魔術師クノンは見えている

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 45

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

108 937

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1098

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 9

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50221

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện - Chương 139 : Quý Bà đằng kia, không lẽ là...

"Chuyện ta muốn nói với trò từ giờ mới bắt đầu."

Dự án mà cả nhóm đang phát triển không ngờ lại có liên hệ đến cả thần thoại, sau đó lại được giải thích về một sự kiện khó tin. Nhưng từ giờ cậu mới biết được lý do khiến thầy Clavis và Quý Bà Bóng Tối gọi mình đến đây.

"Như đã nhắc đến hồi nãy, quy mô siêu nhỏ từ Hiện Tượng Sáng Thế, lý do mà rất khó để xảy ra ở ngoài đời chính là do nơi ở của Ám Tinh Linh."

"Nơi ở..."

Kunon nhớ lại nội dung câu chuyện hồi nãy, dường như Ám Tinh Linh chỉ thích những nơi vừa đen tối vừa chật chội, đấy là lý do nó đã vào Ma Đới Hộp, nơi không có một tý khe hở nào... Chẳng lẽ chúng thích (bdsm) những nơi dễ bị mắc kẹt?

"Ám Tinh Linh sau khi vào những chỗ tối đã không đi ra.

Vậy thì không có lý do gì để cả hai gặp gỡ lúc bình thường, ạ?"

"Chính xác."

[Mình đoán đúng rồi à?]

"Cơ mà cái gọi là Sáng Thế ấy, vốn dĩ sẽ không chỉ kết thúc ngay sau khi tạo ra một khu rừng đâu.

Nó sẽ sinh ra một thế giới mới, quy mô của nó phải to đến mức phá hủy thế giới này sau đó khai sinh ra tân thế giới."

[Chuyện lớn đến mức đó à?] – Kunon nghĩ.

[Cơ mà xét về mặt ngữ nghĩa thì tầm vóc đó mới phù hợp với hai chữ 'Sáng Thế' chứ nhỉ?]

"Thế, ta lại quay lại chủ đề chính ha?

Cái Ma Đới Hộp này, có giá trị lợi dụng... Hay nói cách khác là sinh ra tính nguy hiểm hoàn toàn khác so với mục đích và ý đồ khi các em tạo ra."

Kunon gật đầu.

[Đúng như những gì mà thầy Clavis nói, lý do thầy ấy gọi mình tới đây sau khi giải thích sự kiện sâm lâm hóa cuối cùng cũng tới.]

"Nếu mở rộng dự án về Ma Đới Hộp thì cũng coi như tăng thêm khả năng kêu gọi Ám Tinh Linh tới ở nhỉ?"

Và rồi sẽ lại có một cuộc gặp gỡ với Quang Tinh Linh, rồi chuyện tương tự sẽ lại xảy ra, lần này mọi thứ kết thúc chỉ với một khu học xá nhưng ai mà biết trong tương lai nó sẽ xảy ra ở đâu cơ chứ.

Tùy theo từng nơi mà mức độ nguy hiểm lại tăng cao, nhất là vấn đề quy mô của nó, với quy mô nhỏ như thế này đã có một đống thiệt hại rồi, nếu nó còn to hơn thì không biết sẽ gây ra bao nhiêu thiệt hại nữa.

Cậu có cảm giác rằng thông qua Huy Hồn Thụ làm trung gian nên quy chỉ giới hạn tại mức này, hoặc có thể hiểu theo hướng ngược lại.

Với một đống chuyện quăng vô mặt còn chưa kịp hiểu, và càng chính vì không hiểu nên càng không thể để cho nó xảy ra.

--- Cũng tức là, việc buôn bán Ma Đới Hộp có thể gây ra nguy hiểm.

"Không lẽ sẽ đình chỉ dự án ạ?"

Kunon sau khi chuẩn bị tâm lý đầy đủ đã hỏi ra một câu hỏi mang tính quyết định.

Tuy Ma Đới Hộp vẫn chưa được hoàn thiện nhưng cũng coi như đã vượt qua một ranh giới nhất định, cả đám đã dự tính sẽ nỗ lực cải thiện hơn trong tương lai, cho nên cần phải ưu tiên tạm đình chỉ lúc này.

Nếu nên đình chỉ thì nên đình chỉ nó càng sớm càng tốt, những kinh nghiệm đúc kết qua ngần ấy thời gian vẫn có thể được tận dụng cho lĩnh vực khác, cái khó ở đây chính là việc quá lãng phí thời gian, sẽ không ai đi phát triển một dự án có khả năng bị đình chỉ vô thời hạn cả.

Là một hậu duệ quyền quý, Kunon buộc phải quay về quốc gia trong tương lai, cho nên khoảng thời gian cậu ở trường ma thuật không phải là vô hạn.

Nhưng mà.

"Không, không có ai trong số các giáo viên trong trường này được phép xâm phạm quyền lợi của học sinh, nhất là đối với thực nghiệm của học sinh lớp đặc cấp."

Thầy Clavis đã đưa ra câu trả lời cho cậu.

"Ngược lại thì đúng hơn." – Quý Bà Bóng Tối lại tiếp tục trả lời cho cậu.

"Nếu đổi góc nhìn thì bọn ta thấy cực kỳ ấn tượng với khả năng tạo ra một chiếc hộp có khả năng thu hút Ám Tinh Linh chưa sinh ra bản ngã đấy.

Có tồn tại những kỹ thuật để triệu hoán hoặc mời gọi các Tinh Linh, chỉ là đối với Ám Tinh Linh thì nó cực kỳ khó. Nó khó không phải ở bước triệu hoán, mà là khó ở chỗ ngay khi được triệu hoán chúng sẽ chạy về nhà ngay lập tức.

Vậy mà với cái hộp này, ta có thể dễ dàng giữ chân chúng được một khoảng thời gian."

[Ngài nói sao thì chắc là nó như vậy.]

Kunon vẫn còn chưa sở hữu những tri thức về Tinh Linh nên vẫn chả hiểu đến mức ấy.

[--- Không, mấy chuyện sặc mùi bốc phét như Sáng Thế còn xảy ra được thì hẳn đây là một chuyện lớn ha?]

"Nhưng không phải cứ thế mà tiếp tục đúng không ạ?"

Dù cho Quý Bà Bóng Tối hay thầy Clavis đã xác nhận nhưng Kunon cũng đã hiểu rõ mối nguy, cậu đã nghĩ 'không thể để Ma Đới Hộp xuất hiện trên thế gian!', ít nhất thì cứ như hiện tại là không thể.

Mà, với tiền đề độ hoàn thiện hiện tại thì vấn đề đưa nó xuất hiện ở thế gian chẳng là vấn đề gì.

"Nói gì vậy? Chỉ cần tạo ra một hoàn cảnh để đám Ám Tinh Linh không muốn vào là được thôi mà, quá đơn giản."

"A."

[--- Đúng là đơn giản thật.]

[Để xem những đặc điểm về Ám Tinh Linh nào... Chỉ cần một chút ánh sáng nhỏ, việc chui vào... Khe hẹp, chật chội? Không được không được.]

Tuy có khó khăn khi tạo ra khe hở, nhưng chỉ cần cho một chút công năng phát sáng thì lại khá dễ dàng.

"Hơn nữa đây cũng là một ma đạo cụ khá thú vị đấy. Nhóc định làm gì khi bỏ ma thuật vào bên trong?"

"À, cháu định tạo ra một thứ mà ngay cả người bình thường cũng có thể sử dụng được ma thuật ạ."

"Aa, ta hiểu rồi! Ta tưởng nhóc sẽ ứng dụng những thuộc tính khác nếu cần nhưng hóa ra nhóc lại nhắm đến mục đích này à?"

"Ngài hiểu ạ? Bọn cháu vẫn đang trong quá trình thực hiện mục đích, mọi thứ vẫn chưa được hoàn thiện ạ."

"Ừ, mới chỉ giữ được 1, 2 ngày với lại chỉ có thể bỏ vào ma thuật cấp thấp thì..."

"Hơn nữa cũng cần ma lực để duy trì hiệu suất và khả năng vận hành nữa. Tới mức áp dụng thực tiễn thì..."

"Ngài nói đúng ạ, thứ được thầy Clavis cầm trên tay là bản cũ, còn bản mới... Cũng tệ nốt ạ.

Mất nửa năm bọn cháu mới làm ra được một thứ như vậy thôi ạ---."

Ba người lại tiếp tục chuyển qua vấn đề khác một cách sôi nổi, rốt cuộc thì Ma Thuật Sư vẫn là Ma Thuật Sư thôi.

Dù cho câu chuyện có trở nên sôi động, thì họ vẫn không quên bàn đến chính sự.

'Yêu cầu và việc sửa lại Ma Đới Hộp cho chính xác', chủ đề giao tiếp của mọi người đều xoay quanh vấn đề này.

"--- Vấn đề cuối cùng, có thể cho phép cháu hỏi một câu có được không ạ?"

Ngay tại đây Kunon đã hỏi rất nhiều câu hỏi, tuy cậu cũng hay để ý đến mức hồi hộp nhưng lại chẳng dám đụng chạm đến.

Tùy theo câu trả lời mà có lẽ cậu còn chả dám hó hé nửa câu để nói chuyện được, cho nên cậu đã chọn hỏi vào thời khắc kết thúc.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc và nhận được câu "em có thể về rồi", Kunon mới dám vừa đứng dậy vừa hỏi, cậu chỉ muốn hỏi thêm một câu cuối cùng nữa thôi.

"Muốn hỏi gì nào?"

Đôi mắt cất giấu dưới miếng bịt mắt kia, Kunon nhìn vào Quý Bà Bóng Tối bên cạnh thầy Clavis.

"Quý Bà đằng kia, không lẽ chính là Phù Thủy mạnh nhất thế giới---?"

Trong cuộc trò chuyện, thầy Clavis lúc nào cũng gọi Quý Bà Bóng Tối là 'Grey', mỗi lần nghe thấy cậu lại càng để ý hơn, nhưng mà cậu không dám xác nhận mà cứ thế tiếp tục câu chuyện.

Nếu thực sự chính là Grey • Ruva, thì nói sao nhỉ? Chỉ cần cậu nghĩ đến điều đó thôi là trái tim ấy đập thình thịch thình thịch không ngừng với tốc độ cao.

--- 'Phù Thủy mạnh nhất thế giới' - đó chính là danh hiệu cho ma thuật sư đứng đầu thế giới, người được toàn bộ ma thuật sư khác tôn thờ.

Với một nhận thức như thế, thật khó để cậu tự tin bắt chuyện được, chứ chưa nói đến chuyện cậu đã thực hiện hành vi suy đồi đạo đức là sờ mó cơ thể đối phương trong lần đầu gặp mặt, chỉ chừng đó thôi cũng khiến cho Kunon không thể tha thứ cho bản thân được rồi.

"Đúng vậy đấy."

Một cách đầy nhẹ nhàng, thầy Clavis dường như không quan tâm đến vấn đề tim mạch của vị học sinh trước mắt mình, thầy cứ thế mà công nhận thôi.

Kunon không thể tha thứ cho bản thân mình được, và với tốc độ đập đến mức đau ngực thì hẳn là cơ thể cũng không tha thứ cho Kunon. Dù cho có nhận được sự tha thứ thì cậu vẫn khó lòng tha thứ cho cơ thể mình.

"Grey, tự giới thiệu đi."

Hơn nữa còn bị bắt tự giới thiệu, thế này thì thật khiến cho một học sinh năm nhất chập chững bước vào cánh cửa nhập môn như cậu bối rối mà.

Trái tim đập mạnh đến mức cậu nghĩ 'tim mình bị phá hủy rồi chăng?', nó còn mãnh liệt hơn những lần cậu giác tỉnh 'tầm nhìn ma thuật' hay là lúc phát minh ra 'kính nhãn' nữa.

"Bổn tọa chính là Grey • Ruva, mặc dù bình thường ta hay dùng tông giọng của một bà già ma thuật sư nhưng hiện tại thì giọng nói này gần với giọng thật của ta nhất.

Chỉ là vì sống quá lâu, quá lâu nên sự nhiệt huyết tuổi trẻ lẫn tinh thần của ta đã trở nên già nua rồi."

Vẫn là một tông giọng nhẹ nhàng của một thiếu nữ, Grey • Ruva đã tự giới thiệu mình.

"... Cái đó... Hồi nãy, cháu đã thực hiện hành vi vô lễ với tư cách của một quý ông..."

[Tim mình đau quá, mình hối hận quá!] – lời thú tội muộn màng ngay sau khi nhận ra sự thật.

Cậu để cho mình chịu thua trước lòng hiếu kỳ, rồi để bản thân đụng chạm đến cơ thể của Phù Thủy mạnh nhất thế giới, cậu không thể hiểu tại sao bản thân lại gây ra chuyện này nữa.

Bây giờ thì cơ thể cậu đã toát mồ hôi lạnh, nhưng mà nếu đi về mà giữ khư khư lòng hiếu kỳ với đối phương như vậy --- cậu không làm được.

"Hồi nãy?"

"Nãy cháu có chạm vào cơ thể ngài đấy ạ."

"Aa, chuyện đó à, đừng quan tâm. Không có chạm gì vào cơ thể ta đâu.

Cơ thể thật của ta không có ở đây."

[--- Thế thì giải thích cho cháu kỹ hơn đi ạ!!] – Kunon dường như muốn nói cho Grey • Ruva nghe nhưng đã cố kiềm chế lại. Cậu đang đứng trước hai lựa chọn khi được trái tim nhắn nhủ đôi lời 'một là mày dừng, hai là tao dừng, ok?'.

Cậu có thể chắc rằng nếu nghe được lời giải thích thì cậu cũng chả hiểu, có khả năng dù một chi tiết cậu cũng không lý giải nổi.

[Mình chắc sẽ chẳng hiểu gì.]

Một lúc nào đó khi cậu trang bị cho mình tri thức và sức mạnh đủ để hiểu, thì chính lúc đó cậu sẽ muốn hỏi.

Còn giờ thì chịu rồi, cậu vẫn cần phải làm quen với nó, nếu giờ mà tiếp hưng phấn nữa thì không tốt cho sức khỏe tý nào.

"--- Cảm ơn ngài rất nhiều ạ!"

Kunon nói lời cảm ơn chứa đựng rất nhiều ý nghĩa trong đó, rồi rời khỏi phòng.

Ngay khi rời khỏi căn phòng, cậu cảm thấy đã đỡ hơn nhiều, cụ thể là chết máy.

Cho đến khi trái tim bình tĩnh lại và... Không đập nữa.