Lily thấy Minamoto Sakiko dẫn đầu một toán quân tiến về Cúc Hoa Quán. Đi cùng cô là một vài Samurai của võ đường.
“Cô Kagami! Cô không sao chứ?” – Trông thấy Lily, Sakiko vội chạy đến chỗ cô, cầm lấy cánh tay cô và kiểm tra suốt từ đầu đến chân để xem coi có bất kì vết thương nào không.
“Cảm ơn chị vì đã lo lắng. Em vẫn ổn…” Nhìn thấy quý cô Sakiko lo cho mình đến vậy, trong lòng Lily cảm thấy vô cùng ấm áp. “Nhưng em đã khiến Cúc Hoa Quán thành ra thế này. Thực sự xin lỗi.”
“Cô đang nói gì thế? Cô vẫn bình an vô sự; đấy mới là điều quan trọng nhất. Cô Kagami ở trong quán trọ của tôi mà vẫn lâm vào nguy hiểm như vậy. Nếu có chuyện gì không hay xảy ra với cô thì làm sao tôi có thể ngủ yên được! Bắt đầu từ ngày mai, cô hãy đến sống trong võ đường đi. Nới đó cực kì an toàn,” Sakiko thật sự lo sợ.
“Ah? Thật sao?” – Nghe được điều đó, Lily thấy rất mừng. Dĩ nhiên phải thế rồi; ai mà chẳng muốn ở một nơi có thể thoải mái luyện tập mà không lo bị ai làm phiền.
“Kẻ nào đã làm chuyện này!? Sao bọn chúng lại đột kích Cúc Hoa Quán của tôi!?” Sakiko giận dữ hỏi.
“Bẩm tiểu thư Sakiko, em là mục tiêu của bọn chúng. Rất có thể đây là những ninja từ tộc Fuma,” Lily giải thích.
“Ah? Làm sao cô biết? Chúng tôi đã lục soát những tên đã chết và không tìm được bất cứ manh mối nào…. Đợi một chút, cô đã tự tay hạ tất cả chúng sao?” Sakiko ngạc nhiên, và nhìn chăm chú Lily một lần nữa. Cô biết rằng Lily có tài năng rất đáng chú ý, tuy nhiên cô không nghĩ sức mạnh của người con gái này lại có thể tăng tiến nhanh chóng như vậy chỉ trong vòng vài ngày không thấy mặt. Không chỉ mỗi sức mạnh không thôi, nhưng kỹ năng thực chiến cũng đã được phát triển đến mức đáng sợ. Cô tự hỏi liệu cô gái này có bất kì bí mật gì không. Dẫu có rất nhiều câu hỏi, nhưng Sakiko dừng lại ở việc đánh giá trình độ sức mạnh của Lily, và không tiếp tục đào sâu thêm.
Lily thành thật gật đầu. “Cô Sakiko, em biết được danh tính của chúng qua một nữ ninja bắt được.”
“Một trong số chúng sao?” Ánh mắt của Sakiko trở nên lạnh lùng. “Tốt lắm! Dẫn tôi tới đó. Tôi muốn tự mình thẩm vấn ả!”
Lily do dự đáp. “Chuyện đó…” – Giọng điệu như muốn ngăn Sakiko. “Tiểu thư Sakiko, nữ ninja đó… cô có thể giao cho em xử lý được không? Em đã trói và lục xoát toàn bộ tư trang của cô ta rồi, nên dù có muốn thì cô ta cũng không còn là mối đe doạ với chúng ta nữa đâu.”
“Hả?” Sakiko ngờ vực nhìn Lily, vẻ mặt đầy bất ngờ, nhưng cũng như lần trước, cô không hỏi han gì thêm. “Được rồi. Do cô đã bắt trói ả, cô có toàn quyền làm bất cứ thứ gì với cô ta. Dù gì đi nữa thì ngày mai cô cũng sẽ được chỉ định làm một Samurai thực thụ rồi mà. Có cần tôi sai ai đó hỗ trợ cô trông chừng cô ta không?”
“Tiểu thư Sakiko không cần phải làm thế, em có thể tự mình xử lý chuyện này.”
“Thôi được…” Sakiko gật đầu, “Tối nay, tôi sẽ để người của mình canh gác Cúc Hoa Quán. Như thế sẽ an toàn hơn.”
Trước khi Sakiko kịp nói hết cậu, nhiều Samurai khác từ võ đường đã tiến vào trong sân. Họ bắt đầu kiểm tra xung quanh và đứng gác ở đó. Trong số những chiến binh đấy, Lily nhận ra vài người mặc trang phục màu đen cùng với hàng chữ thêu màu trắng. Không chỉ có thân hình vạm vỡ, cường tráng, mà thần thái toả ra từ những con người đó cũng mạnh mẽ không kém. Đó đều là những Kengo sơ đẳng, một trình độ rõ ràng là ăn đứt Akira khi nói về sức mạnh. Ngay cả khi Lily dùng hết sức đấu với một trong số họ, cô cũng không chắc mình có thể thắng.
Võ đường Genji phải thật sự rất ghê gớm mới có thể sai đi một toán quân tuy nhỏ về lực lượng nhưng lại ẩn chứa sức mạnh kinh hoàng như thế. Và tuy Sakiko trông không khác gì một con người bình thường, nhưng Lily bây giờ đã biết rằng cô không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
“Tiểu thư Sakiko, em nghĩ tối nay mình sẽ không ngủ được, do trời bây giờ đã khuya cũng như mai em phải lên võ đường sớm. Thành ra em xin cáo lui để giải quyết một chuyện còn đang dang dở.” Lily nói.
Sakiko trông theo hướng nhìn của Lily về phía nhà kho ở góc sân, kế đó cô gật đầu và nói, “Có vẻ như cô Lily đây không muốn giao nộp ả ninja đó cho chính quyền. Được rồi… Tôi có thể hiểu được một phần lý do. Tuy nhiên, Cô Kagami à, cô quá tốt bụng đi. Hãy coi chừng, vì trong cái thế giới này, chính sự tốt bụng đó có thể quay lại gây hại cho chính chủ vào một ngày nào đó.”
“Cảm ơn Hime đã nhắc nhở, em có lý do của riêng mình,” Lily kính cẩn nhún gối bái chào.
“Hừm! Nhà Fuma, gan chúng lớn đến mức dám ám sát môn sinh võ đường Genji ngay chính trong địa bàn của chúng ta luôn sao! Cô Kagami, cứ để chuyện này lại cho chúng tôi, chúng tôi sẽ ‘đối xử’ với bọn này thật thích đáng!” Đôi mắt của Sakiko rung lên trong giận dữ.
Sakiko cùng với người của mình đi kiểm tra xung quanh và canh gác bãi sân. Rất nhanh chóng, hai tên ninja được tìm thấy vẫn còn sống do Lily chỉ đánh gục chúng bằng cây dù. Tuy vậy, chúng có thể được liệt vào những mảnh đời bất hạnh nhất trong số các thích khách, do cả hai sẽ phải trải qua đợt thẩm vấn riêng của Sakiko.
Chẳng đoái hoài gì đến những gì đang diễn ra, Lily trở lại căn nhà gỗ.
Shiu vẫn bị treo ở đó, nước mắt đầm đìa. Do đã tôi luyện các kỹ thuật ninjutsu cũng như linh lực nên mọi giác quan của cô đều hơn hẳn người thường. Thành ra, cô có thể biết được chuyện gì đang xảy ra ngoài kia không ít cũng nhiều.
Mái tóc sắc tím của cô bất lực rũ xuống khi Shiu cứ thế mà đong đưa giữa không trung. Cô nâng gương mặt xấu hổ của mình lên, ánh mắt không có gì là thù hằn với người đã bắt giam mình, “Cảm ơn cô chủ…. Nếu không nhờ cô, Shiu đã rơi vào cái kết còn kinh khủng và nhục nhã gấp vạn lần cái chết rồi. Thế mà Shiu lại muốn giết một người chủ vừa nhân hậu, xinh đẹp lại mạnh mẽ như cô. Xin cô chủ, xin hãy trừng phạt Shiu thậm tệ vào. Chỉ có thế, thì lương tâm của con hầu này mới có thể nhẹ nhõm được! Ngoài ra, đây là sở thích của chủ nhân mà, phải không ạ… Ngài Sakura đã nói cho tiểu nữ biết.”
“Cái gì? Sakura, đùng có ăn nói vớ vẩn! Chị không có như thế!” Lily chuyển hướng nhìn sang Sakura, vốn đang đứng im ở một góc, giả vờ mình là một cây dù thật.
Tạm thời bỏ qua chuyện đó, Lily tiến đến, nghiên đầu sang bên và nhẹ nhàng vuốt mắt tóc mềm mượt của Shiu trước khi nói, “Shiu, ta hiểu rõ cảm giác mình được sinh ra không thời, không được kiểm soát cuộc sống của bản thân là như thế nào. Do xuất thân từ nhà Fuma, việc em tuân lệnh tộc trưởng của mình là không có gì sai cả. Nhưng do em đã thề sẽ giữ lòng trung với ta, nên đừng nghĩ về mấy thứ đó nữa. Kể từ giờ, em phải trung thành với ta từ tận tâm can. Đó là sự biết ơn lớn nhất cho chủ nhân của mình. Hiểu chứ?”
“Tiểu nữ đã hiểu.” Shiu ngẩng đầu lền và nhìn ngắm Lily với đôi mắt long lanh.
Lily đột nhiên nhớ ra một chuyện, và nhẹ nhàng nói, “À phải rồi, Shiu, do em không còn là thành viên của tộc Fuma nữa, sao chúng ta không khôi phục lại tên của dòng tộc em và gọi em là Kagyu Shiu kể từ giờ nhỉ? Như thế thì em có thể để lại quá khứ tăm tối đó phía sau và bắt đầu một cuộc sống mới.”
Shiu cảm động đến mức vừa gật đầu vùa khóc, “C-Cô chủ, cô đang cho nộ lệ mình một cái tên sao?”
“Hả? Ta chỉ muốn lấy lại tên họ của em thôi mà… Nếu không quen, thì thôi bỏ đi…”
“Cô chủ, đừng nói như thế! Phận là một chủ nhân, nếu cô thay đổi quyết định chỉ vì vài lời nói của nô tì, thì cô không xứng đáng trở thành một chủ nhân! Một chủ nhân cần phải có nhan sắc, manh mẽ và quyết đoán! Shiu sẽ chấp nhận tất cả! Không cần biết cô chủ đặt tên em là gì, em cũng sẽ trân trọng tất!”
‘Eh?’ Lily thấy hơi xấu hổ khi phải cần Shiu giáo huấn về cách làm tròn bổn phận một chút nhân. Coi bộ Lily còn cần phải học hỏi nhiểu nếu muốn xứng hợp với vai trò đó.
Ngay lúc Lily đang trầm ngâm suy nghĩ, cánh cửa nhà kho chợt trượt mở.
“Cô có sao không!?” Nanako đứng thở dốc ở ngưỡng cửa. Khi hay tin Cúc Hoa Quán bị tấn công, cô lo lắng đến mức vội vàng chạy vù đến đây. Tuy nhiên khung cảnh trước mắt làm cho Nanako chỉ có thể bật lên một tiếng “Ể?”
Khung cảnh trong căn phòng thật không thể tượng nổi. Ngoài Lily đang đỏ bừng mặt ra, còn có một nữ ninja với bộ quần áo rách tươm, gần như thoả thân hoàn toàn bị treo trên xà nhà. Vẻ mặt của trưởng nữ nhà Saikanji lộ rõ vẻ khó hiểu.
“Err, mấy người đang chơi trò gì thế?” – Nanako nói, đôi mắt nằm khuất trong bóng tối.
“Eh? Không, không Nanako. Chị…. Nó không như em nghĩ đâu…” Lily không ngờ Nanako sẽ trở về vào lúc này. Có lẽ những Samurai của võ đường đã cho con bé biết nơi mà cô đang ở.
“Hehehe… Xin lỗi vì đã làm phiền,” Nanako nở một nụ cười khô khốc, đi kèm với ánh mắt tối tăm, nhanh chóng rời khỏi nhà kho.
“Nanako, nghe chị cái đã….” – Trong lòng Lily cảm thấy vô cùng bực bội. Sao hai đứa nhóc này lại có suy nghĩ sai lầm lại tai hại đến thế!? Bộ chúng thực sự nghĩ cô là một bà chị biến thái thích chơi BDSM sao?!
“Saionji Nanako! Quay lại đây ngay lập tức!”
Trừ lúc chiến đấu, Lily hiếm khi gào lên như vậy, thành ra Nanako cũng vì thế mà bất ngờ đứng sững lại trước những lời ấy.
Nửa giờ sau…
Nanako và Shiu đang ngồi ở thế Seiza bên trong nhà kho. Lily cũng đang an vị ở tư thế đó trước mặt họ.
“Ahem!” Phải nói rằng, Lily đang toả ra thần thái của một người chị lên tiếng giáo huấn hai đứa em gái ngỗ nghịch của mình. Kế đó cô nghiêm giọng cất tiếng, “Đó là những gì đã xảy ra. Giờ em hiểu chưa?”
Nanako nhìn về phía Shiu, rồi ngẩng đầu lên. Cô vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra mọi chuyện, “Vậy, cô gái này là một genin lâu năm. Tuyệt thật, giờ mình là đứa yếu nhất ở đây.”
Đôi mắt của Shiu bừng lên trong phấn khích, nhìn Nanako mà nói, “Đàn chị, e-em chỉ vừa mới trở thành một nô lệ. Em không biết cách phục vụ chủ nhân của chúng ta. Shiu đây xin được chỉ giáo.”
“Đừng có goi tôi là đàn chị! Chẳng có gì danh giá khi bị gọi như thế trong cái việc này cả!” Nanako quát.
Nhìn thấy cảnh đó, Lily bất lực ôm trán, “Rốt cuộc mấy em có hiểu lời chị nói hay không vậy….”
Vào lúc này, những cơn gió lạnh bên ngoài ùa vào làm chiếc đèn dầu lung lay hết lần này đến lần khác. Lily trông ra ngoài cửa sổ và nói, “Nơi này không còn an toàn nữa. Shiu, việc bọn chúng đến tìm em chỉ là vấn đề thời gian, do em đã phản bội nhà Fuma. Từ ngày mai trở đi, chúng ta sẽ dọn vào võ đường.”
Tuy Lily đã nói đêm nay mình sẽ không ngủ, cô vẫn kết thúc một ngày với đôi mắt nhắm chặt mà đi vào thế giới mộng tưởng của những giấc mơ. Đầu cô gối lên đùi Shiu. Dĩ nhiên, Shiu làm việc này sau khi chắc chắn Lily đã ngủ say.
Ngoài ra, nếu Lily biết Nanako đã thức suốt đêm canh chừng Shiu, cảnh giác trước mọi cử động lạ của cô ấy, Lily chắc hẳn sẽ cảm thấy vô cùng cảm động. Tuy nhiên, nỗi lo của Nanako là không có cơ sở.
‘Hmph! Con mụ ngực bự đó thuộc về ta, về Nanako này. Mặc dù tạm thời mình sẽ phục vụ ả, nhưng một ngày nào đó, mình sẽ lấy lại tất cả, từng chút kiêu hãnh Nanako đây đã đánh mất. Mình sẽ bắt cô ta chịu đựng gấp trăm ngàn lần! Vì thế, không thể để con nhỏ Shiu kia làm hại ả được. Nếu không thì biết lấy ai mà rửa hận đây?”
Không ai biết cô gái nhỏ nhắn này đang thầm nghĩ như thế. Nhưng ngay cả bản thân Nanako cũng chẳng biết liệu đó có phải là lý do thật sự không.
P/S: Gối đùi á. T không ghen, t thật sự không ghen đâu. Chỉ ngậm đắng nuốt cay, nước mắt đầm đìa thôi. ( Team đùi, Banzai).