魔術師クノンは見えている

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 45

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

108 937

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1098

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 9

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50222

Tập 05 : Ma Đới Hộp, Hiện Tượng Sáng Thế và... Chích Điện - Chương 136: Gọi tới

Đây là lần đầu tiên của Kunon.

"Bị giáo viên gọi tới thì chẳng phải chuyện vui vẻ gì đâu."

Đúng vậy, cậu không hề thấy vui khi bị giáo viên chỉ mặt gọi tên, ngược lại chỉ thấy khẩn trương mà thôi. Đến mức bị cha cậu gọi tên lúc này cũng chẳng còn đáng sợ nữa.

Tuy là được cô Satori gọi đến vì chuyện thực nghiệm hay kinh doanh, nhưng đây là lần đầu tiên cậu bị gọi tới mà chẳng vì lý do gì.

--- Ngay từ sáng sớm, các học sinh đã họp mặt đông đủ, đứng trước khu rừng không rõ nguồn gốc kia. Mọi người đều đang dùng nơi này làm cứ điểm, kể cả Kunon lẫn Thánh Nữ.

Không ai biết lý do cho cuộc triệu tập này. Mọi người chỉ đoán có lẽ đã có kết quả điều tra.

Nhưng cái cảm giác khó chịu này... là gì vậy? Là sự sợ hãi vì không biết ai sẽ đến, và cũng là sự sợ hãi vì không biết mình sẽ bị nói về vấn đề gì.

[Mình không muốn trải nghiệm cái cảm giác này tí nào.] – Kunon nghĩ.

Cậu cảm thấy thật tủi thân nếu chỉ một mình mình phải chịu đựng chuyện này.

"Thế à?"

Trái ngược với một Kunon đang thấp thỏm không yên, Thánh Nữ lại khá bình tĩnh --- trong đầu cô chỉ nghĩ đến duy nhất một chuyện: Khu rừng sẽ bị xử lý thế nào đây ta?

Cô không nghĩ đến chuyện khu học xá hay phòng nghiên cứu. Thứ cô để tâm là những cây cối mà cô yêu thương như con của mình, đặc biệt là chuyện xử lý khu rừng.

[Mình không nghĩ trường học sẽ nói mấy điều như 'tịch thu' đâu ha? Nếu vậy thì cả quốc gia mình sẽ phản đối hoặc đưa ra phương án di dời.]

Tuy không thể tiết lộ rằng cây đại thụ ở trung tâm chính là Huy Hồn Thụ Kiravila, nhưng cô càng không thể để nó bị đốn hạ.

Đây hoàn toàn không phải chuyện cá nhân của riêng cô, mà là lập trường của các Thánh Chức Giả.

Hai học sinh, mỗi người mang theo một dòng suy nghĩ, cùng nhau chờ đợi giáo viên đến.

"Yaa, bắt các em phải đợi rồi."

Ngay sau đó, rốt cuộc giáo viên đã tới.

Có hai người. Một người lên tiếng với điệu bộ hòa nhã nhưng lại không gợi lên chút ký ức nào trong đầu Kunon. Người còn lại thì chính là thầy Keaven • Brid.

"Không để hai em phải đợi nữa, ta bắt đầu bàn về kết quả điều tra thôi nào."

Một người đàn ông trẻ, khoác áo choàng che nửa mặt và đeo kính. Kunon và Reyes đều không biết người này là ai.

Bởi vì thầy Keaven luôn đi theo sau người này nên chắc hẳn thân phận ông ta còn cao hơn cả thầy Keaven.

"...."

Đây là một giáo viên mà Kunon chưa từng gặp qua. Điều đó cũng không lạ gì ở ngôi trường này. Chắc hẳn còn rất nhiều giáo viên khác mà cậu chưa gặp mặt.

Ở đây, mọi người đều là những hikikomori ru rú trong phòng thí nghiệm để tập trung nghiên cứu — mà kiểu người đó không chỉ có ở học sinh, mà còn cả giáo viên nữa.

--- Chỉ là, với Kunon lúc này...

Với khả năng thấu thị độc nhất của mình, Kunon đang chứng kiến một điều kỳ lạ vượt ra ngoài lẽ thường.

"Theo kết quả điều tra, nhà trường cho rằng tất cả chỉ là một chuỗi sự kiện ngẫu nhiên tụ hợp lại. Thiếu một thứ cũng không được mà thừa một thứ cũng không xong.

Cho nên chính Grey • Ruva sẽ giải quyết toàn bộ sự kiện này. Mọi người không được phép chất vấn."

‘Không được phép chất vấn’ — có người thì cảm thấy yên tâm trước thông tin công khai này, có người thì càng thêm nghi vấn. Nhưng dù sao đây cũng là một thông báo chính thức. Chịu được thì chịu, chịu không được cũng phải chịu.

"--- Thầy không thể giải thích cho bọn em kỹ càng hơn được ạ?" – một học sinh giơ tay.

"Không thể giải thích sâu hơn được.

Nãy thầy cũng đã nói rồi, kết quả là từ chuỗi sự kiện ngẫu nhiên, trong đó có cả thực nghiệm và nghiên cứu của các em.

Nói cách khác, nhà trường buộc phải công khai phần thông tin nghiên cứu và thực nghiệm đó, nên không thể tiết lộ cụ thể.

Nếu nói ra kết quả nghiên cứu, thì cũng chẳng khác gì cướp đi quyền giữ bí mật của các em."

[[[Đúng là tụi mình không muốn điều này xảy ra thật.]]] – nhiều người nghĩ vậy.

"Mà, điều thầy có thể nói là: đây không phải sự cố xảy ra trong ngày một ngày hai, và sự kiện ngẫu nhiên như thế này sẽ không xảy ra lần thứ hai nữa đâu."

‘Đây là sự kiện có một không hai trong lịch sử mấy trăm năm của trường ma thuật, nếu có lặp lại thì cũng phải vài trăm năm sau.’ – kết luận được đưa ra từ phía nhà trường.

"Tiếp theo là việc xử lý khu rừng."

[--- Đợi mãi!]

Thánh Nữ, người chỉ quan tâm đến mỗi điểm đó, hơi nghiêng người về phía trước.

"Nhà trường quyết định sẽ giữ lại khu rừng, còn khu học xá số 11 sẽ được xây ở nơi khác."

[---Tuyệt vời!]

Thánh Nữ cực kỳ vui mừng dù vẻ ngoài không thay đổi gì. Dù vậy, nội tâm cô đã vỗ tay hoan hô và nhảy múa rồi.

"Trò Reyes • Sentrans."

Khi đang nhảy múa hân hoan trong lòng, cô bị gọi tên.

"Nhà trường đang đàm phán với Thánh Giáo Quốc. Vì chỉ có thể công bố sau khi được cho phép nên em hãy sẵn sàng cho chuyện đó nhé."

[--- Là chuyện Huy Hồn Thụ.] – cô lập tức hiểu ra.

"Em hiểu rồi ạ."

Trước đó, cô đã nhận lệnh từ Giáo Hoàng là ‘không được phép kể với ai’, nên dù giáo viên không nhắc thì cô cũng không có ý định nói ra.

"Báo cáo điều tra chắc là tới đây thôi ha?

Mặc dù biết các em vẫn còn nhiều nghi vấn, nhưng hãy hiểu rằng đây đều là những thông tin không được phép tiết lộ.

Tiếp theo, liên quan đến những vật dụng cá nhân bị thất lạc trong khu rừng—"

Nếu phải tóm tắt lại mọi chuyện, thì sẽ là như sau:

Toàn bộ vật phẩm đã được nhà trường thu hồi, nhưng vì không thể phân loại nổi nên mỗi học sinh phải tự làm.

Việc đền bù do mất mát hoặc hư hỏng sẽ do nhà trường phụ trách. Dù sao thì đây cũng là sự cố, và kết quả điều tra không cho thấy có yếu tố con người, nên không có thủ phạm nào cả.

Vật quy nguyên chủ, nếu không thể thì nhà trường sẽ bồi thường.

Tuy kết quả điều tra còn mông lung, nhưng ít nhất cũng là điều mà học sinh có thể chấp nhận được.

"À mà, còn cái này nữa."

Rồi vị giáo viên lôi ra một chiếc hộp tròn nhỏ từ trong túi.

"A." – Kunon thốt lên. Thứ mà đối phương lấy ra trông quen quen.

Phản ứng lại âm thanh đó, vị giáo viên hướng ánh mắt về phía cậu.

"Là của trò à?"

"À, vâng... mà cũng không hoàn toàn là của em ạ. Đây là sản phẩm cộng đồng chế tác…"

"Vậy à. Thầy muốn trò chuyện với em một chút về thứ này, không biết có được không?"

"...Ể?"

[Thế này là thế nào? Mình bị gọi tới với lý do cá biệt sao?]

"Không lẽ sẽ là một trường hợp mà em bị la mắng rất nặng ư?"

Bị giáo viên gọi với lý do không rõ ràng thật sự rất đáng sợ. Vả lại đây còn là người mà cậu chưa từng gặp bao giờ. Nghe giọng điệu thì có vẻ ôn hòa đấy, nhưng chính vì cảm thấy ôn hòa nên ngược lại mới khiến cậu sợ hơn. Cậu quá sợ hãi trước người đàn ông với ý đồ không thể xác định này. --- Không, đối với Kunon thì còn đáng sợ hơn theo một ý nghĩa khác.

"Tức giận ư? Không, thầy chỉ cực kỳ hứng thú với ma đạo cụ của trò thôi, kèm thêm vài lời nhắn nhủ nữa."

[Nhắn nhủ á? Thầy ấy định nhắn nhủ cái gì cơ?]

"...Cái đó, thầy là giáo viên ở đây ạ? Ma thuật sư ấy?"

"...? Đúng rồi đó.

Bởi vì thầy ít khi ra ngoài nên thầy nghĩ các em học sinh sẽ không biết mặt thầy, nhưng lần này là lần gặp gỡ đầu tiên của chúng ta đó.

Tên của thầy là Clavis, một giáo viên Quang Thuộc Tính."

[Hẳn là vậy rồi, xét theo vị trí đứng khi nãy thì không thể nhầm được.]

Chính Kunon cũng cảm nhận được nguồn ma lực với đẳng cấp ấy.

Chỉ là, chính vì vậy, nó mới trở thành vấn đề.

[Tại sao? Tại sao sau lưng thầy Clavis không hề có gì vậy!?]