Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

330 1306

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

45 412

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

7 15

Tập 05 Khúc ca của thần thánh - Chương 37: Khí tức giống như đã từng quen biết

Trong thương đội xe ngựa chở người và hàng hóa không nhiều, tổng cộng chỉ có mấy chục chiếc xe. Chỉ sau vài câu chuyện phiếm, các cô gái đã đến được phía trước, đó chính là khe nứt trên con đường chính đã bị phá hủy không biết vì lý do gì. Đoàn xe không thể đi qua được nữa.

Trên con đường bằng phẳng rộng khoảng mười mét, mặt đất đã sụp đổ tan tành, khu rừng xung quanh trở nên hoang tàn. Những cây cối được cắt tỉa gọn gàng nằm rải rác và đổ rạp, như thể bị một vật nặng nào đó giẫm đạp và tàn phá từ trên xuống dưới.

Cảnh tượng này kéo dài thêm vài trăm mét dọc theo đường chính, rồi dần dần biến mất. Ở khoảng cách này, xe ngựa chắc chắn không thể nào chạy qua được.

"Hmm... Đúng như dự đoán, đây không phải là loại tiếng động mà một sinh vật bình thường có thể tạo ra."

Nhìn cảnh tượng giống hệt như lần trước, cô gái cáo trắng thản nhiên nói một câu như vậy.

"Wi...! Khụ, tiểu thư Hy, ý của ngài là có một sinh vật to lớn đã từng đi qua đây phải không?"

Dường như do sự tiến bộ vượt bậc của cô chị gái khiến cô em gái cảm nhận được cấp bách. Khi cô còn chưa kịp nói hết câu, cô gái Bạch Vũ, người cũng mang dòng máu phản tổ nhưng vì cứ cà lơ phất phơ nên vẫn ở cấp Huyền Thoại, liền cất lên một tiếng nịnh nọt như muốn biểu hiện sự tồn tại của mình, nhưng vẫn chỉ là thừa thãi.

Willis âm thầm buồn cười khi thấy được ý nghĩ ẩn giấu đằng sau phản ứng bất thường của Renee, nhưng cô không vạch trần mà chỉ gật đầu nói.

“Đây không phải rất rõ ràng sao? Theo quy định, đường xá chính thức ở Đế quốc Thần thánh thường được làm bằng đá hoa cương trộn với Thiết Ngưng Thạch. Độ cứng tiêu chuẩn của chúng thậm chí còn cao hơn cả đường đi của Liên hiệp Vương quốc. Bình thường, ngay cả một con rồng đất nặng hàng tấn cũng có thể nhảy lên mà không gặp vấn đề gì. Nhưng nhìn kìa, mặt đất bị vỡ vụn sâu tới vài mét. Ngay cả đá hoa cươngđược gia cố bằng Thiết Ngưng Thạch cũng đều bị nghiền nát thành như thế này."

"Ít nhất... phải cần trọng lượng của hơn một nghìn tấn tập trung giẫm vào một khu vực nhỏ mới có thể tạo ra hiệu quả như vậy."

Leila ở đầu dây bên kia nói một cách trầm ngâm.

"Dấu chân? Ý ngài là, đây là dấu vết do có sinh vật dẫm đạp để lại sao? Loại sinh vật nào có thể làm ra chuyện như vậy, tại sao nó lại cố ý phá hoại đường chính ở đây?"

Tiểu thư bạch hồ có vẻ từ chối cho ý kiến và lại nói tiếp với nụ cười trên môi.

"Làm sao ta biết được? Nhưng... có lẽ sinh vật đó cũng không nhất định là cố ý phá hoại con đường. Suy cho cùng, những dấu vết này quá rõ ràng, nó dễ dàng thu hút sự chú ý của những người quan tâm, đặc biệt là các quan chức của Đế quốc Thành thánh. Nếu phải nói thì, đây giống như hậu quả của một cuộc đại chiến thì hơn."

Nói xong, đôi mắt xanh bạc như đá quý dưới chiếc mặt nạ cáo nhỏ của Willis đã hướng về cô gái tóc vàng đứng gần nhất với vẻ dò hỏi. Tiểu long nương cũng rất ăn ý mà gật đầu nói.

"Hừm, có ba mùi thoang thoảng đã lưu lại. Chắc hẳn đã có một trận chiến đấu nảy lửa đã xảy ra ở đây. Hai trong số chúng khá giống nhau, nên chắc hẳn đây là một cuộc chiến đấu hai đấu một. Tuy nhiên... mùi của người duy nhất này có chút quen thuộc. Hình như em đã từng gặp cái tên này ở đâu đó rồi."

"Ồ? Còn có loại chuyện như vậy sao?"

Nghe vậy, Willis không khỏi có chút kinh ngạc, mà hỏi lại lần nữa.

"Em không có cách nào để xác định được mục tiêu cụ thể sao?"

Sau khi cau mày nhớ lại một lúc, cuối cùng cô rồng cũng lắc đầu tỏ vẻ có chút xấu hổ nói.

"Xin lỗi chủ nhân. Vì không gian xung quanh đây quá rộng mở nên mùi hương thoang thoảng lưu lại rất nhạt. Hơn nữa, cảm giác quen thuộc này cũng không mạnh lắm. Chắc chỉ là người mà em đã từng gặp một hai lần cách đây khá lâu, mà sức mạnh của cái tên đó cũng chẳng đáng kể gì. Cho nên..."

“Vậy sao…?”

Vẻ tò mò dần dần bị bất đắc dĩ thay thế, Wills gật đầu nói.

"Được rồi, tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng thực ra cũng không phải chuyện gì to tát cả. Tiểu Quang, đừng buồn bực như vậy nữa. Chúng ta đi thôi, quay về xem đoàn xe sẽ xử lý chuyện này như thế nào đi. Chuyện này chính là vấn đề không lớn cũng không nhỏ."

Nhìn lại lần cuối con đường chính đã bị vỡ vụn và sụp đổ như thể bị một người khổng lồ đè bẹp, cô gái đeo mặt nạ cáo trắng không còn nán lại nữa mà nhanh chóng quay người, hướng về phía con đường cô vừa đi tới.

…………………………………………………….

Avery là một quản sự điều hành trẻ tuổi vừa mới làm việc tại Thương hội Chim bồ câu trắng được khoảng 3 năm. Trước đó, hắn ta đã làm việc cùng vị Hội trưởng giàu kinh nghiệm của Thương hội Chim bồ câu trắng, người đã kinh doanh hơn 20 năm với sự giúp đỡ và học hỏi từ ông ấy. Mặc dù công việc kinh doanh của hắn đòi hỏi phải đi khắp lãnh thổ rộng lớn của Đế quốc Thần thánh quanh năm. Điều này có phần vất vả, nhưng nhìn chung vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.

Nguyên nhân chủ yếu chính là vì chế độ đãi ngộ ở đây rất hậu hĩnh. Chính nhờ mức lương mà ngài Hội trưởng đề nghị mà Avery đã bị thu hút và cuối cùng đã chọn gia nhập Thương hội Chim bồ câu trắng trong số rất nhiều mục tiêu tuyển chọn gia nhập thương hội.

Một lý do nữa là vì đây là Thương hội địa phương 100% trong lãnh thổ của Đế quốc Thần thánh. Thành viên ở đây cơ bản đều là tín đồ sùng đạo của Giáo hội Nữ thần. Không khí bên trong cũng khiến anh cảm thấy thoải mái hơn. Suy cho cùng, môi trường làm việc tốt cũng rất quan trọng.

Có lẽ là vì Avery đã tốt nghiệp Ngành Tài chính của Học viện Thánh tại thành Thiên Sứ, kinh nghiệm lại khá phong phú. Hơn nữa, hắn ta đã trải qua 3 năm hắn theo chân ngài Hội trưởng, biểu hiện trên mọi phương diện đều rất tốt. Theo thời gian, hắn ta ngày càng được Hội trưởng coi trọng và đánh giá cao.

Cách đây không lâu, Thương hội Chim bồ câu trắng đã nhận được một đơn hàng lớn. Mặc dù giá cả hấp dẫn và bên nhận hàng là một thế lực trong nước rất có uy tín và đáng tin cậy, nhưng chuyện này có chút kỳ quái khi khách hàng này lại yêu cầu rõ ràng rằng số lượng hàng hóa này không thể được vận chuyển hết trong một lần, mà phải được giao theo từng đợt theo quy định của bên khách hàng và phải chia theo thời gian để nhận hàng.

Để kiếm được số tiền lớn khi giao thành công đơn hàng cho thế lực này, họ còn muốn thiết lập quan hệ tốt với vị khách hàng có thế lực hùng mạnh ở Thánh Quốc. Mặc dù Thương hội Chim bồ câu trắng hoàn toàn có thể vận chuyển đầy đủ số hàng mà bên khách hàng cần ngay lập tức, nhưng họ cũng chỉ có thể chia nhân lực thành hai đoàn xe vận chuyển dựa theo nhu cầu của khách hàng. Từ đó, thương đội này phải luân phiên nhau di chuyển giữa Tây đô thành Minh Quang và trụ sở Thương hội.

Trong đó, đội xe vận chuyển có tổng số lượng hàng hóa lớn hơn đương nhiên do chính Hội trưởng của Thương hội chỉ huy. Trong khi trách nhiệm lãnh đạo đội xe vận chuyển còn lại thuộc về tân binh như Avery.

Bây giờ, đội xe vận chuyển của Avery xem như là đội xe vận chuyển phải đi trước để mang số hàng hóa này đến địa điểm được chỉ định ở Tây đô để giao hàng. Mặc dù trước đây Avery chưa có kinh nghiệm làm việc độc lập như vậy, nhưng dù sao hắn ta cũng là một sinh viên tốt nghiệp Học viện thuộc loại xuất sắc, nắm vững lý thuyết. Hơn nữa, hắn ta đã học theo cách vận chuyển hàng kiểu này được 2 - 3 năm rồi. Nên có thể nói, mấy chuyện bình thường như vận chuyển hàng hóa kiểu này thì hắn ta luôn có thể xử lý mọi việc một cách ngăn nắp, có trật tự rõ ràng nhất.

Nhưng mà, mọi chuyện không diễn ra như mong đợi. Khi Avery lần đầu tiên trong đời dẫn dắt một đội xe vận chuyển, hắn ta đã gặp phải những rắc rối bất ngờ.

"Mọi người, hãy kiên nhẫn, hãy kiên nhẫn nào. Nữ thần trên cao, ai mà muốn gặp phải chuyện này khi ra ngoài làm việc chứ? Chúng ta đâu thể lường trước được mọi tình huống bất ngờ đúng không?"

"Chúng ta không nói về lý do con đường chính bị hư hại, nhưng chúng ta chắc chắn không phải là nhóm đầu tiên gặp phải tình huống tương tự. Có lẽ những người mở đường khác đã đi báo cáo tình hình với giáo hội ở thành phố gần đó rồi. Theo tôi, chúng ta nên tạm thời cắm trại ở gần đó. Trong vòng ba đến năm ngày nữa, Thần Điện kỵ sĩ đoàn chắc chắn sẽ xây dựng được một con đường mới tạm mới. Đến lúc đó..."

Avery còn chưa kịp nói hết câu, trong đám người trước mặt có một người đàn ông trung niên mặc quần áo sang trọng, dáng người béo phệ, đeo đầy trang sức lộng lẫy, lập tức đứng lên lớn tiếng la hét, chửi rủa.

"Thật nực cười! Ta thấy đoàn xe của ngươi được trang bị đầy đủ ngựa nên ta đã tốn cả đống tiền để đi cùng các ngươi chỉ để tiết kiệm thời gian. Thành Tân Astorchỉ cách một hai ngày đường, vậy mà ngươi lại bắt chúng ta phải đợi ở đây ba đến năm ngày? Ta có thể đợi được, nhưng đống hàng hóa quý giá của ta làm sao có thể đợi được?! Ai sẽ tới đền bù cho tổn thất này chứ? Thương hội Chim bồ câu trắng của các ngươi sao?!"

Ngay khi những lời này được nói ra, tất cả mọi người đều nhao nhao hưởng ứng.

"Đúng vậy! Các người tuyệt đối không thể dừng lại!"

"Đúng đó, chờ đợi ba đến năm ngày thì cũng quá lâu rồi, mà đây cũng chỉ là suy đoán của các người thôi. Ai có thể đảm bảo rằng Thần Điện kỵ sĩ đoàn sẽ đến chứ? Tốt hơn là các người nên đi đường vòng..."

Như để thể hiện thái độ cứng rắn, đám đông ồn ào xô đẩy lẫn nhau. Những người bảo vệ thương đội chịu trách nhiệm duy trì trật tự không muốn dùng vũ lực với những khách hàng đã trả tiền cho chuyến đi này. Vậy nên họ cũng không còn cách nào khác ngoài việc tạo thành một bức tường người, cố gắng hết sức dùng thân thể đang mặc giáp để ngăn cản bước tiến của đám đông.

“À cái này...........”

Avery lau mồ hôi lạnh trên trán bằng khăn tay, hắn ta có vẻ vô cùng xấu hổ và bối rối.

Nhưng thực ra, đó chỉ là kỹ xảo của hắn mà thôi.

Trên thực tế, Avery đã lường trước được phản ứng này của đám đông. Sau 3 năm lăn lộn làm ăn, hắn đã sớm quen với đủ loại quan hệ bị thúc đẩy bởi tiền bạc. Mặc dù việc con đường chính để thương đội vận chuyển hàng hóa và hành khác đã bị tổn hại quả thực là sự kiện bất ngờ đối với vị thương nhân trẻ tuổi này, nhưng nó cũng không khó để hắn ta đoán được lòng người, đặc biệt là những hành động có liên quan đến lợi ích.

Đúng như lời lão mập ăn mặc đồ sang trọng kia đã nói, chuyến đi này Thương hội Chim bồ câu trắng có rất nhiều khách hàng trả tiền để đi cùng đội xe vận chuyển hàng hóa và hành khách này.

Hơn nữa, trong đội xe này còn là một đống người có lai lịch hỗn tạp. Ngay cả một số thương nhân nhỏ cũng thường chọn cách bỏ tiền ra để đi cùng các đoàn xe lớn để đảm bảo an toàn và hiệu quả vận chuyển. Chuyện này đã trở thành thông lệ thường thấy trong giới thương nhân của Đế quốc Thần Thánh.

Đối với các thương nhân mà nói, thời gian là cơ hội kinh doanh buôn bán. Mà cơ hội kinh doanh buôn bán là tiền bạc. Vì vậy họ sẽ không bao giờ đồng ý dừng lại giữa chừng và chờ đợi sửa đường trong nhiều ngày.

Note: New Astor = Tân Astor = Tân Á Tư Đặc = 新亚斯特