Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

11 23

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

(Đang ra)

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

Misaki Saginomiya

Một câu chuyện tình yêu, bắt đầu từ khoảnh khắc kết thúc, và từ đó thanh xuân một lần nữa được sống lại.

20 42

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

30 172

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

622 2144

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

6 11

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Tạm ngưng)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

28 27

Tập 01 : Sinh tồn trên đảo hoang - Chương 15 : Sinh tồn trên đảo hoang (Kết thúc)

Tiếng Anh của Bear rất tốt, có lẽ vì anh ấy là người Anh

Sau khi trở về từ chuyến thám hiểm trung tâm đảo, việc đầu tiên mà hai người làm là gieo những hạt giống rau mới thu được vào vườn rau. Trương Hằng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn từ bỏ ý định may cho mình một chiếc váy ngắn, chủ yếu là vì có váy mà không có gậy thì cũng chẳng cosplay được Tề Thiên Đại Thánh

Cuối cùng, hai bộ da báo được Bear xử lý thành thảm, trải lên giường. Không lâu sau, khu chăn nuôi cũng bị lũ thú săn về làm đầy kín chỗ

Chuột Mickey trông có vẻ hơi bất ngờ khi đột nhiên có nhiều hàng xóm mới như vậy. Trương Hằng thậm chí còn tìm về cho nó một “cô vợ”, vậy là từ nay trên đảo, hai người bọn họ cũng có trứng chim để ăn rồi

Giờ đây, Trương Hằng cuối cùng đã cảm thấy như mình thực sự chinh phục được thiên nhiên. Các loại rau ăn được đã vượt quá hai mươi loại, lại có thêm hai loại gia vị, ao cá thì cứ thế mà vớt, ngày nào cũng có thịt để ăn. Quan trọng nhất là cuối cùng cũng có người để trò chuyện

Cảm giác này giống như Robinson gặp được Thứ Sáu

Ừm, nếu xét theo quan hệ thầy trò thì chắc cậu lại giống Thứ Sáu hơn

Hiện tại mỗi ngày Trương Hằng đều dành ra ít nhất bốn tiếng để học tiếng Anh với Bear, đầy đủ cả nghe, nói, đọc, viết. Ngoài ra, cậu cũng không bỏ bê việc luyện bắn cung. Dù mục tiêu ban đầu của việc luyện tên giờ đã không còn, nhưng sau một năm kiên trì, nó đã trở thành thói quen. Chỉ là bây giờ cậu không còn dành quá nhiều thời gian cho nó như trước nữa. Ngoài ra, Bear còn dạy cậu vài chiêu tự vệ đơn giản

Đến lúc này, Trương Hằng mới thật sự có cảm giác mình là chủ nhân của thiên nhiên hoang dã

Và hành trình nơi đảo hoang của cậu cũng dần đi đến hồi kết. Vào sáng ngày thứ 520, một con tàu cứu hộ phát hiện ra đống lửa cứu viện đang cháy trên bãi biển, lập tức thả xuồng cứu sinh xuống. Còn chưa kịp cập bờ, một người phụ nữ đã nhảy khỏi xuồng, òa khóc lao vào

"Vợ tôi, Kyla" Bear đặt cần câu tự chế sang một bên, đứng bật dậy đầy kích động

Hai người ôm chặt lấy nhau

Sau đó, Bear tháo con dao nhỏ bên hông xuống, đặt vào tay Trương Hằng: 

"Theo như chúng ta đã thỏa thuận, món này thuộc về cậu. Tôi từng đi qua nhiều nơi nguy hiểm trên trái đất, cực địa, sa mạc, cao nguyên... nhưng bị trôi dạt lên đảo hoang thế này thì là lần đầu tiên. Đây là một trải nghiệm quý giá, khó quên. Cậu là người bạn vĩnh viễn của tôi. Những ngày qua không chỉ cậu học được từ tôi, tôi cũng học được rất nhiều từ cậu... ví dụ như lần đầu tiên tôi biết tiếng Anh còn có cả thứ gọi là ngữ pháp"

...

"Đi thôi, bạn tôi. Chúng ta nên về nhà rồi"

Trương Hằng cùng vợ chồng Bear leo lên xuồng cứu hộ. Trên tàu thậm chí còn có cả phóng viên của mấy đài truyền hình. Mọi người hò reo, vỗ tay chúc mừng khi thấy Bear vẫn bình an vô sự

Trên tàu, Trương Hằng tắm nước nóng, thay bộ đồ thủy thủ đưa, cuối cùng cũng có cảm giác được quay về nền văn minh. Nhưng cậu không tham gia buổi tiệc ăn mừng sau đó, chỉ tìm một góc yên tĩnh, không ai để ý, lặng lẽ ngồi xuống

Bởi vì thời hạn rời khỏi thế giới thực sắp đến, chỉ còn chưa đến hai tiếng nữa

Đó chắc chắn là hai tiếng đồng hồ dài nhất trong cuộc đời cậu

Trương Hằng cũng hơi tò mò không biết mình sẽ được đưa trở lại thế giới thực kiểu gì. Kết quả, ngay giây tiếp theo, trước mắt bỗng tối sầm lại, bên tai vang lên âm thanh quen thuộc

【Đã đến thời hạn quay về, xác nhận nhiệm vụ hoàn thành……】

【Thông quan tân thủ phụ bản “Sinh tồn đảo hoang”, kết thúc vòng chơi thứ nhất, chuẩn bị quay về thế giới thực……】

…………

Khi thị giác hồi phục, Trương Hằng phát hiện mình đang ngồi ở quầy bar, trước mặt vẫn là ly nước chanh cậu mới chỉ nhấp một ngụm

Trương Hằng theo phản xạ đưa tay sờ lên má. Giờ đây không còn râu rậm, cũng không còn làn da thô ráp rám nắng như trên đảo nữa

Cô nàng bartender thân thiện đưa cho cậu hộp phấn trang điểm từ trong túi xách của mình

Trương Hằng mượn gương soi. Khuôn mặt cậu lúc này chẳng khác nào lúc mới bước vào quán bar. Quần áo vẫn là bộ đồ thể thao cũ, dao Thụy Sĩ vẫn nằm trong túi áo

"Vậy… tất cả những chuyện kia, chẳng lẽ chỉ là một giấc mơ kỳ lạ?"

"Không, trong hai tiếng vừa rồi, cậu thật sự biến mất. Không chỉ ở căn phòng này, không chỉ ở quán bar này, mà là biến mất khỏi mọi góc của thế giới."

Cô lấy lại hộp phấn

"Bây giờ trong đầu cậu chắc có rất nhiều thắc mắc, nhưng tiếc là phần lớn những câu hỏi đó tôi không thể trả lời. Cậu cần tự mình khám phá trong trò chơi"

...

"Điều tôi có thể nói là trò chơi này mỗi tháng sẽ có một vòng chơi. Trừ vòng đầu tiên cố định thời gian, các vòng sau cậu có thể đến điểm chơi bất kỳ lúc nào. Không nhất thiết phải là quán bar Thành phố Dục Vọng. Mỗi thành phố đều có nhiều điểm chơi. Nếu không tìm được thì có thể gọi điện cho tổng đài, trả một khoản phí để sử dụng dịch vụ đăng nhập đặc biệt. Nếu quá hạn không đăng nhập sẽ bị hủy tư cách người chơi."

"Người tham gia trò chơi mặc định đồng ý với thỏa thuận bảo mật. Tuyệt đối không được tiết lộ thông tin liên quan đến trò chơi với người không phải người chơi hoặc nhân viên vận hành. Đây là điều cơ bản nhất, đừng ảo tưởng rằng có thể lách luật."

Cô bartender vuốt cằm suy nghĩ

"Còn gì nữa nhỉ... Ừm, điểm chơi không chỉ để đăng nhập trò chơi mà còn có nhiều dịch vụ khác. Cụ thể thì có thể hỏi tổng đài."

Cô xé một tờ giấy note, viết nhanh một dãy số rồi đưa cho Trương Hằng

"Đây là số tổng đài. Đừng gọi bừa nhé, vì người nghe máy là tôi."

"Cô làm bao nhiêu việc vậy trời." Trương Hằng cảm thán.

"Hết cách rồi, ai bảo nhà đất ở thành phố lớn đắt đỏ thế." 

Cô nàng thở dài

"Còn gì nữa không"

Trương Hằng lấy từ túi áo ra một cục lông xù xù

"Trong mấy cái dịch vụ mà cô nói… có bao gồm giám định không?"

Không chỉ râu và sẹo biến mất, toàn bộ vật dụng trong phó bản, bao gồm cả đống đồ đá cậu từng chế tạo, con dao mà Bear tặng, tất cả đều không thể mang về hiện thực

Chỉ có chiếc chân thỏ không rõ công dụng kia vẫn yên ổn nằm trong túi cậu.

"Đạo cụ trò chơi?" Cô nàng bartender nhướn mày kinh ngạc

"Xem ra lần này cậu kiếm được kha khá đấy. Mấy thứ này hiếm lắm, nhiều người chơi qua mấy vòng cũng chưa gặp được cái nào. Tôi ở đây đúng là có thể giám định, nhưng phí thủ tục là 5 điểm tích lũy. Cậu có không?"

"Thanh toán thế nào?"

Cô lấy ra một chiếc tablet, gõ vài cái rồi đưa cho cậu giao diện thanh toán

"Nhập số ID người chơi của cậu rồi nhấn xác nhận là được. Không cần lo bị giả mạo đâu, loại thanh toán này bắt buộc người chơi tự thao tác mới có hiệu lực."

Chắc vì đã chứng kiến quá nhiều chuyện bất thường kể từ khi bước vào quán bar, Trương Hằng cũng chẳng bất ngờ gì nữa

Dãy số ID cậu đã thuộc làu từ lâu. Sau khi nhập xong, cô nàng bartender đeo găng tay vào, dùng một chiếc hộp gỗ nhỏ cẩn thận cất chiếc chân thỏ vào

"Việc giám định sẽ mất chút thời gian, khoảng hai ba ngày. Khi xong tôi sẽ gửi tin nhắn cho cậu."

Nhưng chính động tác cẩn trọng của cô khiến Trương Hằng chú ý. Trong lòng bỗng dâng lên một dự cảm chẳng lành

"Khoan đã… Sao cô phải cẩn thận thế?"