Vì có vẻ đã gây ra một vài hiểu lầm, nên tôi xin phép được giải thích lại một lần nữa. Cái mác "tác phẩm gây tranh cãi" được ghi trên bìa áo tập một có nghĩa là trong nội bộ ban biên tập rộ lên ý nghĩ: "Đừng có vác thứ sách này đến công ty chúng ta!". Cảm giác giống như một tập đoàn lớn không muốn xử lý một kiện hàng không rõ người nhận vậy. Nhưng chắc là tôi nói dối thôi.
Tiếp theo là phần lời bạt. Xin chào các độc giả lần đầu gặp mặt.
Về tác phẩm này, dù mới là tập đầu tiên, nhưng anh biên tập viên còn nói đùa rằng nên thêm dòng chữ "Câu chuyện cuối cùng cũng đi đến cao trào!" hay "Phần một - Hết" vào cuối sách. Tôi đã nghĩ như vậy cũng hay, nhưng đến lúc xác nhận lại thì phát hiện ra anh ấy chẳng làm gì cả mà cứ thế cho xuất bản.
Nếu hỏi phần nào trong tác phẩm này khiến tôi đau đầu nhất, thì đó chính là việc phải ra tập tiếp theo, bởi vắt óc nghĩ ra nội dung câu chuyện thật sự rất khổ sở. Lúc gửi bản thảo dự thi giải thưởng tiểu thuyết, tôi từng mơ mộng về việc sẽ tiêu tiền thưởng ra sao, thậm chí còn mơ thấy mình đang tập dượt cách cư xử khi được mời tham gia một buổi tiệc mai mối trên hoang đảo. Giá mà tôi có thể đập tan cái đầu óc vớ vẩn này của mình thì tốt biết mấy. Quay lại chủ đề chính. Tức là, tôi vốn không hề ý thức được rằng tác phẩm của mình sẽ được xuất bản, nên việc phải nghĩ ra phần tiếp theo thật sự rất vất vả.
Với hai anh chị biên tập viên đã phụ trách cuốn sách này, tôi không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn. Như đã viết ở tập trước, tôi cảm thấy thật an lòng khi có thể tiếp tục ra sách, xin cho phép tôi một lần nữa được nhờ hai anh chị chiếu cố.
Và họa sĩ minh họa Hidari-sensei. Lần đầu gặp mặt, tôi đã bị tuổi tác của thầy làm cho giật mình. Mỗi lần nhận được bản phác thảo bìa và tranh minh họa, tôi đều vô cùng mong đợi. Xin cảm ơn thầy.
Cùng với những người đã bưng trà mời tôi trong các buổi họp ở ban biên tập, anh nhân viên ở quán takoyaki gần ga Nagoya, ba mẹ tôi, những người luôn hỏi "Tiền bản quyền đâu rồi?" bằng cái giọng điệu như chủ nợ, và còn rất nhiều người khác nữa đã góp phần tạo nên tôi của ngày hôm nay. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Và cuối cùng, xin dành lời cảm ơn chân thành nhất đến các bạn độc giả, những người đã cảm nhận được sức nặng của cuốn sách này.
Một lần nữa, xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.
Iruma Hitoma