[Thì ra là vậy...]
Sau khi nghe lời giải thích thêm mắm thêm muối của Prakaka, chủ yếu là mấy câu khoe khoang về nỗ lực và sự nghiêm túc của bản thân hắn, hóa thân từ linh hồn của tiểu thư Willis đang lơ lửng trong tầng hầm gật đầu như đã hiểu.
Tất nhiên, những sinh vật không có năng lực linh hồn, chẳng hạn như con chuột trước mặt cô, chắc chắn không thể nhìn thấy hành động này.
Nguyên nhân chính là vì tiểu thư mục sư quá lười giải thích cho nó về hóa thân linh hồn và SP là gì, nên cô ấy chỉ dùng những lời lẽ vô nghĩa như "truyền giọng nói qua khoảng cách xa" để lừa nó. Dù sao thì, Prakaka dường như vẫn tin lời cô nói.
Willis thực ra luôn biết rằng Quý ngài Thử nhân này, vốn nên ở lại thành Dũng Khí và làm việc cho một Nữ vương nào đó, đang có chuyến đi công tác ở Thánh Quốc. Lần trước cô dịch chuyển về tìm Lilia để điều tra về thông tin của Thương hội Linh Ẩn, mà Lilia đã nghe nói tiểu thư mục sư này đang đi du lịch ở Thánh Quốc nên cô ấy đã kể lại cho cô nghe.
Ngoài cái đó ra, Nữ vương bệ hạ cũng cung cấp một số thông tin về căn cứ gián điệp của [U ảnh chúng] đang đóng quân tại các thành phố lớn trong Thánh quốc. Để cho thấy rằng nếu cần thiết, Willis luôn có thể dùng tín vật và yêu cầu họ giúp đỡ.
Nhưng mà vị mục sư này không ngờ tới cô lại tình cờ gặp Prakaka tại hội trường bán hàng đấu giá của Thương hội Linh Ẩn trong tòa thành cổ của Thánh nữ Minh Quang.
Đương nhiên, dù sau này có nhận ra con chuột này, cô cũng sẽ không biểu hiện ra ngay lập tức. Dù sao thì Wilis cũng biết Prakaka và hắn ta đến từ đâu, còn thân phận như Hy thì chắc chắn không thể biết được chuyện này.
Không giống như Leila, Theresa và những người khác, Prakaka là một Thử nhân đến từ [Vĩnh sinh ngự tọa], nên tiểu thư mục sư chỉ có thể dùng vũ lực để dụ dỗ hắn làm việc. Nhiều nhất, hai người cũng chỉ có một mức độ hợp tác nhất định và không thể hoàn toàn tin tưởng. Vì vậy, tiểu thư mục sư chắc chắn sẽ không mạo hiểm không cần thiết và cho nó biết Hy chính là Willis.
Ngay từ lúc bán đấu giá, Willis đã cảm thấy có người dùng đủ loại thủ đoạn để che giấu thân thể, núp ở một góc nào đó. Chắc chắn không chỉ một hai người. Cô đoán bọn chúng là gián điệp của các thế lực khác nhau, hoặc là những kẻ đang âm mưu điều gì đó đen tối như trộm cắp bảo vật như Mị Ma Chloe.
Nhưng mà tiểu thư mục sư lại lười biếng can thiệp. Hội trường bán hàng đấu giá họ tổ chức, dù nơi đó có hỗn loại như thế nào thì Linh Ẩn Thương Hội và Thánh nữ Minh Quang cũng sẽ gánh vác trách nhiệm. Còn tiểu thư Hy, cô chỉ là một người qua đường bình thường mà thôi.
Nhưng điều khiến Willis đau đầu là, có một số luồng khí tức lại bí mật bám theo cô và Yuna sau khi họ rời khỏi hội trường. May mắn thay, Thánh nữ Minh Quang dường như đã nhận ra điều này và nhanh chóng chủ động rời đi, dẫn theo đám người xấu kia rời đi. Nhưng chỉ có tên này là vẫn không ngừng bám theo cô.
Rơi vào đường cùng, cô chỉ có thể chủ động mở miệng nói ra để ngăn đối phương được một tấc lại muốn tiến một thước. Lúc này, Willis mới nhận ra cái tên này thực ra là một trong số những người của cô.
Nói đến đây, con chuột này... chẳng phải nó mập hơn nhiều so với lúc cô mới gặp nó sao? Bộ lông của nó trông bớt âm u đầy tử khí và bóng loáng tỏa sáng hơn. Phải chăng cơ thể của nó đang thay đổi sau khi thoát khỏi trạng thái người chết và chịu ảnh hưởng của các yếu tố bên ngoài?
Không, không, không, dù nghĩ thế nào đi nữa thì vấn đề là cái tên này đã ăn quá nhiều thứ tốt rồi!
Thôi bỏ đi, cô cũng không cần phải lo lắng về những chuyện nhỏ nhặt này nữa.
[Bức tượng mà ngươi nhắc đến đâu rồi? Mang nó đến đây cho ta xem nào.]
Nghe vậy, Prakaka hơi sửng sốt.
"A, con chuột nhỏ này quả thực đã giấu thứ đó ở đây, nhưng tôi không hiểu ý ngài khi nói 'xem' là gì..."
À... Cũng đúng thôi. Hình như cái tên này nghĩ cơ thể gốc của tiểu thư mục sư đang ở nơi xa nên không thể tiếp cận được món đồ đó ở đây được. Nhưng mà hắn cũng không có ý định từ chối.
[Cứ trực tiếp lấy ra đi. Ta có cách riêng để kiểm tra.]
"Vì đại nhân Willis đã nói như vậy... vậy thì được rồi..."
Có lẽ vì tin vào năng lực thần bí khó lường của Willis, hoặc cũng có thể vì biết ơn "ơn cứu mạng" của cô ấy, Prakaka không còn nghi ngờ lời của tiểu thư mục sư nữa. Hắn nhanh chóng quay người lại và bắt đầu mò mẫm bên dưới vài món đồ nội thất bên trong tầng hầm, tức là bên dưới chiếc giường cứng mà hắn vừa ngồi.
Ồ... giấu nó một cách tùy tiện như vậy sao?
Mặc dù trong lòng cô đang sôi sục ý nghĩ muốn chửi bậy, nhưng để giữ được "cảm giác thần bí của một cường giả", tiểu thư Willis buộc bản thân mình phải giữ im lặng.
Phải đến khi Prakaka dùng móng vuốt đào một cái hố sâu gần nửa mét dưới gầm giường. Những mảnh đá vụn và đất bên cạnh đã chất thành một ngọn đồi thấp, thì các cạnh và góc của một chiếc hộp gỗ vuông mới dần dần lộ ra.
Ngài Thử nhân phủi sạch bùn đất trên chiếc hộp, cẩn thận lấy nó ra, rồi từ sâu trong đám lông tơ của hắn lấy ra một chiếc chìa khóa kim loại, mở ổ khóa ma pháp tinh vi dường như đã được tích hợp vào chiếc hộp gỗ.
Khi nắp hộp gỗ được mở ra, thứ bên trong không phải là bức tượng quỷ mà Prakaka mô tả, mà là một chiếc túi da cỡ lòng bàn tay được bọc trong một loại vải không rõ chất liệu nằm bên trong.
"Ừm... Đại nhân Willis, ngài vẫn còn ở đây chứ?"
Như thể đang cảnh giác, thấy giọng nói trong đầu vẫn chưa xuất hiện trở lại, ngài Thử nhân không nhịn được mà mở miệng hỏi một câu thăm dò.
[Ta vẫn đang ở đây, thế nào rồi? Thứ mà ngươi đã nhắc đến đang ở trong chiếc túi này sao?]
“Mẹ của ta ơi... ngài thực sự nhìn thấy vật này sao? Chẳng phải điều đó có nghĩa là..."
Bị giật mình bởi âm thanh đột ngột, Prakaka vô thức muốn chửi bậy, nhưng hắn nhanh chóng ho vài tiếng rồi đổi chủ đề.
"Khụ khụ! Mọi chuyện là như thế này! Đại nhân Willis, như con chuột nhỏ này đã nói, các ác ma dường như có thể cảm nhận được vị trí của bức tượng kỳ quái này bằng thủ đoạn nào đó. Tôi không biết đứa trẻ của gia tộc Summerfield đó đã giấu nó bằng cách nào, nhưng tôi đã dùng chiếc túi làm từ da lông thú của chính mình, thứ có khả năng làm làm giảm sự hiện diện của tôi, và một chiếc hộp gỗ rỗng có thể phong ấn khí tức ma lực của nó. Tôi đã chôn nó sâu dưới lòng đất để tạm thời che giấu thứ này."
"Hai điều cuối cùng cũng không quan trọng lắm. Mục đích chính ở đây nằm ở chiếc túi da đựng vật này đang nằm trong tác dụng từ thiên phú dị năng của tôi. Nếu tôi mở túi ra, dù là trong tầng hầm như thế này, khí tức của vật bên trong đó cũng sẽ nhanh chóng rò rỉ ra ngoài. Mặc dù con Mị Ma đầu óc đần độn kia đã bị bắt, nhưng không ai có thể đảm bảo trong thành Minh Quang này không còn ác ma nào khác ẩn đang ẩn núp, cho nên..."
[Ta hiểu rồi…]
Lo lắng của Prakaka không phải là không có lý. Xét theo việc Mị Ma Chloe dám xuất hiện công khai ở thành Minh Quang, cùng với những gì cô ta đã trải qua, có thể thấy rằng thế lực của ác ma đã bí mật xâm nhập vào nhiều nơi trong Thánh Quốc, thậm chí bao gồm cả Tây đô thành Minh Quang.
Có một quan điểm mà Willis rất đồng tình. Vì Chloe, hậu duệ trực hệ của Xâm Thực chi vương, đã bỏ ra bao công sức muốn lấy lại bức tượng từ tay Prakaka. Điều đó có nghĩa là vật này chắc chắn có giá trị sử dụng rất lớn, thậm chí là rất quan trọng. Trong trường hợp này, tốt hơn hết là cô nên xử lý nó một cách thận trọng.
Dù sao thì, tối nay cô cũng đã tách ra hóa thân linh hồn ra để đi theo Prakaka, chỉ là cô muốn lén lút quan sát xem con chuột này có đáng tin cậy hay không. Đồng thời nghe một ít thông tin tình báo mà nó đã thu thập được. Mục đích này hiện tại về cơ bản là cô đã đạt được.
Tuy rằng linh hồn hóa thân rất tiện lợi, nhưng cô không thể chạm vào vật thật sự thì quả thực rất phiền phức. Cho dù Prakaka có mở túi ra thật thì Willis cũng chỉ có thể nhìn thoáng qua một chút mà thôi.
[Ngươi nói rất có lý. Cơ thể thật của ta hiện tại không có ở đây. Lỡ có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì nó cũng mang đến phiền phức không nhỏ cho ngươi. Điều này cũng không tốt lắm.]
[Thế này nhé? Sáng sớm ngày mai, ngươi mang vật này đến phòng 3-27 của khách sạn Quang Minh ở thành Minh Quang, giao cho cô gái tóc trắng đeo mặt nạ mà ngươi đã gặp tối nay. Cô ấy tên là Hy, là một trong những người bạn thân thiết của ta. Sức mạnh của cô ấy không hề kém ta. Ngươi cứ giao đồ cho cô ấy, rồi ngươi sẽ không phải lo lắng vật này sẽ bị ác ma cướp mất nữa.]
Như thể bị giật mình bởi một số từ khóa mấu chốt, toàn thân ngài Thử nhân liền rùng mình và buột miệng nói ra những lời nói.
"Hả?! Tôi phải đi gặp lại con mẹ đó..."
[Mẹ…..? ]
Cảm nhận được những suy nghĩ hỗn loạn đang vang lên trong đầu, Prakaka giật mình, suýt nữa thì hắn đã thốt ra hết lời mà không kịp suy nghĩ. Hắn vội vàng kiềm chế giọng nói, vỗ ngực che giấu vẻ lúng túng.
“Khụ khụ...! Tôi hiểu rồi, thưa đại nhân Willis! Hãy để chuyện đó... cho con chuột nhỏ này! (Khóc)"
