My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

47 175

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

74 3974

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

3 9

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

45 213

Web novel - Chương 49: Kể từ bây giờ

Tiêu đề chap này và chap 40 giống nhau.

—------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Chào buổi sáng, Hayate-kun.”

“C-Chào buổi sáng. Murasaki-san.”

“Thôi nào, gọi tớ bằng tên thôi.”

“Su-Sumire-san.”

“Đúng rồi, chào buổi sáng, Hayate-kun.”

Khi tôi tỉnh dậy, Sumire đã ở bên cạnh tôi.

Cô ấy đã mặc quần áo xong, ngồi bên cạnh tôi, và cười khi nhìn tôi, người đang nằm trên giường.

Như thể những chuyện hôm qua chỉ là một lời nói dối, cô ấy đã mặc bộ đồng phục.

Tuy nhiên, đối với tôi…

“Xin lỗi vì đã như thế này…”

“Tại sao cậu lại ngại? Có hơi muộn cho việc đó rồi đấy. Quan trọng hơn, cậu cần mặc quần áo vào đi hoặc là cậu sẽ bị cảm đó.”

“P-Phải rồi.”

Tôi do dự trong việc rời khỏi tấm futon khi vẫn đang khỏa thân.

Nhưng nhìn vào biểu cảm bình tĩnh của Sumire khi cô ấy nhìn tôi ở trong tình trạng này, tôi chắc chắn việc hôm qua không phải là một giấc mơ.

Hơi thở gấp gáp. khuôn mặt vặn vẹo giữa sự sung sướng và đau đớn, hơi ấm của cô ấy lan tỏa ra khắp nơi trên cơ thể tôi.

—Tất cả đều là sự thật.

Và với một tâm trí đã tỉnh táo, tôi cố gắng phân tích tình huống hiện tại.

…Chết tiệt.

Cảm giác choáng ngợp khi đã trải qua lần đầu tiên và sự ưu việt khi có thể giữ thần tượng của trường trong tay đã bị lu mờ chỉ với một suy nghĩ duy nhất.

–Tôi đã phạm sai lầm.

Tất nhiên, đó là lựa chọn của tôi, và tôi biết sẽ thật thô lỗ khi nói với cô ấy rằng đó chỉ là một sai lầm.

Nhưng, tôi hối hận vì đã không thể làm chủ bản thân.

Nhưng hối hận không thể thay đổi những gì đã xảy ra.

“Hayate-kun, Hayate-kun… ehehe, bữa sáng đã sẵn sàng rồi đấy, nên đi rửa mặt đi.”

Với đôi má đỏ bừng, Murasaki Sumire nhìn tôi như thể đang say và cười khúc khích.

Cô ấy đang nghĩ cái gì đằng sau nụ cười đó vậy?

Có phải cô ấy hạnh phúc khi mối quan hệ của chúng tôi đã có tiến triển không?

Hay cô ấy vẫn đang đắm mình trong ánh hào quang ngày hôm qua?

Ít nhất, tôi cảm thấy bản thân khá phấn chấn,

Tôi nhận ra mình muốn làm điều đó một lần nữa.

Để loại bỏ những ý nghĩ đó, tôi đi rửa mặt.

“...Phew.”

“Cậu vẫn mệt à?”

“Whoa! S-Sumire-san.”

“Cậu cảm thấy mệt hơn sau khi rửa mặt à?”

Khi tôi rửa mặt và nhìn vào gương, Sumire đã đứng ở sau lưng tôi.

Đôi mắt của chúng tôi gặp nhau qua gương khi cô ấy nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.

“...Tớ tỉnh rồi.”

“Thật sao? Cậu trông điềm tĩnh quá, nó làm tớ lo một chút. Cậu hối hận vì đã ngủ với tớ à?”

“...Không hẳn.”

Thấy biểu cảm buồn bã của cô ấy, tôi cảm giác như sẽ là sai khi phủ nhận những việc đêm qua là sai lầm.

Không phải là tôi không hạnh phúc với nó.

Tôi nên nhận lấy trách nhiệm.

Có lẽ tôi nên chính thức hẹn hò với Sumire và khi tôi thật sự đối mặt với cô ấy, Sumire có thể sẽ hiểu tôi.

Lảng tránh vấn đề bây giờ sẽ là không tôn trọng cô ấy.

“Sumire-san, về những gì đã xảy ra và tương lai…”

“Hehe, đừng bắt ép bản thân quá. Chúng ta còn nhiều thời gian mà. Tớ hạnh phúc bởi vì tớ có thể biết được rằng cậu đang nghiêm túc suy nghĩ về tớ.”

“Sumire-san…”

“Quan trọng hơn, bữa sáng đã sẵn sàng rồi. Nhanh nào.”

Vì lí do nào đấy, cô ấy đi thẳng đến lối vào.

Tôi tìm một cái khăn để lau mặt và nhìn lại bản thân một lần nữa.

Tôi vẫn chưa giải quyết xong mọi chuyện.

Nhưng tôi đã tự tin hơn để đối mặt với cô ấy.

Và Sumire có nói là hãy dành thời gian và nghĩ kĩ về mọi thứ.

Tôi muốn nói chuyện sau này, đến trường, và nghiêm túc cân nhắc về tương lai của cả hai cùng nhau.

Giấu đi sự quyết tâm đó trong lòng, tôi rời khỏi nhà tắm.

Cửa trước đã khóa.

Căn nhà này có thiết kế thú vị thật.

Từ bên trong, bạn không thể mở cửa mà không có chìa khóa.

Nó đã được khóa.

Không ai có thể vào và ra khỏi nơi này nữa.

Tôi đã liên lạc với trường.

Nói rằng cả hai chúng tôi đang cảm thấy không khỏe và nghỉ một ngày.

Chúng tôi sẽ nghỉ ngơi.

Kể cả khi cậu ấy đã tỉnh…

Vẫn còn nhiều thứ lắm.

“Cậu không cần phải tỉnh dậy khỏi giấc mơ này đâu.”