Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

11 23

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

(Đang ra)

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

Misaki Saginomiya

Một câu chuyện tình yêu, bắt đầu từ khoảnh khắc kết thúc, và từ đó thanh xuân một lần nữa được sống lại.

20 41

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

30 172

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

622 2143

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

6 11

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Tạm ngưng)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

28 26

Tập 01 : Sinh tồn trên đảo hoang - Chương 24 : Vòng chơi thứ hai

Ngày hôm sau Trình Thành không đến trường. Nghe nói tối qua bị xe cấp cứu đưa thẳng đến khoa cấp cứu. Chẩn đoán cuối cùng của bác sĩ là... chết đuối. Điều kỳ lạ là theo lời hắn, lúc đó đang nằm trên giường khách sạn, hoàn toàn không tiếp xúc với bất kỳ nguồn nước nào.

Nhưng so với thể chất thì tình trạng tinh thần của hắn còn tệ hơn. Trông hắn như thể vừa trải qua một cú sốc tâm lý cực lớn. Bác sĩ đề nghị sau khi điều trị xong nên chuyển sang khoa tâm thần để tiếp tục theo dõi. Ba mẹ hắn bỏ ra một số tiền lớn mời cả chuyên gia nổi tiếng quốc tế đến. Trải qua hai đợt trị liệu, cảm xúc của Trình Thành cuối cùng cũng dần ổn định lại.

Một tháng sau, hắn mới có thể quay lại trường. Mấy người bạn thân tổ chức một bữa tiệc chào mừng riêng cho hắn. Ban đầu còn định gọi luôn bạn gái nhỏ tới góp vui, nhưng sự kiện đêm đó khiến Trình Thành thật sự ám ảnh. Dù sau đó xác nhận cô gái đang tắm hôm ấy hoàn toàn không liên quan, hắn vẫn thà gọi một em người mẫu mạng cho đỡ sợ, chứ nhất quyết không dính dáng gì đến những người và chuyện hôm đó nữa.

Tối hôm ấy, Trình Thành có uống một ít rượu. Dưới sự tâng bốc của đám bạn, tâm trạng hắn khá lên không ít, cũng bắt đầu tin lời chuyên gia, tự thôi miên bản thân rằng đó chỉ là một cơn ác mộng.

Lần này quay lại trường, hắn định lấy lại phong độ, tìm cách cưa đổ Thẩm Hi Hi. Con người mà, càng không có được thì lại càng thấy thèm. Ban đầu hắn chỉ chú ý tới cô nàng vì thấy dễ thương, hát hay, định tán tỉnh cho vui. Ai ngờ Thẩm Hi Hi hoàn toàn không để ý tới hắn. Càng bị bơ thì hắn lại càng sa đà.

Chuyện này gần như trở thành nỗi ám ảnh của hắn. Có lần đang "chinh chiến" trên người mẫu nhỏ, Trình Thành dùng gối che mặt cô ta, tưởng tượng đó là Thẩm Hi Hi, kết quả lại khiến hắn hưng phấn hơn bình thường rất nhiều.

Gắng gượng thêm ba phút rồi mới nằm vật xuống ngủ. Nhưng nửa đêm hắn lại bất ngờ bị đánh thức, cảm giác như có thứ gì đó chạm vào mặt. Mở mắt ra, hắn thấy ngay trước mặt mình là một con búp bê ma với gương mặt dính sát vào hắn. Trong khoảnh khắc đó, toàn thân Trình Thành dựng hết cả tóc gáy.

Tiếng hét kinh hoàng của hắn không chỉ đánh thức người mẫu bên cạnh mà còn làm phiền cả mấy khách trọ cùng tầng. Trình Thành chẳng kịp mặc quần áo cho tử tế, chỉ mặc độc cái quần lót, vừa la hét vừa cắm đầu chạy trối chết ra ngoài.

Họa vô đơn chí, vừa chạy được một đoạn thì một chiếc xe van đỗ ngay trước mặt hắn. Cửa xe mở ra, gã thanh niên xăm trổ trong xe nhe răng cười.

"Thành ca, cún cưng của anh tới đón anh về nhà nè."

Nói xong, mấy người trong xe lao ra kéo phăng Trình Thành kinh hoàng đang vùng vẫy lên xe.

Sau đó, một đoạn video ngắn 15 giây ghi lại cảnh Trình Thành đeo vòng cổ chó, vừa sủa gâu gâu vừa ăn thức ăn chó bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn trường. Dù bị quản trị viên nhanh chóng xóa bỏ, nhưng hậu quả thì đã quá rõ ràng cả trường xôn xao. Tuy bình thường Trình Thành đã không có tiếng tốt, ngoài mấy tên theo đuôi trong hội sinh viên ra vẻ chính nghĩa, phần đông sinh viên chỉ coi đây là một màn kịch vui để ăn mừng.

Một tuần sau, cha mẹ Trình Thành đến trường làm thủ tục bảo lưu kết quả học tập, rồi vội vã đưa hắn đi. Có tin đồn nói họ đã đưa con ra nước ngoài để chữa trị.

……

Những chuyện phía sau, Trương Hằng cũng không còn để tâm nữa. Thật ra, ngay từ đầu cậu chỉ định tranh thủ dạy cho Trình Thành một bài học. Con búp bê cũng là tiện tay vứt vào, chỉ là muốn khiến hắn bận rộn một chút, đừng quá nhàn rỗi ai ngờ lại gây hậu quả nghiêm trọng đến thế.

Sau này, Trương Hằng còn đích thân thử nghiệm. Cậu tắt đèn trong phòng, dán con búp bê ma sát mặt… Ừm, đúng là hơi rợn thật. Huống chi Trình Thành đã từng bị hù một lần, thần kinh sẵn yếu, thêm cú nữa mà gục hẳn thì cũng không có gì lạ. Còn chuyện Ngô Phàm sau đó xuất hiện thì Trương Hằng hoàn toàn không biết trước.

Tóm lại, vụ việc đến đây coi như kết thúc. Trương Hằng thật sự không bỏ ra nhiều công sức gì với Trình Thành cả, toàn bộ "quấy rối" đều là tranh thủ trên đường. Thời gian gần đây, cậu đã khởi động một kế hoạch mới: vừa đi học, vừa chuẩn bị cho vòng chơi tiếp theo.

Hiệu quả luyện tập thể chất cũng bắt đầu thấy rõ. Trương Hằng không theo đuổi kiểu cơ bắp cuồn cuộn mà chú trọng hơn vào sự dẻo dai. Về mặt leo núi, giờ cậu cũng đã vào hàng nhập môn.

Khoảng cách đến vòng chơi thứ hai đã rất gần. Lý thuyết thì cậu có thể đợi đến ngày cuối cùng của tháng để vào game, nhưng Trương Hằng không muốn cắt sát đến mức đó. Lỡ như lúc ấy ốm hay trật chân gì đó thì phiền to.

Vì thế, khi còn năm ngày nữa mới đến cuối tháng 11, Trương Hằng đã quay lại quán bar Thành Phố Dục Vọng.

Lần này cậu không cần đưa tay áo để lộ mã số người chơi. Hai gã lực lưỡng gác cầu thang đã chủ động nhường đường.

Trương Hằng cảm ơn rồi đẩy cửa sắt vào. Bên trong phòng nghỉ không thay đổi gì nhiều, chỉ là âm nhạc đã đổi sang nhạc jazz.

Cô bartender tối nay có vẻ tâm trạng khá tốt, đang pha chế một ly gì đó. Thấy Trương Hằng bước vào, cô chủ động lên tiếng chào.

"Tháng này sống tốt chứ? Muốn uống gì không?"

"Khá ổn. Thức uống thì chắc khỏi đi."

Dường như đoán được cậu đang nghĩ gì, cô bartender đẩy ly đồ uống mới làm xong về phía cậu.

"Cậu không định cho rằng lần trước ngất xỉu là vì ly nước chanh đó chứ? Dù không uống gì, đến giờ thì cậu vẫn phải vào game thôi."

"Cô từng nói, ngoài vòng đầu tiên là giờ cố định, các vòng sau tôi có thể tự chọn thời điểm đúng không?"

Cô chỉ tay về phía mấy bàn ngồi khuất góc.

"Thấy mấy cái bàn đó không? Dưới mỗi bàn đều có một chiếc đồng hồ hẹn giờ. Chọn một bàn, chỉnh giờ theo ý cậu, đến lúc đó trò chơi sẽ tự bắt đầu."

"Cảm ơn, nhưng thôi khỏi rượu đi. Sắp vào game rồi, tôi muốn giữ đầu óc tỉnh táo."

"Đây không phải cocktail đâu, chỉ là mấy loại nước trái cây trộn lại thôi." Cô bartender nhướn mày. Có vẻ kiên nhẫn của cô cũng sắp cạn.

Trương Hằng khôn ngoan nâng ly lên. Từ vẻ ngoài, món đồ uống này hoàn toàn kế thừa phong cách "ẩm thực ma nữ" hay nói trắng ra là rất đáng ngờ. Nói mới nhớ, Trương Hằng từng quay lại quán café đó vài lần, nhưng ở đó, cô bartender hoàn toàn giả vờ như không quen biết, tiếp tục giữ phong cách lạnh lùng của mình.

"À đúng rồi, cô từng nói ở đây có bán hộp gỗ làm từ cây tule, có thể ngăn chặn năng lực siêu nhiên, giá bao nhiêu vậy?"

Trương Hằng nhấp thử một ngụm. Mùi vị cực kỳ khó tả giống như sầu riêng pha xoài, lại trộn thêm na và bơ, tổng thể phải gọi là quái đản. Vì thế cậu lập tức đánh trống lảng, âm thầm đặt ly xuống.

Theo như những gì Trương Hằng đã thu thập được thì trò chơi này có hai điểm giá trị nhất: một là bối cảnh mô phỏng gần như hoàn toàn chân thực, giúp người chơi chỉ trong vài tiếng có thể tích lũy thêm kinh nghiệm hoặc kỹ năng; hai là các vật phẩm trò chơi.

Những vật phẩm siêu nhiên có thể mang về thực tại vẫn phát huy tác dụng thì khỏi cần nói cũng biết quý giá cỡ nào. Chiếc móc khóa chân thỏ may mắn, Trương Hằng đã đeo hơn một tháng, trong thời gian đó còn nhặt được hai lần tiền rơi dù chỉ là mấy đồng lẻ. Mà vật phẩm này chỉ mới là cấp E, nghĩa là phía trên còn có D, C, B, A.

Có điều, vì hiệu ứng vật phẩm không thể xác định được nên nếu chưa rõ công dụng mà đeo lung tung thì rất nguy hiểm. Cậu không thể trông chờ vào may mắn mãi được, nên cần một cách lưu trữ phù hợp. Lần trước, cô bartender có nhắc đến cây tule. Trương Hằng tra thử trên mạng, phát hiện loài cây này chỉ mọc ở Oaxaca, Mexico, mà dân bản địa cực kỳ tôn thờ nó. Muốn kiếm một khúc về làm hộp gần như bất khả thi.

Nên cuối cùng, cậu vẫn phải quay lại đây để mua dù biết chắc bị chém giá nhưng cũng đành chấp nhận.