Vào ngày thứ 21 sau khi nhổ neo, Trương Hằng có thể cảm nhận rõ rệt họ đang ngày một tiến sát mục tiêu. Vài ngày trước, lại có một chiếc tàu cướp biển đụng độ với Nữ Thần Chi Thương. Nhưng lần này, chiếc tàu săn cá voi được trang bị đầy đủ vũ khí đã trở nên khó nhằn hơn nhiều.
Giao chiến hai bên đều bị tổn thất. Cuối cùng, cột buồm phụ của tàu cướp biển bị đánh trúng, Nữ Thần Chi Thương lần nữa thoát hiểm, lướt đi trong khói lửa và bọt sóng.
Về sau, Hàn Nha chạm mặt chiếc tàu cướp biển đang trở về cảng để sửa chữa. May thay, Billy có quen biết với trưởng nhóm thủy thủ trên đó, người kia lập tức chia sẻ toàn bộ tin tức mà hắn biết.
Theo lời gã, Nữ Thần Chi Thương hiện có khoảng năm mươi người, được trang bị mười bảy khẩu pháo trong đó có chín khẩu tháo ra từ một tàu cướp biển từng bị bọn chúng thảm sát. Đám thuyền viên đều là những kẻ cơ bắp lực lưỡng, thân thể tráng kiện. Tuy nhiên, vì chất đầy dầu cá voi và sáp cá, tốc độ tàu chậm lại, tối đa chỉ đạt khoảng năm hải lý một giờ.
Tính toán thời gian, nếu thuận buồm xuôi gió, chưa đầy nửa ngày nữa hai bên sẽ đụng mặt.
Song thời tiết bắt đầu trở mình. Trên đầu là một khối mây đen khổng lồ xoáy chậm, lặng lẽ báo hiệu cơn bão tới gần. Trên boong, trưởng buồm Murk đã cho người leo lên cột buồm, chuẩn bị cuộn buồm khi gió nổi. Vài người khác đang cầu nguyện với nữ thần biển cả, Thetis.
Còn Trương Hằng thì đóng cửa mình trong phòng thuyền trưởng, nghiên cứu bản đồ hải trình. Cậu vẫn chưa quên lời hứa với gã đấu sĩ da đen trên đường đi đã đánh dấu mọi hòn đảo không người. Cậu lập tức loại bỏ những đảo quá nhỏ, thiếu nguồn nước, hoặc không đủ kín đáo. Các đảo quá gần tuyến đường hàng hải cũng không được chọn.
Cuối cùng, chỉ còn hai, ba vị trí khả dĩ. Trương Hằng dự định trên đường trở về sẽ ghé qua quan sát.
Cậu vừa gập bản đồ lại thì thân tàu bắt đầu lắc lư mạnh.
Lúc mới đến thế giới này, mỗi lần sóng lớn cậu còn loạng choạng như gà mắc mưa. Nhưng nay, trừ khi là bão thật sự, chao đảo thường không ảnh hưởng mấy đến chuyển động của cậu. Nhờ luyện kiếm trên tàu, cậu đã quen với việc phải liên tục điều chỉnh trọng tâm theo nhịp nhấp nhô của thân tàu. Một lợi ích bất ngờ kể cả trên đất liền, nếu mất thăng bằng thì cũng có thể lập tức lấy lại vị trí.
Cậu đẩy cửa bước ra ngoài, đến mép cầu thang. Những hạt mưa bị gió thổi xiên, quất lên mặt cậu kèm theo mùi tanh nồng đặc trưng của biển. Trên boong, Billy đang nói chuyện với gã lính canh trên đài quan sát.
“Có chuyện gì bất thường không?” Trương Hằng hỏi.
“Tôi đang định xuống tìm cậu đây. Chúng ta thì không sao, nhưng ở hướng phải phía trước dường như có một chút rắc rối.” Billy đáp, rồi đưa ống nhòm bằng đồng cho cậu.
Trương Hằng áp kính vào mắt phải, nhìn thấy một chấm đen nhỏ đang dập dềnh trong gió mưa.
“Là Nữ Thần Chi Thương sao?”
“Không chắc lắm. Tôi đã quan sát được một lúc rồi. Con tàu kia dường như đang đứng yên. Nhưng chúng ta sẽ nhanh chóng biết thôi với tốc độ hiện tại, chừng nửa giờ nữa là đến nơi.”
“Cẩn thận một chút. Khi truy kích, cố gắng tránh phần mạn tàu của nó. Đừng quên vết xe đổ của Bồ Nông. Có thể chúng đang dùng lại trò cũ giả vờ không người để dụ ta mắc câu.” Trương Hằng nhắc. Dù lý thuyết là vẫn còn sớm để gặp nhau, nhưng cậu không loại trừ khả năng có biến cố gì bất ngờ. Ngoài Nữ Thần Chi Thương, vùng biển này còn nhiều hiểm họa khác.
“Lát nữa tôi sẽ dẫn một đội sang đó trinh sát.” Annie nói xen vào.
Trương Hằng gật đầu. Sau đó, tất cả chỉ còn là chờ đợi.
Hàn Nha bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Toàn bộ thủy thủ đều vào vị trí. Các pháo thủ đã túc trực bên khẩu pháo. Do gió không thuận, họ phải mất gần bốn mươi phút mới tiếp cận được con tàu lạ.
Nhưng trước khi tới gần, Trương Hằng đã nhìn rõ toàn bộ thân tàu qua ống nhòm.
Không giống bất kỳ con tàu nào hiện đang di chuyển ở vùng Caribe, con tàu trước mắt mang dáng dấp cổ quái. Phần đuôi tròn, có đến bốn cột buồm lớn, nhưng buồm ngang thì rách nát, lủng lẳng như xác chết trên giá treo cổ. Mũi tàu và đuôi tàu đều cao, khiến từ bên hông nhìn lại cả con tàu trông như chữ “U”. Trên thân phủ đầy vỏ sò và tảo xanh, lởm chởm gồ ghề.
Chỉ cần liếc một cái, Trương Hằng đã có thể khẳng định con tàu này tuyệt đối không phải Nữ Thần Chi Thương.
“Đó là… tàu Carrack?” Billy thốt lên với vẻ không chắc chắn. Tàu Carrack là loại thuyền Tây Ban Nha từng thống trị các hải trình thời kỳ đầu thế kỷ XVI. Nhưng đến đầu thế kỷ XVII, chúng đã gần như biến mất.
Thiết kế này từng thịnh hành thời Phục Hưng vì khả năng chở hàng tốt và hành trình xa. Tàu nhiều cột buồm hơn cũng có thể tăng tốc tốt hơn. Magellan khi đi vòng quanh thế giới, trong số năm con tàu ông mang theo có bốn chiếc là Carrack.
Tuy vậy, vì chi phí đắt đỏ, lại khó điều khiển, đặc biệt ngược gió thì phần mũi và đuôi cao rất dễ bị gió quật, nên từ thời Elizabeth, chúng dần bị thay thế bởi tàu galion nhỏ gọn, dễ vận hành hơn.
Đến nay, kể cả Billy một tay lão luyện trên biển cũng chưa từng thấy con tàu nào cổ như thế.
“Con này chắc đã sống cả trăm năm rồi…” gã thuyền trưởng phụ nhận xét, mắt hướng về chữ khắc sau đuôi tàu chỗ ấy vốn là tên thuyền, nhưng thời gian đã ăn mòn lớp gỗ, khiến chữ nghĩa nhoè nhoẹt.
Trương Hằng gọi với ra, ngăn Annie vừa định thả thuyền con xuống nước.
“Trên đó e là chẳng còn ai sống sót. Ta sẽ đi cùng cô.”
Cùng đi còn có Billy và bốn thuỷ thủ, họ mang theo năm đèn dầu. Sóng to gió lớn khiến việc tiếp cận con tàu cổ mất kha khá sức lực, dù khoảng cách chẳng xa bao nhiêu. Các dây neo treo ở mạn tàu kia đều đã mục rã, không thể dùng được, may thay Billy có mang theo móc sắt.
Khi móc cố định, Annie là người đầu tiên leo lên, theo sau là một thủy thủ và Trương Hằng, Billy đi sau cùng.
Khi chạm chân lên boong, thiếu nữ tóc đỏ giơ đèn soi một vòng rồi nói:
“Trên boong không có gì lạ.”
Trương Hằng cũng vừa trèo qua mạn tàu. Nếu trước đó còn nghi ngờ, thì giờ đây cậu đã hoàn toàn chắc chắn con tàu này không thuộc về thời đại của họ. Trên boong có vài khẩu pháo, nhưng đều là loại quá cổ, nhìn như đồ chơi so với ba chục khẩu đại bác trên Hàn Nha, hoàn toàn không đủ để phòng thân trong vùng biển khốc liệt này.
“Chia làm hai người một nhóm, bắt đầu khám xét. Nhớ cẩn trọng.” Khi Billy lên được boong, Trương Hằng bắt đầu phân công, chia vùng nhiệm vụ rõ ràng.
Sáu người tản ra. Riêng Trương Hằng bước về phía phòng thuyền trưởng.
Bonus ảnh tàu