My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

44 336

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

(Đang ra)

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

Yukitsugu Kurokawa

Và từ đây, hành trình của một kẻ phản diện thấp kém vươn lên làm anh hùng chính thức bắt đầu.

4 28

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

2 43

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

(Đang ra)

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

マナシロカナタ

Đáng ghen tị tới nhưng không thể nào thật hơn—câu chuyện rom-com tình tay ba cao trung bắt đầu!

5 52

Web novel - Chương 54: Con đường

“Takizawa-kun, tớ có thể nói chuyện với cậu một lúc không?”

Sáng hôm sau.

Khi Sumire và tôi đang trên đường đến trường, Mifune-san chặn đường chúng tôi.

“Chào buổi sáng, Mifune-san.”

“Murasaki Sumire, tôi không nói chuyện với cậu. Tôi có chuyện cần nói với Takizawa-kun.”

“Cậu không thể làm thế, Mifune-san. Bọn tôi đang hẹn hò. Sẽ rất tự nhiên nếu bạn gái ngăn các cô gái khác cố gắng nói chuyện bí mật với bạn trai cô ấy.”

“Được thôi, vậy thì nghe tớ này. Cậu nên chia tay với cô ta đi.”

Mifune-san, tuyệt vọng hơn mọi khi, cảnh báo tôi.

Khi tôi đang bối rối tại sao cô ấy lại nói thế, Sumire bên cạnh cười khúc khích và nắm tay tôi chặt hơn.

“ Hả, bọn tôi nên chia tay ư? Hayate-kun, cậu ghét tớ à?”

“Tất nhiên là không rồi, sao tớ lại ghét cậu được?”

“Thấy không? Nghe thấy chứ, Mifune-san? Hayate-kun nói rằng cậu ấy không muốn chia tay, nên cậu nghĩ mình là ai? Hay bởi vì cậu thích Hayate-kun? Cậu không thể cướp thứ thuộc về người khác được.”

Đối mặt với sự thờ ơ của Sumire, Mifune-san, thở gấp, trừng mắt nhìn cô ấy.

Tôi căng thẳng, sẵn sàng bảo vệ Sumire khi Mifune nhìn như có thể nhảy bổ vào Sumire bất cứ lúc nào, nhưng Mifune-san chỉ thở dài và cúi xuống.

“Hàaaaa… Tại sao phải là cậu? Takizawa-kun chắc chắn đã cứu tôi, không phải cậu.”

“Không, đó là tôi. Chà, điều cậu nói cũng không đúng. Hayate-kun tử tế với tất cả mọi người. Nhưng tôi là người đầu tiên nhận ra Hayate-kun, và chúng tôi đã thành đôi. Điều đó là tự nhiên, phải không?”

Kéo tay tôi, Sumire dẫn tôi thẳng đến trường.

Mifune-san, người chỉ đứng đó, như thể cô ấy có điều cần nói vậy.

“Thôi nào. mau lên và đi cùng nhau thôi.”

Lựa chọn rũ bỏ bàn tay của Sumire, người nói những điều đó, và quay lại là không thể tìm được bởi bất cứ ai.

***

Thật đáng ngạc nhiên khi Mifune-san lại táo bạo như vậy, nhưng việc đó là vô nghĩa, không quan trọng cô ấy đã làm gì.

Tôi đã quyến rũ Hayate-kun, và tôi đã bị quyến rũ bởi cậu ấy.

Bọn tôi đã không thể tách rời.

Tôi ghét những lời như ‘Bọn tôi hiểu nhau kể cả khi xa nhau.’

Hơi ấm của tay bàn tay này là thứ duy nhất làm tôi tin vào kết nối của chúng tôi.

Không bao giờ bỏ ra, kể cả một khoảnh khắc.

Hãy đi cùng nhau, đến nơi sâu thẳm nhất.

Tớ muốn chúng ta đi cùng nhau.

“Thôi nào. mau lên và đi cùng nhau thôi.”