MM!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

184 820

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

10 34

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

541 5048

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

(Đang ra)

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

Ki kuro massugu

Bị ném vào một thế giới nơi lý lẽ của mình trở nên vô nghĩa, liệu Juntarou có thể dùng chính kiến thức toán học độc nhất của bản thân để đánh bại Ma vương và tìm đường trở về?

20 51

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

34 102

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

287 6166

Tập 09 - Lời bạt

Tuy hơi đường đột, nhưng lúc này tôi chợt nhớ lại chuyện ngày xưa.

Đó là chuyện hồi tôi còn học cấp hai. Một hôm, tôi nằm ngủ úp mặt trong phòng khách, đúng lúc mẹ tôi bước vào, đứng trước tủ quần áo gấp đồ.

Khi mở mắt, tôi giật mình thon thót, bởi vì, hai tay tôi hoàn toàn không thể cử động được. Vì tôi kê hai tay dưới ngực khi ngủ, giống như việc chân bị tê rần khi quỳ lâu, nên hai tay tôi nhất thời không sao nhúc nhích nổi.

Tôi, đứa đang ngủ dở hơi, lại căng thẳng đến mức hơi quá đà, vội vàng phóng nhanh đến bên mẹ tôi cũng đang ở trong phòng khách, rồi gần như khóc thét lên: “Mẹ, mẹ mẹ ơi! Tay con không động được! Hoàn toàn không động đậy gì hết!”

Mẹ tôi ngỡ ngàng. Đứa con trai vừa nãy còn ngủ say tít, sao đột nhiên lại chạy đến bên mình gào thét những lời vô lý như tay không cử động được chứ? Chắc hẳn bà nghĩ, cái đầu thằng bé này cuối cùng cũng có vấn đề rồi.

Nhưng dù mẹ kinh ngạc, bà vẫn nắm lấy cổ tay tôi, lắc qua lắc lại liên tục, miệng lẩm bẩm: “Động đi! Nè, thấy không, cử động được mà!” Giờ nghĩ lại, cái phản ứng đó đúng là khó hiểu thật.

Kết quả là, rõ ràng là mẹ túm tay tôi khiến tôi cử động, nhưng không hiểu sao tôi lại chấp nhận tình huống đó, rồi nói: “...À, đúng là vậy, cử động được rồi.” Xong lại quay về chỗ vừa ngủ, nằm xuống ngủ tiếp... Những chuyện này là mẹ tôi kể lại. Tôi, đứa ngủ dở hơi, chỉ nhớ loáng thoáng khoảng một nửa sự việc, còn lại đều là theo lời kể của mẹ. Nhưng nghĩ kỹ lại thì, mình đúng là một thằng ngốc thật!

Nghe nói cuốn tiểu thuyết do chính thằng ngốc này viết sắp được chuyển thể thành anime. Cơ mà, tôi vẫn chưa dám tin. Trong cuộc đời tôi không thể xảy ra chuyện tốt đẹp đến thế đâu! Tôi sẽ không tin cho đến khi nó thực sự được phát sóng đâu!

Thôi, gác chuyện đó sang một bên đã, giờ xin được gửi lời cảm ơn. Xin chân thành cảm ơn hai tác giả QP:flapper Kobara Tometa và Sakura Koharu-sensei đã vẽ nên những bức minh họa tuyệt diệu như phép màu lần này. Cùng với đó là Biên tập viên S-sama, Tổng biên tập M-sama, xin chân thành cảm ơn quý vị. Các anh/chị Matsui phụ trách khâu đóng gáy, kiểm duyệt, bộ phận biên tập và bộ phận kinh doanh, tôi luôn rất biết ơn mọi người!

Cuối cùng, tất nhiên là phải cảm ơn quý độc giả rồi, xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.

Vậy thì, mong rằng chúng ta sẽ có dịp gặp lại trong lần tới nhé.

Tháng 2 năm 2010, Matsuno Akinari