Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

(Đang ra)

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

Musiya

Người bạn thuở nhỏ đã chết vì chơi đồ.

6 8

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

250 5149

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

16 16

Tập 05 Khúc ca của thần thánh - Chương 33: Linh hồn của người chết

Thân thể của Bowen nặng nề ngã xuống đất, áo giáp của anh ta đập xuống đất phát ra tiếng động lớn, nhưng trong con hẻm tối tăm mà anh ta cố tình bị dẫn đến này, nó giống như một hòn đá nhỏ ném vào đại dương bao la, không gây ra bất kỳ cơn sóng nào.

Tên đàn ông đã giết anh ta, tên là Cletius, lặng lẽ lau đi vết máu nóng trên thân thanh kiếm. Ngọn lửa vàng trên lòng bàn tay hắn thiêu rụi tấm vải trắng dính máu thành tro. Sau đó, hắn bế cô gái vẫn đang cuộn tròn sau lưng Thánh kỵ sĩ lên và tra kiếm vào vỏ.

"Ta xin lỗi. Có lẽ ta sẽ xuống địa ngục sau khi chết, nhưng ngay lúc này... ta có chuyện buộc phải làm. Ta cũng sẽ chăm sóc gia đình và anh chị em của ngươi. Xin hãy yên nghỉ, Thánh kỵ sĩ Bowen."

Thánh kỵ sĩ trẻ tuổi, trên mặt vẫn còn vẻ kinh ngạc, thậm chí anh ta còn không nhận ra mình đã bị ai giết, chậm rãi mở to mắt trừng trừng. Cletius vung vẩy ngọn lửa thánh khiết của ma pháp dựa trên tín ngưỡng. Rất nhanh, thân thể Bowen cùng với bộ giáp của anh ta đều bốc cháy, hóa thành một quả cầu lửa rực cháy. Bóng dáng đoàn trưởng của Thần Điện kỵ sĩ đoàn và nữ ác ma trong vòng tay hắn đã biến mất ở cuối con hẻm tối.

Sau một thời gian dài, có lẽ là khi ngọn lửa tắt, áo giáp và xương cốt đã hóa thành bụi, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Có một bóng người hoàn toàn không thể nhìn thấy bằng mắt thường dần dần hiện ra từ sâu trong hẻm nhỏ.

Đây là một thiếu nữ với mái tóc đen, y phục trắng, làn da trắng như tuyết. Cô ấy lơ lửng giữa không trung như một linh hồn rồi từ từ hạ xuống. Nàng nhìn mặt đất cháy đen chỉ còn lại tro tàn, lẩm bẩm trong lòng đầy cảm xúc.

[Ôi trời… Đốt đến như này rồi thì thật sự đến cặn bã cũng không còn nữa…cái tên Cletius này ra tay cũng thật tàn nhẫn. Đúng là không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài được…]

Mặc dù trước đó cô đã cảm thấy có gì đó không ổn. Với một chút tò mò đã thúc đẩy nữ mục sư tạo ra một hóa thân và đi theo sau, nhưng Willis không ngờ rằng đoàn trưởng của Thần Điện kỵ sĩ đoàn, người dường như luôn có ý thức mạnh mẽ về công lý và tín ngưỡng thuần khiết, lại trực tiếp ra tay giết chết đồng đội của mình. Ban đầu, cô nghĩ rằng cho dù hắn có muốn ra tay, thì cùng lắm cũng chỉ đánh ngất người ta tạm thời hoặc giam cầm họ.

Suy cho cùng, trong giáo lý của Giáo phái Nữ thần, đâm sau lưng chiến hữu là một tội cực kỳ nghiêm trọng có thể bị treo cổ. Đây là một sự báng bổ cực đoan đối với tín ngưỡng của Nữ thần.

Có vẻ như khi Cletius hỏi Bowen rằng anh ta có phải là đứa con duy nhất trong gia đình không, thì hắn đã quyết định giết anh.

[Ôi trời, ngươi thật sự quá là xui xẻo đi. Vô duyên vô cớ phải đối mặt với chuyện này. Thôi kệ đi, nếu nhân duyên của chúng ta đã tình cờ gặp nhau, ta sẽ giúp ngươi một chút. Ít nhất thì ngươi cũng có thể an tâm mà chết...]

Hình dáng hư ảo của thiếu nữ vươn tay ra, một cây pháp trượng hữu hình nhưng cũng vô hình đột nhiên xuất hiện trong tay nàng. Một luồng sáng màu vàng nhàn nhạt rơi xuống, dường như kết hợp với thứ gì đó trong không khí. Cuối cùng nó đã ngưng tụ lại, lơ lửng trên đống tro tàn, tạo thành một bóng người mờ ảo.

[Ừm...có vẻ như nó thực sự có tác dụng.]

Cô gái cầm thánh trượng trong tay, nghiêng đầu quan sát bóng người màu vàng mơ hồ trước mặt, mà không nói một lời, như thể cô ấy đang chờ đợi điều gì đó.

"Ừm...tôi...có chuyện gì vậy?"

Một giọng nói yếu ớt và có phần ngắt quãng phát ra từ hình dáng màu vàng, nhưng Willis biết rõ rằng đây không phải là sóng âm vật lý thực sự, mà chỉ là sự khuếch tán đơn giản của suy nghĩ.

Nói tóm lại, đó chính là những gì người kia đang nghĩ vào lúc đó.

[Linh hồn của ngươi đã tụ tập lại chưa? Cảm giác như thế nào? Ngươi còn có nhớ chuyện gì đã xảy ra trước đó không?]

Dường như chính giọng nói trong trẻo truyền cảm của cô gái, hay đúng hơn là chính sức mạnh kỳ lạ và khí tức thánh khiết tối cao ẩn chứa trong "giọng nói" của cô đã thu hút sự chú ý của đối phương. Bóng hình màu vàng rung lên dữ dội vài lần, rồi đột nhiên nó bùng nổ với một ý chí mạnh mẽ, xen lẫn sự kinh ngạc và tiếng cảm thán thành kính khó tin!

“Nữ, nữ thần điện hạ!? Không phải là ta đang nằm mơ đấy chứ?!”

[Ngươi không có nằm mơ giữa ban ngày. Chính xác mà nói, ngươi đã chết rồi, Thánh kỵ sĩ Bowen · Bernal.]

“Ngài, ngài cũng biết tên của ta ư?! Đợi đã, ta... đã chết rồi sao?"

Sau cơn kích động đột ngột, bóng hình màu vàng dường như cuối cùng cũng phản ứng lại. Nó lẩm bẩm một cách mơ hồ rồi dần dần khôi phục lại thói quen hành xử trước đây. Dường như nó đã nhớ lại ký ức khi còn là một sinh vật sống và vô thức kêu lên lần nữa.

"À! Không, hình như có kẻ địch đang tấn công chúng ta! Có phải là đồng bọn của ác ma không? Ngài Cletius đâu rồi? Nữ thần điện hạ ơi, ngài ấy có an toàn không? Còn ác ma thì sao?!"

Nghe giọng điệu của Bowen, có vẻ như anh ta vẫn chưa nhận ra điều gì đó, cô gái chỉ biết lắc đầu bất lực.

[Thật không may, kẻ giết ngươi lại là đoàn trưởng của Thần Điện kỵ sĩ đoàn, Cletius. Hắn ta đã bỏ đi cùng cô gái kia rồi.]

“Cái gì......? Cái này..........”

Rõ ràng, Bowen tuy có chút ngây thơ, nhưng anh ta cũng không ngốc. Sau khi nhìn xung quanh, dường như anh ta dần hiểu ra nguyên nhân và kết quả.

Suy cho cùng, hành động trước đó của Cletius có phần bất thường. Mặc dù Bowen lúc đó có lẽ không quá nghi ngờ vì anh ta tin tưởng đoàn trưởng của Thần Điện kỵ sĩ đoàn, nhưng sau khi bình tĩnh lại và suy nghĩ kỹ lưỡng, kết hợp với tình hình hiện tại, cuối cùng anh ta cũng tỉnh táo lại.

"Sao chuyện này lại có thể xảy ra được? Ngay cả Đại nhân Cletius cũng đã... phản bội giáo hội sao?"

[Ngay cả…?]

Nhận ra ý nghĩa trong lời nói của Bowen, thiếu nữ áo trắng hơi nhướng mày nhưng cô vẫn giữ thái độ bình tĩnh nói.

[Thánh kỵ sĩ Bowen, chẳng lẽ những tín đồ khác cũng đã phản bội lại Giáo hội sao?]

Dường như anh ta thực sự coi thiếu nữ thánh khiết cao quý trước mặt là Nữ thần Ánh sáng. Nghe vậy, bóng hình màu vàng vội vàng cung kính đáp.

“Khởi bẩm Nữ thần điện hạ, gần đây ở Thánh Tinh thành có tin đồn ác ma đang xâm nhập vào thành phố và giáo hội... Nghe nói có tổ chức tà ác nào đó đã bí mật tập hợp rất nhiều ác ma. Chúng không chỉ tấn công phía Đông bên kia, mà dường như còn đang âm mưu gì đó ở phía Tây này."

"Trên thực tế, gần đây các Kỵ sĩ thỉnh thoảng nhận được báo cáo về dấu vết của ác ma. Tuy nhiên, mỗi lần các Kỵ sĩ của Thần Điện tìm được manh mối và đi điều tra, họ lại phát hiện ra các nơi đó đã bị bỏ hoang, hoặc tất cả người liên quan đều đã bị giết và phân xác."

"Đại chủ giáo Hailwood và cha tôi là bạn thân. Ông ấy từng nói với cha tôi rằng, xét theo tình hình hiện tại, một số người trong nội bộ của giáo hội có thể đã bị ác ma bí mật làm cho sa đọa, từ bỏ giáo lý của Nữ thần và gia nhập phe hắc ám, đồng lõa và che chở cho lũ ác ma. Tôi không bao giờ ngờ rằng ngay cả Đại nhân Cletius cũng... Thực sự rất đáng hận! Lũ ác ma đáng chết!”

Cảm nhận được sự căm ghét sâu sắc phát ra từ linh hồn trước mặt, cô gái mặc đồ trắng im lặng và hỏi lại.

[Chuyện này chỉ có ở Thánh Tinh thành hay là...?]

Nghe thấy Nữ thần điện hạ đã lên tiếng, linh hồn của Bowen nhanh chóng điều chỉnh thái độ và đáp lại một cách cung kính.

“Mặc dù tôi chỉ nghe đồn, nhưng xét theo hướng lan truyền của tin đồn này, tôi sợ rằng chuyện này không chỉ xảy ra ở Thánh Tinh thành nữa. Rất nhiều người trong giáo hội có lẽ đã bị tha hóa. Tôi cầu xin Nữ thần điện hạ hãy giáng xuống thần phạt, để trừng phạt thích đáng những kẻ đã phản bội lại ân sủng của ngài!"

[Ừm…]

Thiếu nữ mặc đồ trắng bề ngoài có vẻ do dự im lặng, nhưng thực ra cô ấy đang cười trộm “Hô hô hô” trong lòng.

Anh chàng tên là Bowen này đúng là một người ngốc nghếch một cách đáng yêu, lại còn bướng bỉnh nữa chứ. Chưa kể mọi lời anh ta nói đều chỉ là suy đoán. Xét đến mối quan hệ giữa thần linh và tín đồ, làm sao tín đồ có thể chủ động đòi hỏi điều gì từ thần linh của mình? Họ chỉ có thể van nài và cầu nguyện thôi.

Mặc dù cả hai đều có lợi cho nhau, nhưng điều đó phải được nhìn nhận từ góc độ của quần thể tín đồ. Một người phàm trần trong số họ chẳng quan trọng gì khi so với lời nói của các vị thần. Nếu những lời này bị các chủ giáo kia nghe thấy, có lẽ họ sẽ sợ hãi và kết tội Bowen vì tội đi quá giới hạn.

Đương nhiên, bản thân tiểu thư mục sư kia cũng chỉ là một kẻ giả mạo, linh hoạt giả dạng làm người khác. Cô ấy chỉ là đột nhiên nảy ra ý tưởng, lợi dụng sự hiểu lầm này để moi thêm thông tin tình báo. Cô ấy không hề có ý định hành động như một vị thần. Vậy nên, cứ coi như đây chỉ là một cuộc trao đổi qua lại là được rồi.