"Hể, đây là nhà của Sakata à. Trông giống như sống một mình, nhưng chả phải quá rộng hay sao?"
"Hồi tôi sống cùng bố với Nayu thì thế này cũng bình thường thôi, quả thực 'sống một mình' thì có hơi rộng. Vì 'sống một mình' nên mới rộng!"
Tôi cố gắng nhấn mạnh vào chữ 'sống một mình'.
Tôi cần phải dập tắt mọi suy đoán kỳ quặc của Nihara-san.
"Quan trọng hơn, Nihara-san... tự dưng sao lại đến nhà tôi? Đúng hơn thì, làm sao cậu lại biết được nhà tôi?"
"Chả phải hồi trước mình từng nói hay sao! 'Sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, mình sẽ nấu một bữa cho cậu'. Thế nên mình đã đi hỏi Kurai địa chỉ nhà cậu."
Masa...
Quả thực cô ấy có nói là sẽ qua nấu một bữa, nhưng chả phải đó là đùa hay sao.
Tôi không tài nào phân biệt nổi thế nào mới là nghiêm túc, thế nào mới là đùa cợt của gyaru.
"À, đúng rồi! Lần sau thử gọi mọi người qua nhà Sakata chơi đi!!"
Phát ngôn ngoài dự kiến của Nihara-san khiến tôi cảm thấy choáng váng.
Tôi lập tức lắc đầu và kiên quyết đưa ra thái độ cự tuyệt.
"Này nhé, Nihara-san. Tôi không phải là người hướng ngoại như cậu, nên tôi sẽ không gọi mọi người đến chơi. Chỉ có những người như vậy mới đột nhiên qua nhà người khác, nên bỏ ngay cái suy nghĩ đó đi nhé?"
"Hướng ngoại thì có liên quan gì đâu? Chưa kể, mình có nghe từ Kurai rồi đó? Hồi sơ trung, mọi người đều tụ tập tại nhà Sakata và tiệc tùng đến tận sáng mà."
Thằng Masa này...
Cơ mà, tôi làm gì có tổ chức tiệc tùng. Chỉ là chơi game đến sáng thôi.
"Đó là chuyện hồi sơ trung năm ba. Sau đó tôi đã thay đổi và tái sinh thành một con người mới rồi, tuyệt đối không có chuyện mời nhiều người qua chơi đâu."
"Nhưng... Masa có nói là, hồi năm nhất cao trung, hai người vẫn thường qua chơi đến sáng mà? Gần đây không hiểu sao mỗi lần mời qua chơi thì Sakata đều từ chối một cách lạnh lùng hay là thở dài. Đã có chuyện gì xảy ra vào năm hai à?"
Masaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!
Sao cái gì cũng bép xép thế hả... Đi mà học tập tính cách lạnh lùng của Ranmu-chan, idol của mày hộ tao. Không đùa đâu.
"Cậu không nên khước từ mối quan hệ như vậy. Có một người bạn để nói chuyện thoải mái về chủ đề ưa thích của mình... thực sự rất quý giá đó."
"Chả phải mấy cô bạn hướng ngoại của Nihara-san đều phấn khích như vậy ạ?"
"Hừm... Mà, đúng là vậy, nhưng. Có chút khác biệt so với Sakata và Kurai đó. Mà, cậu không hiểu thì cũng được thôi."
Nihara-san cười trừ khi nói ra những lời đó.
Cạch―――Ở phòng khách chợt vang tiếng ồn.
"Hửm? Vừa nãy là... à, đúng rồi! Nayu-chan quay về đúng không?"
Nihara-san vừa nói xong liền cởi bỏ đôi ủng dài đến đùi của cô ấy.
"Này, làm cái gì vậy! Sao cậu không thể vào nhà như người bình thường được?"
"Biết rồi, biết như vậy là không tốt rồi. Chỉ là mình chỉ muốn chào hỏi Nayu-chan thôi!"
Chào hỏi Nayu... lẽ nào lại là 『Nayu』 trong tưởng tượng của Nihara-san―――Đúng hơn thì, ngoại hình của 『Nayu』 trong lời của Nihara-san, vốn dĩ chính là Yuuka!?
"Nihara-san, đợi đã! Nếu chạy lung tung như vậy thì sẽ hỏng mất!!"
"Ối!? Đợi đã Sakata, nếu cậu kéo mạnh như vậy―――Gya!?"
Trong cơn hoảng hốt, tôi đã kéo áo của Nihara-san lại, khiến cô ấy mất thăng bằng.
Do sức nặng khi ngã của Nihara-san nên tôi cũng ngã ngửa về phía sau.
Kết quả là...
――――Nihara-san đang nằm gọn trên người tôi.
Mugyu, bờ núi bao la của Nihara-san đã ôm trọn hết miệng tôi.
"Hyaaa!? Đợi đã, Sakata! Nếu cậu thở như vậy... Aa~"
"N-Ngạt thở... Bỏ ra..."
"Khônggggggggggggggggggggg!?"
Tiếng hét như đang xem phim kinh dị bỗng vang vọng khắp hành lang.
Thế rồi, lạch cạch lạch cạch, bỗng có tiếng bước chân phát ra từ phòng khách.
"Tránh ra, tránh ra ngay!! Đừng có dính vào người Yuu-kun như vậyyyyyyyyyyyyyyy!!"
"Agya!?"
Hình như tôi vừa nghe thấy tiếng rên rỉ của Nihara-san.
Sau đó, miệng của tôi, và bộ ngực của Nihara-san―――đã tách khỏi nhau.
Oxy trong phút chốc đã bay khắp não.
Đồng thời――――tôi nhận ra, sự tuyệt vọng này 'aa, cuối cùng đã chấm dứt'.
Tại vì, giọng nói vừa rồi... rõ ràng là của Yuuka.
"Đauuuuu... Ể? Hửm?"
Tôi từ từ nâng nửa trên của cơ thể lên.
Hiện trước mặt tôi là Nihara-san, trong tư thế ôm lấy phần sau đầu với khuôn mặt nhói đau.
Aa... quả nhiên, tôi không thể nói lấp liếm qua vụ này.
Trong nhà của Sakata Yuuichi, không hiểu sao lại có Watanae Yuuka.
Chỉ trong nháy mắt, mối quan hệ giữa chúng tôi sẽ bị phơi bày trước mặt thiên hạ. Phát sinh từ chuyện này, việc Yuuka chính là Izumi Yuuna sẽ trở thành scandal.
Cuộc sống cao trung của chúng tôi―――đã chính thức đi đến hồi kết.
"...A. Tưởng gì! Quả nhiên là Nayu-chan đã quay về mà."
――――Hửm?
Trong cơn lo sợ, tôi liền ngoảnh lại về phía sau.
Đó... không phải là Yuuka.
Mái tóc nâu hai bím đội trên đầu để duỗi thẳng.
Không hề đeo kính, có phần trang điểm quanh khoé mắt.
Nói cách khác―――Đó chính là Yuuka trong bộ dạng 『Nayu』 mà Nihara biết rõ.
"C-Chào buổi chiều! Nihara-san!!"
Sau khi cúi đầu, Yuuka liền nở một nụ cười.
Tuy vẫn đang mặc bộ thường phục xanh nhạt... nhưng em ấy đã nhanh chóng chuẩn bị để đề phòng trường hợp bị Nihara-san nhìn thấy.
Thông minh lắm, quả là Yuuka.
Trong lúc tôi nghĩ vậy, Yuuka liền nhìn chằm chằm về phía này.
Em ấy liền nói với một tông giọng có chút khó chịu.
"Xin lỗi. 『Anh trai』 của em đã thất lễ rồi... Yuu-kun? Sướng chỉ vì ngực lớn là hư đó nhé? Vì ngực lớn ý?"
"Anh đâu có sướng!?"
"À thế à? Nhưng mà, chả phải ngực càng lớn thì Yuu-kun càng thích hay sao?"
"Anh cầu xin em đấy, đó chỉ là hiểu lầm thôi, hãy sửa lại đi mà..."
"...Phù! Ahahaa!! Có vẻ như Sakata rất thân với em gái nhỉ."
Nihara-san nhìn về phía tôi mà ôm bụng cười đến mức chảy ra nước mắt.
Thế rồi, Nihara-san chợt nắm lấy tay của Yuuka.
"Nayu-chan từ trước tới giờ. Quả nhiên là đáng yêu mà!! Mỗi lần chị thấy một cô bé đáng yêu là lại cảm thấy như được chữa lành vậy... Do không nhịn được nên chị muốn gặp Nayu-chan lắm đó?"
"À... E-Etou... Em rất vinh dự?"
Yuuka liền ngoẹo cổ và cúi xuống một lần nữa.
Trong lúc nhìn hai người chào hỏi nhau.
Dường như―――mồ hôi lạnh đang chảy dọc khắp sống lưng tôi.
◆
"Haaaa... Trà pha của Nayu-chan đúng là tuyệt nhất mà."
Nihara-san đang ngồi thư giãn một mình.
Trong lúc phớt lờ cô ấy, tôi và Yuuka lén lút trốn vào bếp để bàn tán.
"...Cớ gì Nihara-san lại ngồi chơi ở nhà mình? Hả! L-Lẽ nào, Yuu-kun... đang bắt em phải xem cảnh ngoại tình!?"
"...Không, không, logic như vậy chả phải quá lạ hay sao. Cứ bình tĩnh và nghĩ lại nhé? Gyaru hướng ngoại hay là gái 3D đều là thiên địch của anh đúng không? Vì gyaru đã tự tiện đột nhập vào nhà, nên có khác gì quỷ Nurarihyon đâu?"
"...Quả thực. Yuu-kun không phải là loại người dơ bẩn, hai lòng nhỉ... Ehehe~"
Trong lúc nói vậy, Yuuka bắt đầu mỉm cười e thẹn.
Tự dưng nổi giận, rồi tự dưng phấn chấn.
Thiệt tình, đúng là một cô gái đơn giản mà.
"Hai người đang làm gì vậy?"
Nihara-san đang ngồi trên ghế sofa bỗng bắt chuyện với chúng tôi, người vẫn còn đang ở trong bếp.
"Thấy chưa. Sakata chưa gì đã nhảy vào ngực mình rồi. Trông như vậy thôi chứ mình khá là nổi tiếng đó ☆ À, đó là chuyện giữa hội con gái nhé? Cứ an tâm đi!"
An tâm cái gì, tôi hoàn toàn không hiểu gì cả.
Không chỉ vậy, Yuuka đứng kế bên còn đang nhìn chằm chằm về phía này.
Ra là vậy, đây chính là bị oan ư. Từ giờ, mỗi khi đi tàu điện tôi nhất định sẽ bám chặt dây treo.
"Nihara-san. Đúng hơn thì, tôi làm gì có yêu cầu chuyện đó?"
"Đúng vậy! Vốn dĩ, Yuu-kun là hôn p- của em...!"
Tôi vội vàng bịt miệng Yuuka lại.
Sau đó tôi liền giấu giọng để hỏi Yuuka, người vẫn còn đang lắp bắp "Mogoo, mogoo!".
"...Yuuka? Vừa nãy em định nói gì?"
"...Dạ. Em định nói Yuu-kun là hôn phu của em."
"...Nếu nói vậy thì em nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?"
"...Dạ. Nếu để lộ cho Nihara-san biết thì sẽ kéo theo nhiều rắc rối khác."
Mặc dù đang cúi đầu xin lỗi, nhưng Yuuka vẫn đang bĩu môi.
À. Đây chính là cái thái độ giả vờ hối lỗi nhưng vẫn không nghĩ là mình sai.
Dám phát ngôn hoàng hồn như vậy mà thực sự nghĩ rằng sẽ được anh tha thứ à...
"『Của em』? Cái gì của em vậy? Nayu-chan?"
Nihara-san tự dưng ngó đầu vào trong bếp.
Tôi và Yuuka ngay lập tức tách ra khỏi nhau.
"Dạ, à, không... không có gì đâu."
"Ahahahahaha! Nayu-chan đúng là brocon, khác hoàn toàn so với những gì Kurai kể mà!!"
"B-Brocon ư..."
"Nhưng mà, em thích Sakata đúng không?"
"Vâng ạ."
Yuuka, Yuuka.
Tôi liền kéo váy của Yuuka lại để ngăn em ấy nói tiếp.
Cơ mà, nếu Nayu thật nghe được cuộc hội thoại này, thì trời sẽ đổ máu mất...
Tóm lại thì, tôi cần phải nhanh chóng kết thúc trò chuyện.
"Nhưng mà, Nayu-chan đúng là dễ thương thật... Sakata, có một cô em gái như vậy, thật là đáng ghen tỵ."
"V-Vậy à. Đó là 『em gái』, là 『em gái』 đầy tự hào của tôi đó."
"Đã vậy còn ghen tỵ với mình, yêu quý anh trai đến vậy chả phải rất dễ thương hay sao?"
"Đ-Đúng vậy nhỉ. Là 『em gái』 nên mới không thể tách rời khỏi 『anh trai』! 『Em gái』 đúng là dễ thương!!"
"Nayu-chan sẽ là 『em chồng』 của mình―――Ừm! Cũng không tồi nhỉ!"
"Đ-Đúng vậy nhỉ, 『em chồng』 của Nihara-san――Ớ?"
Trong lúc tán đồng với Nihara-san, tôi có cảm giác như mạch hội thoại đã thay đổi hoàn toàn.
Thế rồi Nihara-san―――chợt đưa ra một tuyên bố phát sốc.
"Nayu-chan! Tuy hơi đường đột, nhưng... chị có thể làm bạn gái của Sakata được không?"
"Vô ích thôi, quay về đi."
Chỉ trong giây lát, Yuuka liền từ chối đề nghị của Nihara-san.
"Tại sao? Chị có thể chăm sóc cho Sakata, Nayu-chan cũng rất dễ thương mà? Trông vậy thôi chứ chị rất biết chăm sóc đó."
"Tôi không cần biết, quay về đi, phiền phức quá."
Yuuka bắt đầu đẩy mạnh lưng của Nihara-san về phía cửa trước.
"Xin lỗi nhưng. Nihara-san cũng-chỉ-là! Bạn cùng lớp của 『anh trai』 đúng không? Chị không hề để ý đến bầu không khí mà lại nói ra những lời như vậy, thì chị chỉ đang làm phiền 『anh trai』 thôi. Ngoài ra, tuy thất lễ nhưng loại người hướng ngoại như Nihara-san không hề hợp với người hướng nội như 『anh trai』 của tôi đâu, thiệt tình! Không một chút nào! Không hợp nhau đâu!!"
Yuuka, Yuuka.
Nói vậy cũng khiến anh bị tổn thương đó.
"Bầu không khí này... Hả, lẽ nào là vậy."
Nihara-san khẽ lẩm bẩm.
"Nếu Sakata có thể rũ bỏ quá khứ thì tốt rồi... mình đã luôn nghĩ vậy. Thế nhưng cậu lại trở nên thèm khát 『em gái』 ư... Quả nhiên là hỏng rồi? Mình nghĩ vậy đó."
"Ế? Cậu nghĩ tôi suy đồi đến mức đó cơ à? Nghiêm túc luôn?"
"Nghiêm túc thật đó! Thế nên, Momono-sama này đã suy nghĩ rất nhiều. Để giúp Sakata rũ bỏ quá khứ và không dính phải mấy cái fetish kỳ quặc... Mình nhất định sẽ giúp đỡ cậu! Mình sẽ cứu cậu và trở thành người hùng!!"
"Tại sao chuyện lại thành ra vậy!?"
Quả là gyaru.
Có thể đưa ra kết luận như vậy, tôi không tài nào lý giải nổi, dù chỉ là một mẩu.
Còn Yuuka, người đứng bên cạnh tôi, toàn thân không khác gì ngọn lửa đang cháy bùng bùng cả.
"...Rõ ràng là nực cười mà. Thế nên... tôi nhất định sẽ không tha thứ cho chị đâu!"
"Nhưng mà? Tình yêu giữa anh trai và em gái sẽ không được xã hội thừa nhận đâu. Thay vào đó, Sakata có bạn gái thì chả phải tốt hơn hay sao? Thế nên, cứ để chị..."
"MỒ! ĐÃ VẬY THÌ TÔI SẼ NÓI CHO CÔ BIẾT! TÔI THỰC RA LÀ HÔN TH- CỦA YUU-KUN――"
――――Brrrrrrrr♪
"Aa, xong rồi" đúng khoảnh khắc quyết định đó, điện thoại của tôi chợt đổ chuông.
Nhờ vậy mà cuộc tranh chấp giữa hai cô gái đã bị gián đoạn tạm thời... Số lạ này có thể là của ai?
"Vâng... Alo?"
『Những ai không phải người trong nhà thì cút về.』
"Vâng? Không phải người trong nhà ư? Cái gì vậy? Mà đúng hơn, ai vậy?"
『Không muốn chết thì cút về.』
"Ế, chết ư? Tức là sao!?"
Tôi cảm thấy run sợ vì không tài nào hiểu nổi.
Dường như đã đọc được bầu không khí, Nihara-san liền thở một hơi và cười khúc khích.
"Tuy không hiểu rõ, nhưng nếu đã nói vậy thì chị sẽ quay về. Nhưng―――chị vẫn chưa thay đổi ý kiến đâu. Ok?"
"Còn lâu! Tôi nhất định sẽ không giao Yuu-kun cho cô!!"
Yuuka hậm hực dùng lực để đẩy Nihara-san ra.
Thấy Yuuka như vậy, Nihara-san liền bật cười và vẫy tay.
"Vậy thì, gặp lại sau nhé. Cả hai người."
Thế rồi, Nihara-san―――đã rời khỏi nhà của chúng tôi.
Sau khi tạm biệt, tôi liền gọi lại cho số lạ.
"Bây giờ chỉ còn lại người trong nhà thôi... Etou."
『―――Biết rồi. Tch.』
Người dùng số lạ đó, đột nhiên đổi sang một tông giọng quen thuộc.
Đồng thời, tôi cũng nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm đến từ tầng hai.
――――Sakata Nayu thật đã xuất hiện.
"N-Nayu-chan!?"
"Tại sao em lại bình thản đi xuống từ tầng hai vậy!?"
Trái ngược với chúng tôi, những người vẫn còn đang cảm thấy khó xử, Nayu bắt đầu uể oải đáp lại.
"Ngạc nhiên là sao. Nii-san bắt đầu kỳ nghỉ hè từ hôm nay đúng không? Thế nên em đã thong thả quay về, rồi mở khoá vào nhà. Có thế thôi."
"Etou... Vậy thì, về cuộc gọi số lạ vừa nãy."
"Sau khi quay về thì thấy hai người đang cãi nhau một con gyaru lạ mặt. Thực sự là ồn ào và phiền phức nên em đã gọi điện hăm doạ từ tầng hai để đuổi cổ cô ta đi."
Giải quyết bằng cách gọi số lạ, quả là cách xử lý của Nayu nghịch ngợm.
Điều bất ngờ ở đây không phải là Nihara-san mà chúng tôi.
"Mà, kết quả thì cũng ok rồi. Cảm ơn em, Na―――"
"...Thế? Tại sao lại gọi Yuuka bằng tên của em?"
Trước khi kịp nói hết câu.
Nayu đã nhìn trừng trừng về phía tôi với ánh mắt dày thể hiện sự tức giận đến tột cùng.
"Cứ nói thong thả để em nghe. Tuỳ thuộc vào nội dung... Nii-san sẽ nhận án tử hình."
Aa. Vô ích rồi.
Tại vì, dù có giải thích thế nào đi nữa, con bé cũng sẽ không chấp nhận.
...Kết án tử hình, Sakata Yuuichi.