My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

44 336

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

(Đang ra)

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

Yukitsugu Kurokawa

Và từ đây, hành trình của một kẻ phản diện thấp kém vươn lên làm anh hùng chính thức bắt đầu.

4 28

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

2 43

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

(Đang ra)

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

マナシロカナタ

Đáng ghen tị tới nhưng không thể nào thật hơn—câu chuyện rom-com tình tay ba cao trung bắt đầu!

5 52

Web novel - Chương 34: Ngày hôm đó

“Chào buổi sáng, Takizawa-kun.”

“...Chào buổi sáng.”

Buổi sáng.

Như mọi khi, Murasaki Sumire đến nhà tôi.

Đó đã là thành một lịch trình thường ngày luôn rồi.

Như thể ngày hôm qua đã không có gì xảy ra.

“Có chuyện gì vậy?”

“Chà, ừm, cậu đến hơi sớm nhỉ?”

“Tớ dậy sớm hơn mọi ngày. Takizawa-kun, cậu đã thay quần áo luôn rồi. Cậu cũng dậy sớm hơn đấy.”

“Chà, chỉ là… tớ dậy sớm hơn thôi.”

Chính xác hơn, tôi không thể ngủ được.

Tối hôm trước, tôi cứ nghĩ về Murasaki Sumire và lo lắng.

Cuối cùng, tôi cũng có thể ngủ, nhưng tôi không thể ngủ nhiều.

Tôi dậy sớm vào sáng nay, cảm thấy bồn chồn.

Khi tôi bắt đầu chuẩn bị, cô ấy đã đến sớm hơn mọi ngày.

Chắc là trùng hợp thôi… mong là thế.

“Takizawa-kun, tớ có thể nói chuyện với cậu một lúc không?”

Khi tôi đang đi bộ đến trường, suy nghĩ, Murasaki-san gọi, giật nhẹ tay áo tôi.

“Chuyện gì vậy?”

“Cậu dùng loại kem đánh răng nào vậy, Takizawa-kun?”

“Kem đánh răng? Chỉ là kem đánh răng mua ở cửa hàng tiện lợi thôi.”

“Loại ở trong ống bạc có vị như nho à?”

“Ừ, chắc thế? Tớ nghĩ là loại đó.”

“Hmm.”

Cô ấy gật đầu tán thành và im lặng lần nữa.

Tại sao Murasaki-san lại hỏi về loại kem đánh răng tôi dùng?

Có phải cô ấy nhận ra nó trong phòng tắm khi đến nhà tôi không?

Kể cả thế, nó có phải thứ đã dừng tôi hỏi không?

“Kem đánh răng rất quan trọng, cậu biết đấy. Hơi thở là bản chất mùi của một người, và rất xấu hổ khi cậu không có mùi tốt.

“...Đúng vậy. Nhưng, không phải con gái sẽ dùng nước hoa à? Tớ luôn nghĩ nó thêm hương thơm cho một người.”

“Con gái có sử dụng nước hoa. Nhưng tớ nhận ra khá lạ khi con trai dùng chúng. Nó cho tớ cảm giác đó là một kẻ tán tỉnh vậy.”

“...Hợp lí đấy.”

Murasaki Sumire ghét những chàng trai đến để tán tỉnh cô ấy.

Nghĩa là, nếu tôi hành xử quá hào nhoáng, có khả năng cao cô ấy sẽ ghét tôi.

Khi tôi đang nghĩ điều ấy, nghĩ rằng có lẽ hành xử hào nhoáng có thể là một chiến thuật cần thiết nếu mọi thứ đã đến mức này, tôi nhận ra trường ở đằng xa.

Và có một hình bóng ở cổng chính.

Tôi có cảm giác rằng cô ta sẽ đứng đó, và đúng vậy.

Đó là Mifune Saki.

“Chào buổi sáng hai cậu. Các cậu vẫn thân thiết thật đấy.”

“Chào buổi sáng , Mifune-san. Takizawa-kun và tớ sống gần nhau. Cậu đang đợi ai à?”

“Có, người tớ đợi vừa đến rồi.”

Với một nụ cười ranh mãnh, Mifune-san tiến tới trước Murasaki Sumire.

Liếc nhìn tôi, cô ấy nói.

“Tớ biết người ở trong Momo-nyan ngày hôm đó.”