My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

47 175

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

74 3974

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

3 8

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

45 213

Web novel - Chương 54: Con đường

“Takizawa-kun, tớ có thể nói chuyện với cậu một lúc không?”

Sáng hôm sau.

Khi Sumire và tôi đang trên đường đến trường, Mifune-san chặn đường chúng tôi.

“Chào buổi sáng, Mifune-san.”

“Murasaki Sumire, tôi không nói chuyện với cậu. Tôi có chuyện cần nói với Takizawa-kun.”

“Cậu không thể làm thế, Mifune-san. Bọn tôi đang hẹn hò. Sẽ rất tự nhiên nếu bạn gái ngăn các cô gái khác cố gắng nói chuyện bí mật với bạn trai cô ấy.”

“Được thôi, vậy thì nghe tớ này. Cậu nên chia tay với cô ta đi.”

Mifune-san, tuyệt vọng hơn mọi khi, cảnh báo tôi.

Khi tôi đang bối rối tại sao cô ấy lại nói thế, Sumire bên cạnh cười khúc khích và nắm tay tôi chặt hơn.

“ Hả, bọn tôi nên chia tay ư? Hayate-kun, cậu ghét tớ à?”

“Tất nhiên là không rồi, sao tớ lại ghét cậu được?”

“Thấy không? Nghe thấy chứ, Mifune-san? Hayate-kun nói rằng cậu ấy không muốn chia tay, nên cậu nghĩ mình là ai? Hay bởi vì cậu thích Hayate-kun? Cậu không thể cướp thứ thuộc về người khác được.”

Đối mặt với sự thờ ơ của Sumire, Mifune-san, thở gấp, trừng mắt nhìn cô ấy.

Tôi căng thẳng, sẵn sàng bảo vệ Sumire khi Mifune nhìn như có thể nhảy bổ vào Sumire bất cứ lúc nào, nhưng Mifune-san chỉ thở dài và cúi xuống.

“Hàaaaa… Tại sao phải là cậu? Takizawa-kun chắc chắn đã cứu tôi, không phải cậu.”

“Không, đó là tôi. Chà, điều cậu nói cũng không đúng. Hayate-kun tử tế với tất cả mọi người. Nhưng tôi là người đầu tiên nhận ra Hayate-kun, và chúng tôi đã thành đôi. Điều đó là tự nhiên, phải không?”

Kéo tay tôi, Sumire dẫn tôi thẳng đến trường.

Mifune-san, người chỉ đứng đó, như thể cô ấy có điều cần nói vậy.

“Thôi nào. mau lên và đi cùng nhau thôi.”

Lựa chọn rũ bỏ bàn tay của Sumire, người nói những điều đó, và quay lại là không thể tìm được bởi bất cứ ai.

***

Thật đáng ngạc nhiên khi Mifune-san lại táo bạo như vậy, nhưng việc đó là vô nghĩa, không quan trọng cô ấy đã làm gì.

Tôi đã quyến rũ Hayate-kun, và tôi đã bị quyến rũ bởi cậu ấy.

Bọn tôi đã không thể tách rời.

Tôi ghét những lời như ‘Bọn tôi hiểu nhau kể cả khi xa nhau.’

Hơi ấm của tay bàn tay này là thứ duy nhất làm tôi tin vào kết nối của chúng tôi.

Không bao giờ bỏ ra, kể cả một khoảnh khắc.

Hãy đi cùng nhau, đến nơi sâu thẳm nhất.

Tớ muốn chúng ta đi cùng nhau.

“Thôi nào. mau lên và đi cùng nhau thôi.”