Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

330 1300

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

45 412

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

7 15

Tập 05 Khúc ca của thần thánh - Chương 36: Hình bóng ngày cũ

Buông tay Theresa đang tò mò nhìn ra phía sau, cô gái được nói tên là Hy khẽ gật đầu.

"Làm tốt lắm, nhưng Leila, cô...Bây giờ không còn là Dực nhân nữa sao?"

Cô gái Bạch Vũ mỉm cười tiêu sái, ánh sáng phát ra từ cơ thể cô gái dần dần mờ đi, hoa văn kỳ lạ và thánh thiện giữa hai lông mày từ từ hòa vào cơ thể cô rồi biến mất, sau đó cô ấy đáp lại.

"Quả thực, nếu xét theo góc độ chủng loài, Dực nhân là sinh vật chỉ có hai chiếc cánh. Ngay cả Vũ Hoàng bệ hạ ở cấp Siêu Việt kia cũng không ngoại lệ. Khi dòng máu của tôi và em gái trải qua quá trình phản tổ và mọc lông vũ ở tai, chúng tôi không còn được coi là Bạch Vũ Dực Nhân hoàn toàn nữa. Còn bây giờ thì..."

"Ta hiểu rồi. Đây quả thực là một cảnh giới Siêu Việt kỳ diệu, hoàn toàn vượt qua mọi giới hạn giữa các chủng loài. Chẳng trách người phàm khi đạt đến cảnh giới này có thể sống thêm hàng ngàn năm. Thật là một sự thay đổi rất thú vị."

Bạch Hồ tiểu thư tháo mặt nạ xuống, bộ trang phục vu nữ màu đỏ trắng biến thành một chiếc áo choàng trắng thanh mảnh, trên môi của cô nở nụ cười nhẹ nhõm.

"Leila, chúc mừng cô nhé. Cô đã trở thành một thiên sứ thực sự."

Tiểu thư thiên sứ cũng mỉm cười và lắc đầu nói.

"Tất cả đều là quà tặng của đại nhân Willis. Nếu không có ngài, chắc tôi và em tôi vẫn còn đang sống dở chết dở ở địa ngục đó. Mặc dù, sức mạnh vẫn còn một chặng đường dài phía trước, nhưng giờ tôi cũng có thể vì ngài mà đóng góp được chút gì đó rồi."

Ở phía bên kia, giọng nói trong trẻo của Theresa, tràn đầy sự hâm mộ nhưng không quá ghen tị, vang lên liên tiếp.

"Chúc mừng chị Leila. Tôi chỉ tự hỏi liệu mình có bao giờ có cơ hội trở nên lợi hại như chị không thôi... Tôi cũng muốn được thể hiện nhiều hơn trước mặt tiểu thư Willis..."

"Ha ha……….."

Tiểu thư mục sư mỉm cười xoa đầu cô gái tóc xanh. Ngay lúc Willis định nói thêm điều gì đó, bóng dáng của tiểu long nương biến mất lúc nãy đột nhiên xuất hiện trở lại trong toa xe ngựa, với vẻ mặt hơi kỳ lạ.

"Chủ nhân, hình như bên ngoài có chuyện gì đó đang xảy ra."

"Có chuyện gì vậy?"

Bởi vì không gian bên trong xe ngựa khá hẹp, để đảm bảo an toàn, Willis đã yêu cầu tiểu long nương tạm thời đi ra ngoài để canh gác. Cô không nghĩ tới bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì rồi?

Tiểu thư long nương lắc mái tóc dài màu vàng óng của cô một cách nhanh nhẹn và nhanh chóng giải thích nói.

"Đường chính phía trước dường như đã bị ai đó phá hủy, xe cộ hiện tại không thể qua lại. Đoàn xe của chúng ta buộc phải dừng lại. Có một nhóm người tụ tập ở đó, dường như họ đang bàn bạc xem nên làm gì, nhưng vẫn chưa có kết luận nào được đưa ra."

"Đường chính bị ai phá hủy sao?"

Tiểu thư mục sư nhanh chóng đeo lại mặt nạ và gỡ bỏ lớp kết giới một cách tùy tiện. SP của cô lan ra ngoài một chút và nhanh chóng nhận ra tình huống mà Hiểu Quang miêu tả.

Đế quốc Thần thánh là một quốc gia hùng mạnh, thu hút vô số tín đồ hành hương từ khắp nơi trên thế giới. Dĩ nhiên, họ rất quan tâm đến các vấn đề như đường xá trong giao thông. Nhờ sự quản lý và kinh doanh liên tục, các tuyến đường đi lại chính thức đủ mọi quy mô được kết nối khắp mọi hướng, gần như giống một mạng lưới, bao phủ hầu hết các khu vực trên lãnh thổ đất nước hơn 10 triệu km2 thông suốt

Con đường chính dài hàng ngàn cây số nối liền Thánh Tinh thành đến với Tây đô, thành Minh Quang cũng tương tự. Tất cả đều được xây dựng và bảo trì bằng nguồn tài trợ thống nhất của Giáo hội Nữ thần, người kiểm soát thực tế của Thánh quốc. Chất lượng của các con đường chính luôn được đảm bảo. Trong điều kiện bình thường, tình huống mà toàn bộ con đường chính tuyệt đối sẽ không bao giờ bị tắc nghẽn.

Khi đó, khả năng duy nhất còn lại là có người đã phá hoại con đường.

"Chúng ta hãy ra ngoài xem sao."

Sau khi ra hiệu với những người đồng hành và dùng lại thân phận của [Hy], nữ mục sư là người đầu tiên vén rèm toa xe ngựa và nhảy xuống với tiếng "vù vù" nhẹ nhàng.

Để tránh gây quá nhiều sự chú ý, Leila vừa mới tiến vào cảnh giới Siêu Biệt cuối cùng đã thu lại một nửa đôi cánh, chỉ để lại hai chiếc cánh chim lông vũ màu trắng cơ bản nhất, Sau khi thành công biến thân thành thiên sứ, sức mạnh của cô gái này tăng lên đáng kể, nên tự nhiên cô ấy không cần Willis giúp đỡ và nhắc nhở về những chuyện này nữa.

Vừa nhảy xuống khỏi cỗ xe ngựa có cách âm tốt, tiếng ồn ào huyên náo lập tức vang lên khắp bốn phương tám hướng, như thể tình hình thương đội gặp phải đã lọt vào tai mọi người. Mà chuyện những người như tiểu thư mục sư kia đã trả tiền để mượn nhờ xe ngựa cũng không phải là trường hợp cá biệt. Đương nhiên, khi đột nhiên gặp phải chuyện không may như vậy, mọi người cần phải đi hỏi thủ lĩnh của thương đội để đưa ra một lời giải thích.

Đoàn xe mà Willis và những người khác lên là một đội xe vận chuyển thuộc một thương hội tên là [Chim bồ câu trắng]. Là một thương hội lớn và lâu đời, người đứng đầu ở đây thực ra không phải là ông chủ thực sự. Đối mặt với tình huống đột ngột như vậy, anh ta hơi bối rối trong giây lát. Anh ta đang bị bao quanh bởi mười mấy hành khách cách đó không xa, họ đang ồn ào trao đổi điều gì đó.

Tiểu thư Bạch Hồ không chạy theo đám đông mà dẫn nhóm đồng bạn trực tiếp đi xuôi thẳng về phía trước, nơi đoàn xe đang bị dừng lại.

Trên đường đi, Willis không quên thì thầm điều gì đó với cô thiên sứ mới sinh đang đi theo mình.

"Cho ta hỏi cô một vấn đề, Leila. Các chủng loài thần thoại đều phải có ký ức di truyền hay gì đó tương tự, đúng không? Cô suy nghĩ gì hoặc quen biết gì về thánh văn trên trán tượng trưng cho thân phận nào đó không?"

Nghe vậy, Leila lập tức phản ứng lại, nghiêng đầu và đáp lại bằng giọng nói nhỏ nhẹ nhất.

"Tiểu thư Hy, thật ra tôi vừa định nói với cô chuyện này... Cô có biết lúc tôi cố gắng đạt tới cảnh giới Siêu Việt, tôi đã nhìn thấy một số cảnh tượng kỳ lạ mà tôi không thể hiểu nổi trong trạng thái mê sảng không? Đây chắc hẳn là ký ức được truyền lại trong dòng máu của tôi, nhưng nội dung của nó lại có chút khó hiểu đối với tôi.

"Ồ? Là cảnh tượng gì thế?"

"Tôi thấy một bóng người được bao phủ bởi ánh sáng. Đôi cánh của Thần được dệt nên từ tuyết trắng và hư vô. Dưới chân Thần là vô số sinh linh đang cầu nguyện và thờ phụng. Mặc dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua... nhưng dường như nhờ tác động của trạng thái khi đột phá lên cảnh giới Siêu Việt, có nhiều ký ức di truyền rời rạc mà tôi từng thấy trước đây đã trở nên rõ ràng hơn. Và những ký ức này là thường xuyên xuất hiện nhất..."

Nói đến đây, Leila đột nhiên dừng lại một chút, như thể cô ấy có chút do dự, không biết có nên tiếp tục nói hay không.

Cô gái cáo trắng nhận ra điều này. Cô mơ hồ đoán ra điều gì đó, rồi khẽ nhíu mày. Chỉ có tiếng thì thầm phát ra từ dưới lớp mặt nạ, không thể phân biệt được cảm xúc của cô.

"Không sao đâu, cứ nói cho ta biết cô đã thấy gì đi, ta sẽ không giận đâu."

"Được rồi, tiểu thư Hy, trong ký ức truyền thừa thường xuyên xuất hiện một bóng người. Tôi không biết ký ức này rốt cuộc đến từ ai, nhưng cảm giác kính sợ và thành kính sâu sắc mà tôi cảm nhận được chắc chắn là thứ cảm xúc mà ngài gọi là 'tín ngưỡng'. Mà đối tượng của tín ngưỡng này hướng tới chính là bóng người kia..."

Tiểu thư thiên sứ có ý riêng liếc nhìn về phía chiếc mặt nạ cáo trắng trên khuôn mặt cô gái với vẻ đầy ẩn ý rồi chậm rãi nói.

"Giống ngài bây giờ y như đúc vậy."

“………………”

Họ bước đi cạnh nhau trong im lặng một lúc lâu, có vẻ như chỉ vài giây. Cô gái cáo trắng kia chỉ thì thầm nói.

"Cô nghĩ đó là ta sao?"

Leila lắc đầu nhẹ, nghiêm túc nhưng không do dự nói.

"Tôi không dám suy đoán thân phận của ngài. Nếu ngài đã không muốn nói ra, chắc hẳn ngài đang có chút lo lắng . Nhưng theo quan điểm của tôi, dựa trên thông tin tình báo mà tôi có, khả năng duy nhất mà tôi có thể có mối liên hệ với người như vậy là ngài, tiểu thư Hy, cho nên..."

"Ừm……….."

Không biểu lộ nhiều cảm xúc, cũng không tức giận vì sự thẳng thắn của Leila, thiếu nữ bạch hồ có vẻ suy nghĩ một lúc trước khi nhanh chóng nói tiếp.

"Leila, cô rất can đảm trong những giả định của mình, có chính kiến riêng và sẵn sàng nỗ lực. Đây là những điểm mạnh của cô và cũng là điều ta ngưỡng mộ nhất ở cô. Nói thật, ngoài Hiểu Quang ra, ba người đi theo ta đều là những người ta tin tưởng nhất, nên ta cũng có thể nói với cô vài điều."

"Ta và Tiểu Quang đều đến từ một nơi khác, không thuộc về thế giới này. Tuy nhiên, lý do thực sự khiến chúng ta đến đây vẫn chưa được làm sáng tỏ, nên ta không thể chắc chắn rằng những gì cô thấy hoàn toàn không liên quan gì đến ta."

"Nhưng dù quá khứ có ra sao, hay tương lai lại như thế nào, thì giờ đây, dù là Wilis hay là Hy, ta vẫn chỉ là một lữ khách lang thang trên mặt đất, chứ không phải một vị Thần Linh cao cao tại thượng. Ít nhất thì các cô, xin đừng đối xử với ta như một tồn tại đáng kính sợ đến thế... Chỉ vậy thôi, được chứ?"

Leila nhìn cô gái cáo trắng đang thì thầm mong muốn như vậy với vẻ ngạc nhiên, rồi mở miệng như thể đã hiểu ra điều gì đó.

Nhưng cuối cùng, cô ấy chỉ gật đầu và đưa ra câu trả lời cho cô gái một cách khẳng định.

"Vâng...tôi hiểu rồi, tiểu thư Hy."

Note: vẫn như mọi khi từ Thần = Ngài = hắn = 祂 - phát âm là tha