Nghe lời nói ẩn ý đầy ẩn ý của ông chủ, vẻ mặt ẩn sau chiếc mặt nạ cáo trắng của Willis có vẻ hơi bất lực.
Chẳng lẽ nói nơi này xứng đáng là trụ sở của Nữ Thần Giáo sao? Đây vẫn chỉ là Thánh Tinh Thành thôi mà. Đi ăn vài xiên thịt nướng trên đường cũng có thể gặp phải tín đồ sùng đạo đang cố gắng thuyết giáo. Tuy nhiên, đối phương dường như chỉ muốn khuyên bảo cô chứ không có ý xấu, nên Willis sẽ không cảm thấy bực bội.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô ấy chỉ nói.
"Nữ thần Ánh sáng điện hạ quả thực đã cai trị đất nước này rất tốt. Nếu có cơ hội, ta cũng muốn đến thăm ngài ấy. Chỉ là ta không biết có thể tìm được cách nào đó để đến thành Thiên Sứ hay không."
Dường như ông chủ không thấy lời thiếu nữ bạch hồ nói có gì bất thường. Chủ quán thịt nướng lại mỉm cười nói.
"Được rồi, được rồi, tiểu cô nương vì cô đã thành tâm như vậy, Nữ thần Điện hạ chắc chắn sẽ vui vẻ triệu tập cô đến yết kiến. Tuy nhiên, khi nhắc đến Thánh đô..."
Như thể đang cố tránh né điều gì đó, ông chủ đột nhiên cúi người về phía trước, lấy tay còn lại che miệng và thì thầm nói.
"Đừng nói là tôi không nhắc nhở các cô, nhưng nếu các cô muốn đi du lịch đến Thánh đô thì thời điểm bây giờ không phải lúc thích hợp. Tôi nghe nói phía Đông có ác ma đang hoành hành, tình hình nơi đó rất hỗn loạn. Theo tôi, tốt hơn hết các cô vẫn nên ở lại Thánh Tinh thành thêm vài ngày nữa, chờ Thần Điện kỵ sĩ đoàn tiêu diệt hết đám ác ma rồi họ mới ra thông báo. Đến lúc đó các cô lên đường cũng chưa muộn..."
"Ồ... Vậy sao? Cảm ơn chú đã nhắc nhở chúng ta nha."
Tiểu thư hồ ly khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Đúng lúc, dối phương vừa nướng xong mấy xiên thịt. Rắc gia vị lên trên, rồi gói chúng bằng giấy bạc rồi đưa cho cô gái.
"Xong rồi! Cầm lấy đi, các cô gái. Cẩn thận bị bỏng đấy. Tôi chỉ lấy giá của các cô là một đồng bạc thôi!"
"Ồ! Cảm ơn ông chủ, mùi thơm quá đi!"
Renee vui vẻ nhận lấy túi giấy đã bọc bằng cả hai tay, Willis cũng lấy ra một đồng bạc đưa cho cô nhóc. Không chút do dự, họ rời khỏi quầy thịt nướng bình thường này.
“Hộc, hộc, hộc ~ Ngon, ngon quá,..........”
Cô gái Bạch Vũ như mèo con sợ nóng nhưng không thể cưỡng lại được sự cám dỗ. Cô gái liên tục nhai những xiên thịt dê nướng nóng hổi trong tay. Willis, người đang đi sóng vai bên cô gái trên phố, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, rồi đột nhiên gọi tên cô gái.
“Renee.”
"A? Sao vậy, tiểu thư Wi... tiểu thư Hy? Ngài cũng muốn một cái sao? Nếu là tiểu thư Hy đã mở lời... thì cũng không phải là tôi không thể chia sẻ với ngài..."
Cô gái tỏ vẻ rõ ràng rất không nỡ nhưng cô ấy vẫn cắn răng đưa một xiên thịt nướng cho cô. Trong bộ dáng này khiến cô dở khóc dở cười.. Willis lắc đầu đắc dĩ nói.
"Ta sẽ không ăn đồ ăn của cô đâu. Cô có nhận ra điều gì từ lời chủ quán thịt nướng vừa nói không?"
“À? Ờ…”
Tiểu thư Renee cười ngượng ngùng cất lại xiên thịt trong tay vào túi. Cô gái nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi thì thầm thử thăm dò.
"Ông ta... thực ra là thành viên của Giáo phái Nữ thần ẩn mình trong dân chúng, dùng chiêu bài là mở một quầy chuyên bán đồ nướng để truyền bá tín ngưỡng của bọn họ?"
"Thật là lộn xộn..."
Thấy Renee nói như vậy, Bạch Hồ tiểu thư cũng không còn trông mong gì Renee sẽ đưa ra lời đề nghị gì mang tính xây dựng nữa. Cô chỉ biết thở dài giải thích.
"Ông chủ kia không phải là tín đồ bí mật gì cả. Hay nói đúng hơn là hơn 90% dân chúng của Thánh Quốc đều là tín đồ của Nữ thần. Vậy tại sao ông ta lại phải ẩn núp? Việc ông ta sẵn lòng rao giảng ở đây chỉ có nghĩa là chúng ta đã tạo được ấn tượng tốt ban đầu với ông ta. Suy cho cùng, việc tin vào Nữ thần Ánh sáng có lẽ là một vinh dự thuần túy đối với hầu hết người dân ở đây."
"Híc... còn điều gì đáng giá để ngài chú ý nữa không? Hình như chúng ta cũng chưa nói chuyện nhiều với ông ấy..."
"Không, mặc dù chúng ta chỉ nói vài câu, nhưng có một điểm rất kỳ quái. Xem ra cô cũng không cẩn thận chú ý lắm..."
Tiểu thư hồ ly hơi quay đầu, biểu cảm của cô không rõ ràng vì mặt nạ đã che khuất, nhưng giọng nói của cô dường như mang theo một chút khác thường.
"Cô hãy nghĩ mà xem. Làm sao một thường dân sống ở Thánh Tinh thành và mở một quầy thịt nướng ven đường lại có thể biết được rằng lũ ác ma đang tàn phá vùng đất phía Đông quê hương họ?"
“Ừm…”
Nuốt miếng thịt dê nướng vào trong miệng một cách ngon lành, cô gái Bạch Vũ lau sạch dầu mỡ trên tay và giả vờ giả vịt giống như cô ấy đang suy nghĩ về điều đó.
"Có lẽ người tị nạn hoặc thương nhân từ phía Tây đã mang tin tức truyền đến đây sao? Suy cho cùng, Thánh Tinh thành là một đầu mối giao thông quan trọng, rất nhiều lữ khách từ bốn phía qua lại. Một truyền mười, mười truyền trăm. Tin tức luôn được lan truyền sẽ tới rất nhanh phải không?"
“Chuyện này cũng không có khả năng nhé.”
Tiểu thư hồ ly có vẻ nghĩ rằng điều này quá tùy tiện nên cô đã suy nghĩ lại và thay đổi cách nói chuyện.
"Nếu thời gian chậm thêm một tháng sau mà tin tức mới truyền tới thì tình huống này rất hợp lý để có thể hiểu được... Nhưng đừng quên thông tin tình báo của chúng ta đến từ đâu."
"Nó tới từ con gái thứ hai của gia tộc Cecilia, đồng thời là em gái của Thánh nữ Phán Quyết, Edwina chắc hẳn đã được triệu tập ngay sau khi sự việc xảy ra. Từ đó đến nay, thời gian đó chỉ mới chưa đầy một tháng..."
"Thánh Quốc chắc chắn sẽ không chủ động công bố tin tức có thể gây ảnh hưởng xấu và tiêu cực. Hơn nữa, với tốc độ di chuyển phổ biến của các đoàn thương đội và người dân tị nạn để đi qua từ phía đông sang phía tây, băng qua lãnh thổ rộng lớn của Thánh Quốc, thì việc truyền bá thông tin đến mức toàn thể người dân của Thánh Tinh thành đều biết sẽ mất ít nhất hai hoặc ba tháng. Nếu không thì chuyện này không thể nào. Thông thường thì sự việc sẽ được giải quyết sau đó tin tức mới được lan truyền ở đây. Vậy thì làm sao ông chủ ở đây có thể thuyết phục chúng ta đừng đi?"
"Chuyện này... ngài nói có vẻ đúng."
Biểu cảm bừng tỉnh: "Thì ra là thế!" nhanh chóng hiện lên trên khuôn mặt Renee. Cuối cùng cô ấy cũng đoán được như thể cô ấy đột nhiên hiểu ra.
"Vậy ý của tiểu thư Hy là chủ quầy thịt nướng kia có vấn đề sao?"
Cô gái đeo mặt nạ cáo trắng lại lắc đầu nói.
"Thay vì nói ông ta có vấn đề, thì đúng hơn nên nói kẻ tiết lộ thông tin này có vấn đề. Hình như có kẻ nào đó... đang cố tình lan truyền tin tức về ác ma hoành hành trong thành thị. Có thể bây giờ chuyện này không nghiêm trọng, nhưng cô hãy nghĩ mà xem. Nếu những tin đồn này lan truyền và có chuyện gì bất ngờ xảy ra trong thành phố, thì..."
Nói được một nửa, Willis nhíu mày và im lặng, cô gái Bạch Vũ bên cạnh cô cũng lặng lẽ quay đầu lại như thể nhận ra điều gì đó. Cả hai đều nhìn về phía một góc phố.
"Này... Tiểu thư Hy, ngài nhìn xem, người kia không phải là..."
"Biết rồi….Hắn ta đang làm cái gì thế?"
Người thu hút sự chú ý của hai cô gái là một Thánh kỵ sĩ tên là Cletius. Vài ngày trước, khi họ gặp Minh Lan và những thành viên khác của tộc Linh Ẩn, hắn ta đã dẫn dắt các Kỵ sĩ của Thần Điện đến giúp đỡ và hòa giải với tốc độ đáng kinh ngạc. Nếu Willis nhớ không nhầm, hắn ta hẳn là đoàn trưởng của Thần Điện kỵ sĩ đoàn ở Thánh Tinh thành.
Dựa theo tiêu chuẩn của các quốc gia khác, nó cũng có thể so sánh với các chức vụ như Phó thành chủ hay Tổng trưởng của Thành Vệ quân. Dù sao thì ở bên trong Đế quốc Thần Thánh cũng không có tầng lớp quý tộc, mọi việc lớn nhỏ trong thành đều do các Thần Điện và các kỵ sĩ của Thần Điện địa phương tới quản lý.
Mặc dù cái tên Cletius này trông khá trẻ, nhưng xét đến sự đa dạng chủng tộc trong Đế quốc Thần thánh, có lẽ hắn ta cũng không trẻ như vẻ bề ngoài. Suy cho cùng, tên này dường như biết đến Minh Lan, một lão quái vật được cho là đã sống tới 30.000 năm.
Tuy nhiên, sau lần gặp mặt cuối cùng, Cletius đã để lại ấn tượng không tệ với Willis. Hắn ta là người ngay thẳng, cương trực công chính, không để chuyện riêng tư ảnh hưởng đến quyết định của hắn. Hắn cũng rất chủ động tương tác nói chuyện. Chẳng trách người này có thể trở thành đoàn trưởng của Kỵ sĩ đoàn của một tòa thành thị.
Nếu cô đoán không sai thì rất có thể anh ta là hậu duệ của một gia đình tôn giáo nào đó, giống như ba hậu duệ vĩ đại của Đế chế Thần thánh, và có lẽ khá giống với Edwina.
Nếu tôi không nhầm thì rất có thể hắn ta là hậu duệ của một gia đình tôn giáo nào đó, giống như Tam đại Thần Duệ của Đế quốc Thần thánh. Có lẽ gia tộc đó khá giống với gia tộc của Edwina.
Nhưng...những gì Cletius đang làm lúc này khiến Willis có chút không hiểu.
Hắn ta đang đi giữa đám đông hỗn loạn trên phố, đầu cúi xuống và thân thể đang nhìn xuống, như thể... hắn đang tìm kiếm điều gì đó?
