Độ dày da mặt của ông lão mặc đồ Đường vượt ngoài sức tưởng tượng của Trương Hằng. Khi đội cứu hộ đến mang xăng đến, ông ta liền thản nhiên đề nghị để Trương Hằng lái xe đưa mình về luôn.
"Đường sắt cao tốc ở đây phải đến cuối năm mới xong, bây giờ cậu chỉ có thể đi tàu hỏa hoặc xe khách thôi. Mà từ đây ra bến xe hay ga cũng khá xa, mà giờ này cũng chẳng có chuyến nào. Thôi thì tôi với cậu kết bạn đồng hành, trên đường có người nói chuyện cũng đỡ buồn."
"..."
Trương Hằng suy nghĩ một lúc, cuối cùng đồng ý. Cậu ngồi vào ghế lái, ông lão cũng mở cửa ghế phụ.
Trương Hằng khởi động xe. Tiếng động cơ Volvo lại gầm lên. Hai mươi phút sau, hai người thoát khỏi thảo nguyên. Vì đội cứu hộ chỉ mang theo hai thùng xăng nhỏ, Trương Hằng phải lái xe đến trạm xăng gần nhất để đổ đầy bình.
Nhân cơ hội đó, ông lão mặc đồ Đường đã lén vào cửa hàng tiện lợi của trạm xăng, mua một túi lớn đồ ăn vặt, trong đó có một nửa là kẹo.
Lên xe, ông ta không kịp chờ, xé ngay một gói kẹo bông gòn, còn tiện tay đưa cho Trương Hằng một hộp bánh trứng và một túi trứng luộc tẩm gia vị. "Này, trời cũng sắp sáng rồi, ăn chút gì đó lót dạ đi."
Trương Hằng vừa nhai bánh, vừa lướt diễn đàn người chơi. Cuộc chiến ở khu dân cư đã kết thúc, nhưng tình hình cụ thể vẫn chưa rõ. Quang Hồ đã chặn mọi thông tin và không đưa ra bất cứ tuyên bố nào. Thẩm Hi Hi, người có ID là "Wonder Woman", cũng không đăng nhập lại diễn đàn sau nửa đêm.
Giờ thì dân hóng trên diễn đàn gãi đầu đến bật máu cũng không moi được tin tức gì có giá trị. Lướt sơ qua vài bài viết bàn tán về mình, Trương Hằng đóng laptop lại, rồi xé tiếp chiếc bánh trứng thứ hai.
Sau mấy trận chiến liên tục, đúng là cậu cũng thấy hơi đói.
Ông lão mặc đồ Đường lén nhìn sắc mặt cậu. "Cậu vẫn còn giận chuyện tôi đưa cậu đi giữa chừng sao?"
"Tôi nên giận sao?" Trương Hằng đáp, mặt không cảm xúc, ném vỏ bánh vào hộp giấy.
"Nói thật, tôi cũng không thích Justitia. Thần thoại La Mã giống như một nồi lẩu thập cẩm, cứ đổ tất cả mọi thứ vào rồi khuấy lên. Trông thì khá ngon mắt, nhưng mùi vị thì khó tả. Đông chôm tí, Tây chôm tí, trộn cả thần thoại Hy Lạp, Ai Cập, rồi thêm vài tín ngưỡng nguyên thủy của họ. Nhưng phải thừa nhận, họ đã làm rất tốt. Tuy nhiên, bây giờ, hầu hết bọn họ chỉ là đang sống lay lắt. Justitia may mắn, đã liên kết mình với luật pháp. Giờ đây, người đời không còn tin vào thần linh, mà tin vào pháp luật hơn."
Ông lão nói luyên thuyên. Chiếc Volvo đã rời khỏi trạm xăng.
Qua gương chiếu hậu, người phụ trách trạm xăng ngáp dài, đi vào phòng trực.
"Đừng nói những chuyện buồn chán đó nữa." Ông lão ăn hết kẹo bông gòn, lại xé một gói kẹo nổ. Ông ta thè lưỡi ra, đổ một chút kẹo vào, rồi nhắm mắt, vẻ mặt đầy thỏa mãn. Một lúc sau, ông ta nói tiếp: "Dạo này cậu thế nào? Mọi việc có thuận lợi không? Chúng ta cũng không gặp nhau một thời gian rồi. Cậu chắc đã trải qua bảy vòng game. Món quà tôi tặng cậu có hài lòng không?"
"Đây là gì? Một cuộc khảo sát phản hồi người dùng à?"
"Cậu có thể hiểu như vậy," ông lão mặc đồ Đường cười, giơ gói kẹo nổ lên. "Tôi khác Justitia, người mà chẳng có việc gì làm lại tự hành hạ người đại diện của mình. Tôi luôn quan tâm đến sức khỏe thể chất và tinh thần của đối tác. Chỉ khi cậu vui, tôi mới vui. Dù sao thì tôi đã đặt cược tất cả vào cậu. Như người ta nói, đừng bao giờ chọc giận một con bạc đã dồn hết vốn liếng."
Trương Hằng không nói gì. Nếu là vài tháng trước, cậu có thể tin những lời này. Nhưng sau sự việc ở Greenland, cậu không tin mục đích của ông ta chỉ đơn giản là để chiến thắng.
Sau đó, ông lão mặc đồ Đường tiếp tục: "Thật ra, lần này tôi quay lại là để tìm cậu. Có lẽ cậu cũng biết, 'cuộc chiến của những người đại diện' sắp bắt đầu rồi."
Trương Hằng đã nghe về cuộc chiến này từ Người đàn ông cà phê, sau đó cậu cũng hỏi cô bartender. Nhưng cậu chỉ nhận được những câu trả lời mơ hồ. Bây giờ, ông lão mặc đồ Đường lại trở về vì chuyện này, cho thấy ông ta rất xem trọng, hay ít nhất là tỏ vẻ rất xem trọng.
"Cuộc chiến của những người đại diện cũng na ná giống mấy vòng game trước thôi chia thành những phó bản, nhưng sẽ nguy hiểm hơn, thậm chí khốc liệt. Nguy hiểm không chỉ đến từ phó bản, mà còn từ các đối thủ của cậu. Đúng như tên gọi, đây là cuộc chiến chỉ dành cho những người đại diện. Tuy nhiên, những người đồng đội trước đây của cậu cũng có thể tiếp tục tham gia với tư cách là tông đồ. Đừng coi thường các tông đồ. Nếu biết tận dụng, họ sẽ là một thế lực rất mạnh. Nhiều người trong số họ có kỹ năng không thua kém gì người đại diện, chỉ là vì sự tương thích, hoặc có lựa chọn tốt hơn, nên mới bị các vị thần bỏ qua. Dĩ nhiên, nếu cậu thích chơi solo, cũng không sao. Những món quà tôi tặng cậu vẫn sẽ có hiệu lực."
Ông lão mặc đồ Đường ăn hết kẹo nổ, cuối cùng cũng im lặng. Ông ta nghiêm túc nói: "Có một điều tôi phải nhắc nhở cậu. Lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi đã cảnh báo cậu rồi. Hãy cẩn thận với những người đại diện khác. Không loại trừ khả năng họ sẽ dùng những thủ đoạn không phải trong game để loại bỏ đối thủ. Sau vụ việc tối nay, cậu đã nổi tiếng trong cộng đồng người chơi. Nhưng may mắn là ngoài Justitia, không ai có thể nhận ra cậu. Nhưng cận thận là trên hết đừng đụng mặt cô ta nữa. Mà nếu có dịp, cậu có thể hạ gục những kẻ mà cậu không ưa. Tối nay, cậu đã thể hiện sự quyết đoán của mình."
"Tôi chỉ đang trả ân tình," Trương Hằng nói một cách thản nhiên.
"Phải, phải, tùy cậu nói thế nào," ông lão mặc đồ Đường nhún vai. "Tôi biết cậu không hoàn toàn tin tưởng tôi. Nhưng không sao, sẽ có một ngày cậu nhận ra ai mới là người thực sự quan tâm đến cậu... Cuối cùng, hãy luôn nhớ rằng, tôi là chỗ dựa vững chắc của cậu. Dù chuyện gì xảy ra trong tương lai, cậu luôn có thể tìm đến tôi để được giúp đỡ. Nếu thích, cậu cứ ghi câu đó vào sổ." Ông ta vỗ tay, cười khoái trá. "Được rồi, chuyện quan trọng đã nói xong. Bây giờ chúng ta có thể thư giãn một chút. Chuyến đi còn dài, cậu có muốn nghe gì không?"
Ông lão mặc đồ Đường vừa nói vừa bật radio trên xe, lẩm bẩm: "Tôi nhớ trong này có bài hát Học mèo kêu, cậu đã nghe chưa? Gần đây hot lắm đấy. Điệu múa rong biển cũng không tồ. À mà này, dạo trước ta còn thấy một nữ streamer trên Douyin, dáng người thì miễn bàn... không biết có bật filter không. Tôi đang tính lấy thông tin của cô ấy để kiểm chứng thực địa đây..."