My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 3

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 3

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 925

Web novel - Chương 50: Căn phòng

“Hử? Cửa không mở được?”

Sau khi ăn xong bữa sáng và mặc đồng phục để đi học, tôi nhận ra cửa trước không mở được.

“Hayate-kun, có chuyện gì vậy?

"À, cánh cửa…”

“À đôi khi chuyện này cũng xảy ra. Có vẻ nó đã hỏng hoặc gì đấy.”

“Thật sao?”

Nó có phải là cái cửa dễ hỏng đến thế không?

Và tại sao cô ấy có vẻ bình tĩnh vậy?

Có phải là vì chuyện này thường xuyên xảy ra?

Không, nếu nó xảy ra thường xuyên, cô ấy sẽ biết cách để sửa.

“Cậu thường làm gì trong trường hợp này vậy?”

“Ừm, để xem nào… nó thường mất một lúc để mở được, nên tớ đoán chúng ta không thể đến trường được rồi.”

“Trong trường hợp đó, chúng ta cần thông báo cho giáo viên.”

“Tớ sẽ làm. Tớ chỉ cần thông báo rằng cả hai chúng ta sẽ nghĩ hôm nay thôi.”

“Không, đó không phải ý hay đâu…”

“Tại sao?”

“Huh?”

“Tại sao? Cậu lo rằng mọi người sẽ biết chúng ta là một cặp sao? Có giáo viên nào đang nhắm vào cậu à? Phải vậy không? Nếu là trường hợp đó, tớ sẽ đến trường và hỏi toàn bộ giáo viên.”

“Khoan, khoan, đợi đã! Không phải thế! Tớ chỉ…”

“Đừng nói mấy lời bào chữa nữa. Tớ bực rồi đấy.”

Sumire quay mặt đi và tôi cũng thế, cô ấy quay lại, nói ‘đáng lẽ cậu phải xoa dịu tớ trong trường hợp này chứ.'

“...Tớ xin lỗi. Ý tớ không phải thứ như thế.”

“Vậy thì, cậu không phiền khi dành cả ngày với tớ chứ?”

“...Đương nhiên.”

“Cậu muốn ở bên cạnh tớ?”

“Ừm…Đ-Đúng vậy.”

“Thật sao?”

“T-Thật.”

“Vậy thì được rồi. Chúng ta nên làm gì đây? Chơi game tiếp? Hay là…”

‘Lên giường lần nữa?’ cô ấy nói thế.

Và Sumire kéo tay tôi, hướng đến giường.

Tôi không thể từ chối cổ, cảm thấy như tôi sẽ làm cô ấy khó chịu hơn nữa.

Và như thế, chúng tôi lại lên giường một lần nữa kể cả khi mặt trời đã mọc bên ngoài.