xuống, tôi nhìn thấy Yuuka đang mỉm cười như cún con mà liên tục rúc đầu vào trong ngực tôi.
Quả nhiên, như mọi khi... mới là thoải mái nhất nhỉ.
"A, nhưng mà. Nếu anh thích bộ gì ngoài quần áo thường ngày... thì cứ nói nhé? Khiêu gợi thì có hơi xấu hổ... nhưng em sẽ cố hết sức."
Điểm đó đúng là không hề thay đổi.
Mà, phấn khích khi làm những chuyện kỳ quặc―――mới là Yuuka của mọi khi chứ.
Ủa (我)là tiếng Trung của xưng hô tôi/I